Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 702 - Chương 702. Ngươi Đương Nhiên Sẽ Chết Trước Ta

Chương 702. Ngươi đương nhiên sẽ chết trước ta
Chương 702. Ngươi đương nhiên sẽ chết trước ta

Thạch Chí Kiên vội đỡ lấy Bảo Nhi.

Bảo Nhi nói: “Cậu út, ngươi nâng ta cao một chút đi.”

Thạch Chí Kiên nâng Bảo Nhi lên.

Bảo Nhi mỉm cười, nhìn bầu trời đêm đầy pháo hoa.

Hào cà thọt quệt miệng, nói với Thạch Ngọc Phượng: “Này, lần sau ngươi nhớ phải chú ý, đừng có chen chen lấn lấn. Ta không phải loại dễ trêu.”

“Tại sao một nam nhân trưởng thành như ngươi lại nhỏ mọn đến như vậy?” Thạch Ngọc Phượng chống nạnh trừng Hào cà thọt: “Ngươi không dễ trêu, chẳng lẽ ta dễ? Ngươi không đi nghe ngóng Phượng chân thọt của Thạch Giáp Vĩ là người như thế nào sao?”

“Một bà nương chân thọt còn tự xưng mình là đại nhân vật? Năm đó lão tử mở nhà chứa ở Thạch Giáp Vĩ, sợ rằng ngươi còn chưa ra đời.”

“Quỷ tài không hỏi xuất sinh. Ngươi bao nhiêu tuổi?”

“Ba mươi tám, rồi sao?”

“Lão nương hai mươi tám.”

“Không phải còn nhỏ hơn ta mười tuổi sao?”

“Ngươi nghe không hiểu lời của ta nói à? Có chí hay không không nằm ở số tuổi nhưng ngươi lớn hơn ta mười tuổi, ngươi nhất định chết trước ta.”

Vốn tưởng rằng Hào cà thọt sẽ giận dữ, không ngờ hắn lại gật đầu: “Ngươi nói rất có lý. Mặc dù ngươi nhỏ hơn ta mười tuổi, nhưng ngươi có thể nuôi dưỡng được một em trai ưu tú như A Kiên. Ta lớn hơn ngươi mười tuổi, đến lúc đó đương nhiên chết sớm hơn ngươi rồi.”

Thạch Ngọc Phượng: “…”

Nàng cảm thấy Hào cà thọt không phải có bệnh ở chân mà là đầu óc có bệnh.

Pháo hoa đã được bắn xong.

Mọi người trở về chỗ ngồi.

MC chủ trì hoạt động lần này là Lý Ngã, biên tập viên nổi tiếng của đài phát thanh thương mại.

Lý Ngã sinh ra ở Hồng Kông. Hắn lấy nghệ danh Lý Ngã là vì: “Lúc đó ta không cha không mẹ, không anh không em, không vợ không con, chỉ có một mình ta. Cho nên ta đã đổi tên thành một ký tự.”

Tác phẩm nổi tiếng của Lý Ngã là loạt kịch truyền thanh tiểu thuyết Thiên Không. Điểm đặc sắc trong kịch truyền thanh là hắn đóng tất cả các vai. Ngoài ra, kịch truyền thanh không có kịch bản, chỉ có mấy chục chữ, tất cả sẽ do Lý Ngã tùy cơ ứng biến.

Cũng chính vì thế, người Hồng Kông thời đại này rất thích hắn, lại càng thích giọng đọc của hắn. Lần này, đêm hội từ thiện mời hắn là MC chủ trì chương trình cũng nằm trong dự đoán.

Lời dạo đầu của đêm hội rất đặc biệt. Lý Ngã một mình diễn ba vai. Chỉ trong ba phút ngắn ngủi, hắn đã dùng phong cách hài hước để kể câu chuyện về một đứa trẻ mồ côi được tổ chức từ thiện giải cứu và đã giành được một tràng pháo tay.

Mọi người cảm thấy lối biểu diễn này của Lý Ngã rất mới lạ, nhưng Thạch Chí Kiên lại cảm thấy bình thường. Nó giống loại talk show kiểu phương Tây trong tương lai, hay hài độc thoại kiểu Hồng Kông.

Những gì tiếp theo là một quá trình rất dài.

Một quan chức quan trọng của chính phủ Hồng Kông thuộc Anh đã có bài phát biểu, chỉ ra lợi ích to lớn của việc từ thiện.

Sau đó là các bài phát biểu của liên đoàn từ thiện Trung Quốc, tập trung vào những thành tựu từ thiện đã đạt được trong thời gian qua.

Tiếp theo, bữa tiệc bắt đầu, ca hát và nhảy múa thay phiên nhau, các nhóm từ thiện lớn bắt đầu thể hiện phong cách của mình.

Gần nửa bữa tiệc, Lý Giai Thành mời hai đại nhân vật ra sân trợ trận.

Người đầu tiên ra sân là Tân Mã Sư Tằng.

Trên sân khấu lớn, mọi người nhìn thấy một nam nhân gầy gò trong bộ trường sam màu xanh. Thời tiết nóng nực, hắn còn quấn trên cổ một chiếc khăn quàng cổ màu trắng, tóc tai được cắt tỉa cẩn thận.

Lúc này, nam nhân trên sân khấu dùng tiếng Quảng Đông để hát: “Trời phủ hoa rơi, che khuất ánh trăng. Ta mượn chén rượu tiến phượng đài. Đế nữ hoa mang nước mắt dâng hương, nguyện chết đi để tạ ơn cha mẹ…”

Giọng hát của nam nhân du dương và đầy sâu sắc!

Là Từ Thiện Linh Vương, lần này Tân Mã Sư Tằng lên sân khấu biểu diễn ca khúc nổi tiếng Đế Nữ Hoa bằng tiếng Quảng Đông.

Lập tức cả sảnh đường xôn xao.

“Hay, hát rất hay.”

“Không hổ là Từ Thiện Linh Vương.”

Dưới đài, Lợi Triệu Thiên cũng lớn tiếng vỗ tay khen hay, sau đó hắn quay sang nói với Lý Giai Thành: “Không tệ, quả nhiên là cao thủ, vừa ra tay là cả sảnh tràn ngập tiếng reo hò.”

Lý Giai Thành khiêm tốn nói: “Lợi hại hơn còn ở phía sau.”

“Thật sao? Ta rất chờ mong.” Lợi Triệu Thiên cười ha hả.

Tân Mã Sư Tằng biểu diễn Đế Nữ Hoa trên sân khấu xong, hiện trường đột nhiên trở nên im lặng.

Giống như sự tĩnh lặng trước cơn bão, trong chốc lát, tiếng trống vang lên.

Một nam nhân mặc trang phục tráng hán bước ra. Hắn chính là đại hiệp giới điện ảnh Quan Đức Hân tiếng tăm lừng lẫy.

Quan Đức Hân vừa xuất hiện, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay. Hắn đánh ra tư thế nhất đại tông sư Hoàng Phi Hồng, lập tức lại nhận được một tràng vỗ tay lần nữa.

“A Kiên, đây không phải là Hoàng Phi Hồng Hoàng sư phụ chứ? Ta rất thích hắn.” Hào cà thọt cũng ra sức vỗ tay.

Ngay cả loại người không để ai vào mắt như Hào cà thọt cũng kính nể Quan Đức Hân như vậy, có thể nghĩ người có mặt tại hiện trường nhiệt liệt đến cỡ nào.

Hết chương 702.
Bình Luận (0)
Comment