Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 717 - Chương 717. Xây Chùa Trên Bầu Trời

Chương 717. Xây chùa trên bầu trời
Chương 717. Xây chùa trên bầu trời

“Các vị, không biết có phải các ngươi đã nhầm hay không? Ta không biết các ngươi, ta cũng không làm cái gì, vì sao các ngươi lại muốn cảm ơn ta?” Lôi Lạc vừa nói vừa đưa tay đỡ lão giả dậy.

“Không sai.” Lão giả run rẩy đứng thẳng người, nhìn Lôi Lạc cảm kích nói: “Thanh tra Lôi, vất vả cho ngươi rồi. Ba ngày qua ngươi không ngại cực khổ giữ vững trận địa ở đây, cung cấp vật phẩm phòng dịch cho chúng ta. Ban đầu chúng ta còn chê cười ngươi ở không kiếm chuyện làm, giả vờ giả vịt mà thôi.”

Mặt Lôi Lạc đỏ ửng. Không phải hắn đang diễn trò sao?

“Nhưng bây giờ chúng ta đã biết dụng tâm lương khổ của ngươi rồi.”

“Đúng vậy, tất cả chúng ta đều biết.”

“Hôm qua mẹ của ta sốt phải đi bệnh viện, bị chẩn đoán là cảm cúm. Bác sĩ nói cũng may mà chúng ta đã phòng bệnh trước. Bằng không, tình huống thiết tưởng không chịu nổi.” Một người lên tiếng.

“Còn có em gái của ta nữa, nàng cũng bị lây nhiễm. Cũng may những người còn lại trong nhà của ta đều đeo khẩu trang, làm đúng như những gì thanh tra Lôi đã tuyên truyền, dùng cồn để khử độc. Cho nên, tình huống của nhà chúng ta mới chuyển biến tốt.”

“Đúng vậy, thanh tra Lôi quả nhiên là Bồ Tát sống.”

“Ngươi chính là Hoa Đà tái thế, Biển Thước chăm sóc người bị thương.”

Mọi người cùng nhau tán thưởng, tâng bốc đến mức Lôi Lạc cảm thấy hơi xấu hổ.

Đám phóng viên chung quanh lại càng ghi lại cảnh tượng trước mặt.

Ban đầu bọn hắn cho rằng cách phòng chống dịch bệnh này chỉ là trò diễn, hình thức nhưng không ngờ nó thực sự có hiệu quả.

Đây là một tin tức lớn, nhất định phải tranh thủ.

Lão hương thân chờ mọi người yên tĩnh lại, lúc này hắn mới cảm động đưa tay nắm chặt tay của Lôi Lạc: “Thanh tra Lôi, ta cũng phải cảm ơn ngươi. Năm nay vợ của ta đã bảy mươi tuổi. Người đến cái tuổi này chẳng khác nào bước một chân vào Quỷ Môn Quan. Nhưng nhờ có thuốc đặc trị sốt của ngươi, tối hôm qua nàng đã vượt qua được. Cảm ơn ngươi, ta thay mặt nàng nói một tiếng cảm ơn với ngươi.”

Lão hương thân tên Đặng Trung Thư và vợ rất yêu thương nhau.

Có thể nói, nếu tối hôm qua vợ của hắn thật sự xảy ra chuyện, hắn cũng khó mà sống thêm được nữa.

Lôi Lạc đã thực hiện các biện pháp chống dịch, vô tình cứu được nhiều người.

Lúc này, Lôi Lạc nhìn đám người khua chiêng gõ trống, còn có ánh mắt cảm kích, hắn đột nhiên cảm thấy áy náy trong lòng.

Hắn nhìn Thạch Chí Kiên, nhớ đến những lời nói vừa nãy, áy náy lại càng nhiều.

Giờ phút này, hắn chợt có quyết định nhất định phải làm tốt biện pháp phòng chống dịch.

Không vì cái gì khác.

Coi như vì dân chúng cũng tốt.

Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp.

Lần này, Lôi Lạc hắn nhất định phải xây chùa trên bầu trời.

“Một trận dịch cúm lớn bùng phát ở Hồng Kông! Thanh tra Lôi nghiêm túc tử thủ.”

“Dịch cúm hung dữ như hổ, thanh tra Lôi xung phong đi đầu.”

Ngày hôm sau, tin tức này tràn khắp các trang nhất của Hồng Kông.

Không ai có thể ngờ rằng những biện pháp phòng chống dịch ban đầu tưởng chỉ mang tính biểu diễn lại thực sự hiệu quả và cứu được nhiều mạng sống như vậy.

Nhất thời, cái tên Lôi Lạc nổi tiếng khắp giới cảnh sát và trong dân chúng.

Rất nhiều dân chúng vốn không biết hắn là ai, vậy mà bây giờ bọn hắn lại biết Hồng Kông có một “lãnh đạo tiên phong kháng dịch” như thế.

Nhờ sự cường điệu của các phóng viên truyền thông, hình ảnh thanh tra Lôi Lạc xung phong đi đầu, anh dũng cứu trợ dân chúng đã hoàn toàn được dựng lên.

Với việc những phóng viên truyền thông đổ thêm dầu vào lửa, chính quyền Hồng Kông thuộc Anh hiện đang bắt đầu chú ý đến công tác phòng chống dịch bệnh.

Nhất là nhiều người nước ngoài thích phóng túng cũng bị dính cảm cúm, đồng thời bộc phát rất nghiêm trọng. Vì thế, dựa theo kế hoạch phòng chống dịch bệnh do Thạch Chí Kiên đưa ra, cấp trên chẳng những áp dụng giới nghiêm mà còn cấm quán bar, vũ trường mở cửa.

Bất cứ ai bị cúm đều phải được cách ly để theo dõi và phải hợp tác với nhân viên y tế để điều trị.

Tất nhiên, đây là những quyền lợi mà người giàu có điều kiện tốt mới có thể được hưởng. Ở những nơi nghèo khó như khu Quỳ Thanh, khu Quan Đường, Đồn Môn, người bị cúm chỉ có thể ở nhà và trông cậy vào chính mình. Qua được thì qua, không qua được thì chết.

Quỹ Thần Thoại ra tay đúng lúc, xuất tiền cứu trợ mọi người, mua khẩu trang, cồn khử trùng, thuốc cảm sốt…

Lôi Lạc lại càng dẫn đầu bốn đại thanh tra chiến đấu nơi tuyến đầu phòng chống dịch.

Khu Quỳ Thanh, trung tâm phòng chống dịch bệnh.

Nhan Hùng cầm vỉ đập ruồi đập chết một con ruồi trên bàn.

Hắn đẩy mắt kính, bỏ đôi chân đang bắt chéo xuống, nói với A Quý: “Có nhầm hay không vậy? Lôi Lạc muốn làm Thái Bình Thân Sĩ, hắn kéo theo chúng ta làm gì? Ta đang sung sướng ở cục cảnh sát, bây giờ lại đến khu Thanh Quỳ này chịu tội.”

Hết chương 717.
Bình Luận (0)
Comment