Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 760 - Chương 760: Tuấn Tài Lợi Hại Hay Hữu Tài Sắc Bén?

Chương 760: Tuấn Tài lợi hại hay Hữu Tài sắc bén? Chương 760: Tuấn Tài lợi hại hay Hữu Tài sắc bén?Chương 760: Tuấn Tài lợi hại hay Hữu Tài sắc bén?

Chương 760: Tuấn Tài lợi hại hay Hữu Tài sắc bén?

Lúc này, hắn đang nói chuyện với những đồng nghiệp luật sư lúc trước.

Trước kia, những người này đã từng chèn ép hắn ở công ty.

Trong mắt bọn hắn, Hồ Tuấn Tài là một con chuột chũi không đáng chú ý, keo kiệt, quê mùa, toàn thân từ trên xuống dưới hoàn toàn là tiêu chuẩn người nghèo thấp nhất.

Nhưng con quỷ nghèo đó lại lật người một cách ngoạn mục.

Bây giờ, hắn còn mua lại văn phòng luật sư, trở thành ông chủ mới của bọn hắn.

Trong số những nhân viên này có một người mập tên là Lương Hữu Tài. Trước kia, hắn là người thích ăn hiếp Hồ Tuấn Tài nhất. Có lần đi vệ sinh, hắn còn cố tình tiểu lên ống quân của Hồ Tuấn Tài.

Ngoài ra, Lương Hữu Tài còn thích sai vặt Hồ Tuấn Tài làm cái này cái kia, xem hắn là người giúp việc mà sai khiến.

Lương Hữu Tài tưởng mình cả đời có thể giam lên đầu Hồ Tuấn Tài làm mưa làm gió, không ngờ phong thủy luân chuyển, Hồ Tuấn Tài xoay người trở thành ông chủ.

Nhớ đến trước kia mình ăn hiếp Hồ Tuấn Tài như thế nào, Lương Hữu Tài cảm thấy sau lưng ớn lạnh, trán đổ đầy mồ hôi.

Hồ Tuấn Tài rất nhanh "chú ý" đến hắn.

"Ồ, đây không phải là luật sư ưu tú nhất của chúng ta Lương Hữu Tài luật sư Lương sao? Tại sao trán của ngươi đổ đầy mồ hôi vậy? Trời nóng lắm sao?"

"Không phải. Ta, khụ, khụ." Lương Hữu Tài không biết nên nói cái gì cho tốt.

"Nhìn ngươi đó, ngay cả lời cũng khó mà nói, thật sự không biết trước kia ngươi làm luật sư như thế nào nữa." Hồ Tuấn Tài móc khăn tay của mình đích thân lau mồ hôi cho Lương Hữu Tài.

Cổ Lương Hữu Tài cứng lên, căng thẳng nói: 'Không cần, cảm ơn."

Hồ Tuấn Tài cười nói: "Khách sáo cái gì? Trước kia ngươi tiểu vào ống quần của ta, ta còn không tức giận. Bây giờ ta làm ông chủ, chẳng lẽ ngươi còn nhỏ nhen như vậy sao?"

"Đương nhiên là không rồi. Vừa nhìn là biết ông chủ Hồ khoan dung độ lượng. Đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân." Lương Hữu Tài nịnh nọt.

"Ha ha, miệng của ngươi đúng là ngọt. Ngươi nói có kỳ quái hay không, ta tên Hồ Tuấn Tài, ngươi tên Lương Hữu Tài. Ngươi nói, rốt cuộc Tuấn Tài lợi hại hay là Hữu Tài ngươi sắc bén?"

"Đương nhiên là Tuấn Tài ngươi lợi hại rồi." Lương Hữu Tài giơ ngón tay cái lên: "Cái tên này rất hợp với ông chủ Hồ ngươi. Ngươi rất đẹp trai, tuấn tú, lại rất có tài."

