Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 736 - Chương 736: Được Làm Vua Thua Làm Giặc

Chương 736: Được làm vua thua làm giặc Chương 736: Được làm vua thua làm giặcChương 736: Được làm vua thua làm giặc

Chương 736: Được làm vua thua làm giặc

Thạch Chí Kiên không ngờ chuyện tiến hành thuận lợi đến như vậy. Hắn còn tưởng Thạch Ngọc Phượng sẽ nhảy cao ba thước phản đối gia đình Tô mụ mụ chuyển đến.

Sắp xếp người nhà Tô Ấu Vi xong, Thạch Chí Kiên lại bảo Trần Huy Mẫn giúp mang hành lý của Tô Ấu Vi từ nhà Xú Ngư Minh đến.

Ban đầu gia đình Xu Ngư Minh sống nhờ căn phòng trọ nhỏ của Tô Au Vi. Khi Tô Au Vi dọn đi, người một nhà bọn hắn cũng có thể ở rộng rãi hơn một chút.

Đương nhiên tiền thuê cũng phải do bọn hắn thanh toán. ...

Cùng lúc đó, chính phủ Hồng Kông đã chính thức trao tặng cho đám người Lôi Lạc huy hiệu Thái Bình Thân Sĩ.

Lần này có ba người được chính phủ Hồng Kông trao thưởng. Ngoại trừ Lôi Lạc, hai người còn lại đều xuất thân từ những gia tộc danh tiếng ở Hồng Kông. Một người là người đứng đầu gia tộc Mã thị. Một người là người dẫn đầu gia tộc họ Chu. Luận thân phận địa vị, bọn hắn còn cao hơn Lôi Lạc mấy cấp bậc. Nhưng lần này Lôi Lạc lại ngang hàng nhận huân chương với bọn hắn.

Để nâng cao tinh thần, các phương tiện truyền thông lớn của Hồng Kông đã đưa tin rộng rãi về sự kiện trao huân chương này.

Bức ảnh Lôi Lạc được trao huân chương thậm chí còn được đăng trên trang nhất của các tờ báo lớn.

Lôi Lạc tư thế hiên ngang trong bức ảnh. Là cảnh sát Trung Quốc đầu tiên giành được vinh dự này, hắn ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý!

Sau khi nhận huân chương, Lôi Lạc đã tổ chức một bữa tiệc trong biệt thự của mình.

Tuy nhiên, lần này khác với lần trước, trong thư mời có ghi rõ là không nhận quà.

Lúc này, Lôi Lạc cuối cùng cũng có được một ít ý thức chính trị, biết quý trọng mặt mũi của mình.

Không thể có cả danh lẫn lợi. Bây giờ là lúc củng cố danh tiếng của mình, ngươi càng không thể để người khác hủy hoại danh tiếng của mình chỉ vì một số lợi ích nhỏ nhặt. ...

"Cái gì? Lôi Lạc không nhận quà?" Lý Giai Thành ngồi trên ghế ông chủ, nghe tin tức phản hồi về, không khỏi kinh ngạc.

Trang Gia Tuấn thở dài: "Ban đầu ta cũng không tin. Nhưng đây là tin tức mà phóng viên chúng ta đưa vào thông qua phỏng vấn riêng mang về!"

"Lần này Lôi Lạc chẳng những không nhận quà, thậm chí còn quyên một trăm nghìn làm từ thiện."

"Cái gì? Có phải Lôi Lạc làm từ thiện quá đến mức váng đầu hay không? Trước kia, không phải hắn rất thích kiếm tiền sao? Vì kiếm tiền mà hắn còn định ra rất nhiều quy củ, ngay cả ăn mày cũng phải trả phí cho hắn. Bây giờ hắn lại đi quyên tiền từ thiện. Quyên cái đầu hắn đấy." Lý Giai Thành nổi giận.

Trang Gia Tuấn lần đầu tiên nghe anh rể của mình chửi tục. Trong ấn tượng của hắn, Lý Giai Thành luôn bình tĩnh xử lý mọi chuyện khi gặp rắc rối. Thái độ lúc nào cũng ung dung, chưa từng thất thố như lúc này.

