Chuong 750: La aitim ta?
Chuong 750: La aitim ta?Chuong 750: La aitim ta?
Chương 750: Là ai tìm ta?
"Ngươi chạy bộ đến đó, nhanh lên." Phan Tuấn ra lệnh.
Đao Ba Cường bĩu môi. Bến tàu này rất lớn, điện thoại cũng chỉ có các cửa hàng trên bờ mới có.
Từ nơi này đến đó phải mất mười mấy phút. Hắn trời sinh tính làm biếng, không muốn chạy bộ.
Nhưng thấy Phan Tuấn ra lệnh không thể từ chối, Đao Ba Cường đành phải cầm tấm danh thiếp, vẻ mặt đau khổ chạy đến những cửa hàng trên bờ.
Khi Đao Ba Cường chạy được đến một cửa hàng, hắn đã mệt giống như chó chết, cũng không đợi ông chủ trả lời, hắn lấy một bình nước mở ra uống một hơi. Lúc này, hắn mới cầm máy điện thoại gọi cho Đại Thanh Hùng. ...
Sau khi trở thành long đầu của Hồng Hưng, cuộc sống của Đại Thanh Hùng đã phát sinh sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đầu tiên, hắn mua một chiếc xe hơi thuộc về mình, thương hiệu Ford, một thương hiệu cũ và đáng tin cậy.
Sau đó, hắn bắt chước người ta mua một căn nhà nhỏ, khoảng trăm sáu trăm bảy ngàn đô la Hồng Kông. Vị trí không tính là quá tốt cũng không tính là quá xấu. Hắn bắt đầu hòa nhập cuộc sống của người có tiền, học khiêu vũ, không còn cái kiểu xoa tay đánh mạt chược hoặc xoa chân đánh rắm nữa.
Tối nay, Đại Thanh Hùng làm chủ, mời Ô Kê ca mà hắn mới làm quen, còn có đám người Cẩu Tử Ba chơi bida.
Đại Thanh Hùng nói đây là trò chơi rất phổ biến của người nước ngoài gần đây, chúng ta nên bắt kịp thời đại, mọi người đều vui vẻ.
Ô Kê ca cầm cây cơ ngáp một cái, nhìn bàn bida nói: "Chơi kiểu này chán quá."
"Đúng vậy, nếu không muốn chán, đợi lát nữa ta mời các ngươi đến Miếu Nhai. Đồng thời còn mời luôn mấy em Philippines và Thái Lan đến nữa." Cẩu Tử Ba là loại lưu manh háo sắc, thường xuyên nhắc đến những chuyện không đứng đắn.
Đại Thanh Hùng mặc trang phục thể thao chuyên nghiệp, thắt nơ nhỏ, chổng mông lên, nhắm chuẩn một quả bóng trắng rồi đánh nó một cái.
Pằng! Những viên bi chạy loạn trên bàn.
Đại Thanh Hùng nói: 'Cứ đánh mạnh là được.'
Dưới cú đánh của hắn, một quả bóng lăn vào trong lỗ bi.
Đại Thanh Hùng lập tức kiêu ngạo, hắn xoay cây cơ một cái rồi cầm cục sáp xoa đầu cơ: "Các ngươi đúng là chẳng thú vị gì cả. Bây giờ tất cả mọi người đều giàu có rồi, phải làm những chuyện có ý nghĩa chứ, đừng thấp kém như thế"
Ô Kê ca và Cẩu Tử Ba bĩu môi.
"Ngươi giàu, chứ hai chúng ta còn nghèo lắm."
"Đúng vậy, nghe nói bây giờ ngươi đi theo vị tiên sinh kia kiếm không ít tiền. Ngươi được hắn nâng đỡ thành long đầu của Hồng Hưng, lại càng uy phong."
"Đó là nhờ Thạch tiên sinh để mắt đến ta." Đại Thanh Hùng nói: "Cũng do ta gặp may, bái được một lão đại tốt như vậy."
"Ngươi nói cũng đúng. Bây giờ ở Hồng Kông này có ai mà không muốn làm môn hạ của Thạch tiên sinh? Chỉ cần có chút kiến thức tất cả đều biết, phàm là đi theo Thạch tiên sinh, ai cũng phát tài hết."
"Ngoại trừ ngươi còn có Hồ Tu Dũng. Bây giờ hắn cũng rất uy phong. Cách đây không lâu hắn còn mua được một căn chung cư nhỏ, nghe nói còn nuôi một con chó chăn cừu có giá hơn mười ngàn."
"Cái tên Hồ Tu Dũng đó lúc nào cũng thích làm mấy chuyện phóng túng." Đại Thanh Hùng bĩu môi nói: "Nuôi chó Tây chi bằng bao gái Tây còn hay hơn. Một tháng cũng không tốn bao nhiêu tiền."
"Ha ha ha, vẫn là Hùng ca ngươi đạo hạnh sâu. Chúng ta muốn đi theo ngươi học tập."
"Nào có, nào có. Chờ đánh xong ván này ta sẽ mời khách, đến nhà hàng lẩu Hải Lý Lao. Ta có thẻ VỊP ở đó, có thể giảm được 20%."
"Đúng là giỏi."
"Đúng vậy, hiện tại rất khó có được thẻ khách quý ở Hải Lý Lao."
Ô Kê ca và Cẩu Tử Ba ra sức lấy lòng Đại Thanh Hùng.
Đại Thanh Hùng vô cùng hưởng thụ. Trước kia, hắn chẳng qua chỉ là đầu lĩnh của Hồng Nghĩa Hải, cả ngày chỉ biết chém chém giết giết, không nhìn thấy được tương lai.
Ai có thể ngờ bây giờ lại thay đổi, chẳng những hắn có thể trở thành long đầu của Hồng Hưng, quản lý gân mười ngàn người mà còn phát tài, tài nguyên cuộn cuộn lao đến, nhân sinh giống như một canh bạc vậy.
Đương nhiên, mặc dù Đại Thanh Hùng rất hưởng thụ vinh hoa phú quý nhưng hắn cũng biết rất rõ, những thứ này đều là do Thạch Chí Kiên mang đến.
Cho nên, hắn tuyệt đối trung thành với Thạch Chí Kiên, không dám vi phạm bất cứ điều gì,
Ông chủ quán bida biết Đại Thanh Hùng.
Từ lúc Đại Thanh Hùng bắt đầu đi theo con đường học làm nhà giàu, hắn là khách quen của quán bida này.
Bình thường, Đại Thanh Hùng chơi bóng ở đây sẽ nhận được đãi ngộ của khách quý, còn được sắp xếp rượu và trái cây. Tóm lại phục vụ rất chu đáo.
Khi điện thoại của quán bida vang lên, nói có người muốn tìm Đại Thanh Hùng, ông chủ đích thân ôm điện thoại đến đưa cho Đại Thanh Hùng đang chuẩn bị đánh cái thứ hai.
Đại Thanh Hùng không vui khi bị ông chủ cắt ngang nhã hứng đánh bida của mình. Hắn vứt cây cơ xuống, nhận lấy điện thoại, tức giận nói: "Alo, là ai tìm ta?"