Chương 789: Karaoke là yêu nghiệt
Chương 789: Karaoke là yêu nghiệtChương 789: Karaoke là yêu nghiệt
Chuong 789: Karaoke la yeu nghiet
Quán bar Chim Sơn Ca.
Trên sân khấu, một ban nhạc đang đệm đàn và hát những ca khúc nổi tiếng của The Beatles. Lúc này, một thanh niên bước vào hỏi thăm ông chủ: "Ông chủ, ở đây của các ngươi có karaoke không?"
Ông chủ ngẩn ra: "Cái gì ok?"
"Là karaoke. Loại máy hát công nghệ cao không cần người đệm nhạc đấy." Người thanh niên giải thích với ông chủ.
Ông chủ nghe xong, cảm thấy giống như có mây mù vây quanh, trong lòng tự nhủ trên đời này nào có thứ như vậy chứ?
"Nếu ngươi có được loại máy đó, ngươi không cần thuê ban nhạc nữa, từ đó ngươi sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền." Người thanh niên nói: "Thấy ngươi lạc hậu như vậy, ta cũng chỉ có thể đưa ra vài lời khuyên, ngươi mau mua một dàn karaoke đi, như vậy nó sẽ thay đổi cuộc sống của ngươi, giúp cho việc kinh doanh của ngươi phát triển hơn."
Trong tiếng lắc đầu thở dài của người thanh niên, ông chủ chẳng hiểu ra làm sao.
"Nói ta lạc hậu? Có nhâm hay không vậy? Quán bar Chim Sơn Ca của chúng ta là quán bar thời thượng nhất. Đúng là đáng ghét."
Trong lúc ông chủ đang tức giận chửi rủa, ba bốn nữ hài ăn mặc trang điểm lộng lẫy đến quán bar.
Quán bar thích nhất là những nữ hài xinh đẹp như vậy. Chẳng những có thể giúp cho việc kinh doanh tăng lên mà còn có thể thu hút nhiều khách hàng nam đến quán bar. Cho nên, ông chủ lập tức bước ra đón tiếp.
"Xin chào, các mỹ nữ thân yêu, ngươi đi bốn người sao? Các ngươi có cần sắp xếp chỗ ngồi như thế nào không?”
Các nữ hài nhìn cách bố trí của quán bar, sau đó nhìn ban nhạc đang chơi trên sân khấu, nữ hài dẫn đầu khinh thường nói: "Ta nghe nói quán bar của các ngươi là thời thượng nhất của vùng này, nhưng có vẻ như... chẳng ra làm sao cả."
"Làm gì có? Chỗ của ta được trang trí theo kiểu dáng mới nhất rồi đấy." Ông chủ gấp lên, cho rằng nữ hài kia không có kiến thức, đang cố ý trêu chọc hắn.
"Thật sao? Vậy quán bar của các ngươi có karaoke không?"
Ông chủ ngây ra, tại sao lại là nó nữa chứ?
"Không có." Ông chủ lắc đầu.
Các nữ hài cười nói: "Ở đây cũng không có thứ siêu thời thượng như karaoke nhưng vẫn dám tự nhận mình là quán bar thời thượng nhất ở Kyoto."
Các nữ hài mang theo sự khinh thường và đùa cợt quay người rời khỏi quán bar.
Sắc mặt ông chủ lúc trắng lúc xanh. Lòng tự tôn của hắn một lần nữa bị giam nát.
Karaoke rốt cuộc là cái quỷ gì vậy?...
Là hộp đêm lớn nhất khu vực Kyoto, nơi đây có ban nhạc đệm riêng lớn nhất Tokyo để giúp khách hát.
Nhưng cách đây không lâu, chủ hộp đêm này, Inoki Taro được quản lý hộp đêm cho biết, rất nhiều khách hàng lắc đầu rời đi sau khi hỏi hộp đêm có máy karaoke mới nhất hay không.
Inoki không hiểu karaoke là gì mà sao lại có nhiêu người tham khảo, hỏi han đến vậy?
Vì thế ngay lập tức, Inoki cử người đi tìm hiểu xem thứ này là cái quái gì.
Chẳng bao lâu sau, hắn nhận được tin karaoke là loại máy có thể tự động đệm hát, khách muốn hát chỉ cần bật máy lên là được.
Nghe đến đó, Inoki đang ngồi trên ghế bành, miệng ngậm điếu xì gà không quan tâm lắm, nhưng bỗng nhiên hắn nhớ đến cái gì đó, quay sang hỏi quản lý: "Hiện tại hộp đêm của chúng ta có bao nhiêu ban nhạc?”
Quản lý thận trọng trả lời: "De đáp ứng nhu cầu của khách hàng, chúng ta đã chuẩn bị bảy ban nhạc, một số chuyên về nhạc pop, nhạc jazz và những ban nhạc khác..."
Inoki hút điếu xì gà, đưa tay cắt ngang lời nói của quản lý: "Một tháng tốn bao nhiêu tiên để nuôi bọn hắn?"
"Cái này ít nhất là ba trăm ngàn yên."
"Nhiều như vậy sao?"Inoki ngẩn người: "Chẳng phải một năm phải tốn 3. 6 triệu à?"
Quản lý gật đầu: "Đúng vậy."
Ánh mắt Inoki lấp lóe: "Nếu chúng ta mua cái thứ gọi là karaoke đó, chẳng phải chúng ta sẽ sa thải những người này và tiết kiệm được rất nhiều tiên sao"
Quản lý do dự một chút rồi nói: "Ông chủ, có ít nhất năm mươi người trong bảy ban nhạc, chúng ta có cần phải sa thải tất cả không?”
Inoki cười lạnh: "Nếu không sa thải bọn hắn, chẳng lẽ còn mời bọn hắn ở lại nuôi bọn hắn như đại gia sao?"
Quản lý câm như hến.
Inoki ngậm điếu xì gà gãi gãi cằm, trong mắt hiện lên vẻ tham lam: "Karaoke này là thứ tốt."
Còn quản lý lại cho rằng karaoke là yêu nghiệt.
Nếu nó thật sự tồn tại, nó sẽ tạo ra một cơn bão chưa từng có ở Kyotol...
Ba ngày.
Hầu như tất cả các quán bar, vũ trường và hộp đêm lớn ở Kyoto đều biết đến sự tồn tại của một thứ gọi là karaoke”.
Người ta nói rằng loại máy này có thể thay thế một ban nhạc riêng để đồng hành cùng mọi người.
Nhất thời, người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo.
Đối với những vị khách thích đến các địa điểm vui chơi giải trí, bọn hắn đều tò mò về thứ công nghệ cao mới này.
Đối với những ông chủ và người quản lý điều hành các địa điểm vui chơi giải trí, điều bọn hắn cân nhắc chính là chi phí.
Nếu loại máy này thực sự có thể thay thế được các ban nhạc đang lưu hành, bọn hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều chỉ phí.