"Ha ha, ta càng lúc càng thích ngươi." Hồ Tuấn Tài vỗ vai Lương Hữu Tài: "Cho nên ta muốn ủy thác trách nhiệm cho ngươi. Sau này, nhà vệ sinh sẽ do ngươi phụ trách quét dọn. Thế nào, ngươi có vui không?”

Cái gì?

Quét dọn nhà vệ sinh?

Da mặt Lương Hữu Tài run rẩy. "Không vui thì nói, ta rất công bằng, tuyệt đối không làm khó dễ ngươi."

"Không, ta tình nguyện, ta rất hài lòng. Ha ha, ông chủ Hồ, ngươi thật sự tốt với ta. Tại sao ngươi biết ta am hiểu nhất là quản lý nhà vệ sinh? Ta nhất định sẽ cọ rửa bồn cầu sạch sành sanh."

Nhìn biểu hiện thấp kém của Lương Hữu Tài, Hồ Tuấn Tài không khỏi gật đầu. Mặc dù tên gia hỏa này đã từng ăn hiếp hắn, nhưng không thể phủ nhận, Lương Hữu Tài là một nhân tài. Co được dãn được.

Trong lúc Hồ Tuấn Tài giễu võ dương oai, ra oai phủ đầu với đám nhân viên, có người gõ cửa bước vào: "Ông chủ Hồ, bên ngoài có vị Thạch tiên sinh tìm ngươi."

Hồ Tuấn Tài khẽ giật mình, bỗng nhiên nhớ đến cái gì, vội nói: 'Mau mời hắn vào. Không, để ta đích thân ra ngoài đón hắn."

Trong sự ngạc nhiên của mọi người, ông chủ Hồ vừa rồi còn giễu võ dương oai không ai bì nổi, bây giờ lại như tiểu tam được bao nuôi, gương mặt chỉ toàn là sự cười nịnh xông ra ngoài. ...

"Thạch tiên sinh, tại sao ngươi lại đến đây? Ngươi không gọi điện thoại thông báo trước cho ta một tiếng để ta qua đón." Hồ Tuấn Tài cười nịnh mời Thạch Chí Kiên vào văn phòng luật sư.

Thạch Chí Kiên tay cầm hộp diêm lắc qua lắc lại, nhìn văn phòng luật sư đã được đổi mới hoàn toàn: "Thế nào? Lên làm ông chủ rồi à?"

"Không phải. Tống tiên sinh không muốn làm nữa, ta sợ những người này không tìm được việc làm, vì thế ta đã mua lại nó." Hồ Tuấn Tài cung kính nói với Thạch Chí Kiên.

Trong mắt những người khác, tư thái của Hồ Tuấn Tài hèn mọn vô cùng.

Thạch Chí Kiên gật đầu: "Nào, vào văn phòng của ngươi đi. Ta có chuyện cần nói với ngươi."

"Vâng." Hồ Tuấn Tài xoay người cúi đầu, làm tư thế mời.

Khi Hồ Tuấn Tài cùng với Thạch Chí Kiên bước vào văn phòng, người bên ngoài bắt đầu bàn tán ầm ï.

"Vừa rồi có phải là ông trùm mới nổi Thạch Chí Kiên không?”

"Không phải hắn thì còn ai nữa?"

"Ồ, hắn trẻ tuổi thật."

"Ngươi mới đến à? Trước kia Thạch tiên sinh là khách quen ở đây."

"Đúng vậy, Hồ Tuấn Tài dựa vào hắn mới phát tài đấy."

"Haiz, vận may của chúng ta quá kém, năm đó không được Thạch tiên sinh coi trọng."

Đám người Lương Hữu Tài than thở, cảm thấy Hồ Tuấn Tài mộ tổ bốc khói xanh nên mới ôm được chân đại nhân vật như Thạch Chí Kiên. Chỉ trong một năm ngắn ngủi đã lên như diều gặp gió, thậm chí còn mua lại văn phòng luật sư, trở thành ông chủ của bọn hắn.
Bình Luận (0)
Comment