Lý Giai Thành cũng ý thức được thái độ có chút thất thường của mình, hai tay ôm mặt hít sâu một hơi. Hắn tháo mắt kính bỏ xuống bàn, dùng tay nhéo mi tâm, lúc này mới thở ra một hơi mà nói: "Vừa nãy thái độ của ta có phải rất tệ không?” "Không phải, anh rể. Ta hiểu tâm trạng của ngươi mà."

"Ngươi hiểu tâm trạng của ta sao?" Lý Giai Thành mở mắt nhìn Trang Gia Tuấn: "Không, ngươi không hiểu đâu. Được làm vua thua làm giặc. Cảm giác làm giặc khó chịu thật."

Lý Giai Thành rốt cuộc cũng hiểu tại sao mình bị bại bởi Lôi Lạc.

Chẳng lẽ chỉ vì Lôi Lạc đến tiền tuyến làm công tác phòng chống dịch thôi sao?

Lý Giai Thành hắn cũng quyên tiền vậy.

Danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ này vốn nên thuộc về hắn.

Hắn là nhân sĩ giới kinh doanh, danh lưu trong xã hội. Hắn phải dựa vào danh hiệu này để tiến thêm một bước nhưng hắn lại gặp phải Lôi Lạc.

Không, nói một cách chính xác là gặp phải Thạch Chí Kiên.

Nếu không có Thạch Chí Kiên trợ giúp, Lôi Lạc sao có thể đi đến được ngày hôm nay?

Giang hồ có lời đồn, năm đó Thạch Chí Kiên đã giúp cho Lôi Lạc giành được chức tổng thanh tra.

Hôm nay, lại là Thạch Chí Kiên giúp Lôi Lạc dành được danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ.

Thạch Chí Kiên chính là thiên mệnh phúc tinh của Lôi Lạc.

Tại sao bên cạnh hắn lại không có người như vậy?

Lý Giai Thành không nhịn được nhìn Trang Gia Tuấn một chút.

Trang Gia Tuấn cảm giác ánh mắt của anh rể nhìn mình rất quái lạ.

"Anh rể, ngươi nhìn ta làm gì?"

"Ngươi đi giám sát Thạch Chí Kiên, xem hắn định làm cái gì?

"Lợi tiên sinh không phải đã nói không nên trêu chọc hắn sao?"

Lý Giai Thành trừng mắt nhìn Trang Gia Tuấn: "Ta không phải là trêu chọc mà là phòng bị. Lo trước khỏi họa, hiểu không? Tên Thạch Chí Kiên rất gian trá, một bụng toàn suy nghĩ xấu. Nếu làm không tốt, hắn lại tính toán ta nữa.'...

Thạch Chí Kiên không có tính toán ai cả, hắn đang họp.

Trước khi đến Nhật Bản, hắn cần sắp xếp lại công việc của công ty.

Thực phẩm Thần Thoại, bất động sản Thần Thoại, còn có người của Gia Hòa đều có mặt.

Bởi vì Vĩnh Khang đã bị Thần Thoại thu mua, cho nên nó cũng là xí nghiệp trực thuộc Thân Thoại. Đới tiểu thư Đới Phượng Ny của tập đoàn Đới thị đại diện Vĩnh Khang đến tham gia.

Trong cuộc họp, Thạch Chí Kiên đầu tiên là nhấn mạnh mối quan hệ giữa ba ngành trụ cột của Thần Thoại là thực phẩm, bất động sản và giải trí.

Nói một cách chính xác, đó là hỗ trợ lẫn nhau.

Ngay sau đó, Thạch Chí Kiên lại nói đến chuyện quy hoạch trong tương lai.

Từ tam thiếu, Hoắc đại thiếu, Lưu Giám Hùng, Trâu Văn Hoài lắng nghe một cách ngon lành.
Bình Luận (0)
Comment