Nữ tu Emma vừa bực vừa buồn cười. Mấy nha đầu này không biết giữ mặt mũi gì cả, nghe có ăn có uống là tất cả đều giơ tay.
Thạch Chí Kiên cảm thấy rất vui, không ngờ chuyện tiến hành lại thuận lợi như vậy.
Lúc này, những nữ hài của ban ca đoàn lại không vui.
Các nàng hâm mộ người của đội múa có thể luyện múa trong căn phòng lớn, hâm mộ đối phương có thể ăn đùi gà, uống nước hoa quả, lại càng hâm mộ đối phương có thể ra ngoài nhìn thấy thế giới nhiều màu sắc.
“Thạch, Thạch tiên sinh, đúng không?” Nữ hài của ban ca đoàn rụt rè giơ tay lên: “Ngươi chỉ cần biết múa thôi sao? Chúng ta biết hát, không biết ngươi có cần không?”
“A Tú, tại sao ngươi lại có thể như vậy?” Nữ tu Emma cảm thấy A Tú hỏi như vậy có chút quá đáng.
Người ta đến tìm người biết múa, chẳng lẽ người ta đóng gói luôn cả hát cùng một chỗ sao?
Thạch Chí Kiên mỉm cười: “Các ngươi hát hay lắm sao?”
“Ừm, đúng vậy, Thạch tiên sinh.” A Tú gật đầu thật mạnh: “Nếu ngươi không tin, chúng ta có thể hát cho ngươi nghe.”
Những nữ hài trong ban ca đoàn mong đợi nhìn Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên cười nói: “Ta tin ngươi, lại càng tin sơ Emma.”
Thạch Chí Kiên nhìn nữ tu Emma.
Emma gật đầu nói: “Ta có thể cam đoan với ngươi các nàng đều rất ưu tú. Các nàng hát giống như chim hoàng oanh vậy, hay lắm.”
Thạch Chí Kiên gật đầu nhìn các nữ hài: “Như vậy thì tốt, ta nhận luôn các ngươi.”
Khâu Gia Văn thấy Thạch Chí Kiên đóng gói luôn người của ban ca đoàn mang đi, không khỏi dùng cùi chỏ huých hắn một cái: “Ngươi làm cái gì vậy?”
“Thế nào? Chẳng lẽ ngươi quên rồi? Ta đã nói qua, ta chẳng những biết biên đạo múa mà ta còn biết sáng tác bài hát nữa. Nhìn thấy các nàng, vừa lúc cảm xúc sáng tác của ta đột nhiên xuất hiện.”
“Haiz, ngươi lại khoác lác nữa rồi.”
“Ta không có khoác lác. Bài hát này có tên là Ngày mai sẽ tốt hơn.”
…
Kiếp trước từng xảy ra nạn đói ở Châu Phi vào năm 1985. Sau American Music Awards, ông hoàng nhạc Pop Michael Jackson đã triệu tập 45 ca sĩ người Mỹ đến phòng thu ở Los Angeles và dành một đêm để thu âm ca khúc nổi tiếng "We Are The World"
Ở Anh, sau khi Bob Geldof gửi số tiền từ thiện tới Châu Phi, hắn hận thấy những gì mình làm là chưa đủ nên bắt đầu chuẩn bị cho buổi hòa nhạc quy mô lớn LiveAid.
Vào ngày 13 tháng 7 năm 1985, LiveAid được tổ chức cùng ngày tại London và Philadelphia. Hơn 1,5 tỷ khán giả trên khắp thế giới đã theo dõi qua truyền hình trực tiếp. Buổi biểu diễn đã quyên góp được 80 triệu đô la từ quỹ từ thiện.
Đồng thời, trong làng âm nhạc Trung Quốc, La Đại Hữu đã sáng tác bài hát, cùng với Trương Ngải Gia và hơn 60 ngôi sao Trung Quốc từ Rolling Stone Records tổ chức buổi hòa nhạc "Ngày mai sẽ tốt hơn".
Đại hợp xướng “Ngày mai sẽ tốt hơn” ngay lập tức trở thành hit và trở thành bài hát từ thiện nổi tiếng kêu gọi hòa bình và trân trọng cuộc sống.
Thạch Chí Kiên cho rằng, bài hát này không chỉ chạm đến trái tim mọi người mà còn rất phù hợp với chủ đề từ thiện.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy những đứa trẻ của hiệp hội cứu trợ người tàn tật, Thạch Chí Kiên cảm thấy cần phải sáng tác bài hát này, ngay cả khi nó chỉ mang lại một tia sáng và một tia hy vọng cho cuộc đời đen tối của các em, đó cũng là điều tốt.
Nếu bài hát này có thể được lan truyền trong tương lai, nó sẽ khuyến khích nhiều người đầu tư vào hoạt động từ thiện hơn, đồng thời nó cũng sẽ truyền cảm hứng cho nhiều người đang gặp khó khăn để tiến về phía trước.
Emma đã từng hỏi Thạch Chí Kiên từ thiện là gì. Thạch Chí Kiên trả lời đó là sự tôn trọng không phải là phương tiện. Hiện tại, Thạch Chí Kiên còn muốn tăng thêm một câu, đó chính là ‘truyền tải yêu thương”.
…
Dưới sự giúp đỡ của Khâu Gia Văn và Emma, Thạch Chí Kiên đã sắp xếp những nữ hài vào tòa nhà Thần Thoại.
Ở đây có một căn phòng rộng rãi và sáng sủa, đủ dùng làm phòng tập cho mọi người, đồng thời mỗi đội còn có một phòng.
Ngoài ra, Thạch Chí Kiên còn chuẩn bị luôn nơi ngủ và nơi ăn cơm cho tất cả.
Dựa theo tiêu chuẩn mà hắn đưa ra, mỗi ngày đều có đùi gà và hoa quả để các nàng ăn cho no bụng.
Sau khi giải quyết xong những vấn đề này, Thạch Chí Kiên chạy xe đến vũ trường Bobo. Hắn muốn tìm Nhiếp Vịnh Đàn. Dù sao nàng cũng là người chuyên nghiệp về phương diện này, đồng thời cũng đã hợp tác với Thạch Chí Kiên nhiều lần.
Quan trọng nhất, nàng là nữ nhân của hắn. Làm việc, miễn phí.
Điều khiến cho Thạch Chí Kiên cảm thấy kinh ngạc chính là, sau khi hắn đến vũ trường, hắn lại cảm thấy bầu không khí nơi này không đúng.
Khi hắn hỏi tìm Nhiếp Vịnh Đàn, mọi người đã gọi nàng là Đàn tỷ.
Điều này khiến cho Thạch Chí Kiên ngây người. Trước kia mọi người hay gọi nàng là Nhiếp tiểu thư, hoặc A Đàn, từ lúc nào đã lên thành Đàn tỷ nhỉ?
Hỏi ra mới biết, hiện tại Nhiếp Vịnh Đàn đã nghiễm nhiên trở thành người quản lý của vũ trường Bobo, cũng chính là nữ chủ nhân. Hơn nữa còn là Từ tam thiếu và Thạch Chí Kiên đích thân bổ nhiệm.
“Ta bổ nhiệm? Tại sao ta lại không biết?” Thạch Chí Kiên giống như nằm mộng.