Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 759 - Chương 759: Tiểu Nhân Vật Nghịch Tập

Chương 759: Tiểu nhân vật nghịch tập Chương 759: Tiểu nhân vật nghịch tậpChương 759: Tiểu nhân vật nghịch tập

Chuong 759: Tieu nhan vat nghich tap

"Mau đưa cặp công văn cho ta." Thạch Chí Kiên không để ý đến bà chị của mình lải nhải, nói với Tô Au Vi: "Ta phải đến chỗ của luật sư một chuyến. Lần này ta cần phải mang theo tên khốn Hồ Tuấn Tài."

"Ngươi mang theo hắn làm gì? Bây giờ hắn bận làm ăn lắm." Thạch Ngọc Phượng nói: "Trung tâm giới thiệu việc làm của hắn đang ăn nên làm ra."

"Làm sao ngươi biết hắn kiếm được rất nhiều tiên?" Thạch Chí Kiên hỏi.

Thạch Ngọc Phượng tằng hắng một cái rồi nói: "Ta quen rất nhiều phú bà, cho nên ta đã giúp Hồ Tuấn Tài giới thiệu vài người. Các nàng đều thuê người giúp việc Philippine từ hắn."

Thạch Chí Kiên nhìn biểu hiện của Thạch Ngọc Phượng là biết: "Ngươi cũng có ăn tiên hoa hồng từ đó đúng không?”

Thạch Ngọc Phượng không thể không gật đầu: "Chỉ lấy chút xíu thôi mà."

“Chút xíu là bao nhiêu?”

"Một hai chục ngàn."

Thạch Chí Kiên ngẩn người. Hắn nhớ rõ Hồ Tuấn Tài giới thiệu một nữ giúp việc người Philippine sẽ ăn một trăm đồng. Thạch Ngọc Phượng ăn hoa hồng hai ba chục ngàn, lão Hồ phải giới thiệu bao nhiêu người mới đủ? Choáng, thậm chí còn lợi hơn cả buôn người!...

Trên thực tế, Thạch Chí Kiên coi thường việc kinh doanh môi giới lao động ở thời đại này.

Trước đó, Thạch Chí Kiên hiến kế cho Hồ Tuấn Tài, bảo hắn mở một trung tâm giới thiệu việc làm, giới thiệu giúp việc người Philipines chất lượng tốt đến Hồng Kông làm công cho những gia đình giàu có. Dựa vào phí thủ tục và tiền giới thiệu là có thể kiếm được một ít tiền.

Nhưng Thạch Chí Kiên đã quên mất nhu cầu của những người giàu có ở Hồng Kông đối với người giúp việc Philippines trong thời đại này là bao nhiêu.

Chưa kể người giàu, ngay cả tang lớp trung lưu mới nổi ở Hồng Kông cũng có khoảng ba bốn trăm người.

Cùng lúc đó, có bao nhiêu người giúp việc Philippines đã đến Hồng Kông để kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Bản thân Hồ Tuấn Tài xuất thân từ luật sư. Mặc kệ là xin giấy phép cư trú tạm thời ở Hồng Kông hay giúp những người giàu có xác minh danh tính của những người giúp việc, liệu các nàng có phạm tội ở Trung Quốc hay không, hắn đều rất cẩn thận.

Ngoài ra, Hồ Tuấn Tài luôn tuân thủ nguyên tắc "lợi nhuận nhỏ nhưng doanh thu nhanh" và mức phí mà hắn thu với tư cách là người trung gian là thấp nhất trong ngành.

Vô hình, trung tâm giới thiệu việc làm của hắn trở nên nổi tiếng và ngày càng nổi tiếng.

Không chỉ nhiều gia đình trung lưu giàu có ở Hồng Kông công nhận trung tâm của hắn, tin rằng những người giúp việc Philippines do hắn giới thiệu đều đảm bảo về mọi mặt, ngay cả bộ phận xuất khẩu nhân sự nội địa Philippines cũng đã liên hệ với hắn để hỗ trợ giải quyết công việc kinh doanh của những người đến Hồng Kông làm việc.

Như vậy, Hồ Tuấn Tài từ thầu môi giới lao động lắc mình biến thành nhà độc quyền.

Bây giờ mọi loại hình xuất nhập khẩu lao động ở Hồng Kông đều phải qua tay hắn. Ngoài Philippines, còn có những người khác ở Malaysia, Thái Lan, Ấn Độ, thậm chí cả Nam A đều do Hồ Tuấn Tài đảm nhiệm.

Bằng cách giới thiệu những người giúp việc Philippines, bảo vệ Ấn Độ, tài xế Thái Lan, Hồ Tuấn Tài đã kiếm được bồn đầy bát. ...

Mang theo sự ngạc nhiên, Trần Huy Mẫn lái chiếc xe Bentley chở Thạch Chí Kiên đến công ty luật Tống Triệu Luân.

Xuống xe, Thạch Chí Kiên rút ra một điếu thuốc, nhóm lửa, hút một hơi rồi mới ngẩng đầu nhìn công ty luật.

Nếu hắn nhớ không lầm, lần đầu tiên hắn quen với Hồ Tuấn Tài là ở đây.

Lúc đó, Hồ Tuấn Tài rất nghèo túng, trên danh nghĩa là luật sư nhưng thực tế là chạy việc vặt.

Người nào cũng khi dễ hắn. Hắn cũng chẳng có bối cảnh gì cả. Trong khi những người khác ra ngoài chạy việc thì hắn lại ăn không ngồi rồi ở công ty luật.

Mãi cho đến khi Thạch Chí Kiên xuất hiện.

Khi đó sở dĩ Thạch Chí Kiên lựa chọn Hồ Tuấn Tài là vì tình hình kinh tế của hắn quá căng thẳng. Hắn biết phí ra tay của những luật sư ưu tú rất đắt, lại nhìn bộ dạng nghèo khó, còn có ánh mắt khao khát của Hồ Tuấn Tài, Thạch Chí Kiên lập tức biết đây chính là hàng tiện nghi rẻ tiền.

Vật đổi sao dời.

Không ngờ Hồ Tuấn Tài lại có ngày phát tài.

Trong lúc Thạch Chí Kiên đang suy nghĩ, hai công nhân khiêng một tấm bảng đến.

"Thật ngại quá, tiên sinh, xin nhường lối."

Thạch Chí Kiên vội tránh sang một bên.

Hai công nhân bước lên cầu thang tháo tấm bảng "văn phòng luật sư Tống Triệu Luân" xuống.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ nơi này phá sản rồi?" Thạch Chí Kiên ngẩn ra. Hắn nhìn tấm bảng hiệu vừa mới được treo lên, trên đó viết: "Văn phòng đại luật sư Hồ Tuấn Tài."

"Chậc, không thể nào?" Thạch Chí Kiên miệng ngậm điếu thuốc, kinh ngạc lẩm bẩm: "Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự phát tài?”...

"Khách sáo, khách sáo rồi. Mọi người sau này cần phải cố gắng nhiêu hơn."

"Mặc dù ta là ông chủ ở đây nhưng ta đối xử với mọi người như nhau. Chỉ cần làm tốt, cuối năm sẽ được chia hoa hồng, tuyệt đối không thiếu."

Hồ Tuấn Tài đeo kính gọng vàng Armani, mặc bộ vest Baleno sang trọng, trông quý phái, không còn tiêu tụy như xưa.
Bình Luận (0)
Comment