Chương 791: Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội
Chương 791: Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tộiChương 791: Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội
Chương 791: Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội
Tiểu Thương vội nói: "Vị tiểu thư này tuyệt đối không nên hiểu lầm. Ta là do Akio Morita tiên sinh phái đến. Ta muốn mời các vị đến một nơi gần đây để ăn bữa cơm rau dưa, không biết có được hay không?"
Đới Phượng Ny thấy có mỹ nữ mời mình, lập tức nói: "Đương nhiên là được rồi. Vừa lúc ta đang đói bụng. Chừng nào đi? Địa điểm ở đâu? Ngoại trừ chúng ta còn có ai nữa không?"
"À, tạm thời chỉ ba người chúng ta mà thôi." Tiểu Thương nói.
"Không, là bốn người mới đúng." Thạch Chí Kiên nói: Ta còn có một người nữa."
Đang khi nói chuyện, Lương Hữu Tài từ trong phòng Thạch Chí Kiên bước ra, xoa mặt hưng phấn nói: "Rất hân hạnh được gặp ngươi, Đới tiểu thư."
"Là tên khốn ngươi?' Đới Phượng Ny giật mình.
Tiểu Thương cũng sững sờ. Nàng không ngờ trong phòng Thạch Chí Kiên lại giấu một nam nhân, trong lòng không khỏi phát lạnh. Cũng may vừa rồi nàng không có vào. Một chọi hai, chịu không nổi.
"Để ta đi chuẩn bị trước. Ta sẽ chờ các ngươi ở ngoài." Tiểu Thương vội vàng khom người cúi đầu với nhóm người Thạch Chí Kiên.
Nhìn Tiểu Thương rời đi, Thạch Chí Kiên mỉm cười nói với Đới Phượng Ny và Lương Hữu Tài: "Còn đứng thất thần ra đó làm gì? Mau chuẩn bị đi."...
Một lát sau.
Thạch Chí Kiên chuẩn bị sẵn sàng, ba người cùng nhau bước vào thang máy.
"Thạch tiên sinh, ngươi gọi ta đến gấp như vậy là có gì dặn dò?" Lương Hữu Tài cung kính nói.
Vừa hoàn thành công việc pháp lý ở Yokohama, hắn nhận được điện thoại của Thạch Chí Kiên gọi đến, trong đêm ngồi máy bay, ngay cả mí mắt không thèm nháy đã bay đến.
"Ngươi cứ làm theo những gì mà ta đã nói trong điện thoại." Thạch Chí Kiên nghiêm túc nói.
"Ta hiểu rồi. Akio Morita là lão hồ ly không dễ lừa gạt. Ta thấy Tiểu Thương kia còn rất non, chi bằng ra tay từ chỗ của nàng." Lương Hữu Tài đưa ra ý kiến.
Thạch Chí Kiên gật đầu: "Bây giờ Akio Morita thấy chúng ta đang khởi sắc, chỉ sợ càng thêm để tâm đến công nghệ đã được cấp bằng sáng chế của chúng ta. Nhưng hắn sẽ không dễ dàng bị khuất phục. Chúng ta nhất định phải biết ranh giới cuối cùng của hắn mới được. Tiểu Thương kia nhìn thì khôn khéo, thật ra lại rất ngu ngốc. Ngươi chọn lừa nàng là đúng."
"Đúng vậy, tiểu cô nương không học hành đàng hoàng, lại đi giúp lão đại làm những việc này. Lừa nàng cũng chỉ vì tốt cho nàng mà thôi. Ngã một lần khôn hơn một lần mà. Thạch tiên sinh, ngươi đúng là lương thiện." Lương Hữu Tài ninh bợ.
Đới Phượng Ny ở bên cạnh nghe đến mắt trợn tròn. Đây là lời của một lão đại của một công ty và một luật sư nói sao? Đây không phải là tập đoàn lừa gạt chứ?
"Nếu ngươi không muốn hợp tác với Sony, cần chi phải trêu chọc bọn hắn chứ?" Đới Phượng Ny khó hiểu nói.
Thạch Chí Kiên nhìn Đới Phượng Ny: 'Ngươi khẳng định mình đọc rất nhiều truyện võ hiệp sao?"
"Ngươi nói vậy là có ý gì?” Thạch Chí Kiên vứt cho Lương Hữu Tài một ánh mắt: 'Giải thích cho nàng nghe đi."
Lương Hữu Tài tằng hắng một cái: "Đới tiểu thư, xin hỏi ngươi đã đọc qua Anh Hùng Xạ Điêu chưa?"
"Ngươi nói sao?" Đới Phượng Ny lườm hắn một cái.
"Nếu đã đọc qua, ta cũng tiện giải thích. Bây giờ Thạch tiên sinh giống như vị Quách Tĩnh Quách đại hiệp trung thực, đôn hậu trong truyện...
Đới Phượng Ny nghe đến đây, lập tức mắt trợn trắng. Thạch Chí Kiên là Quách Tĩnh? Gặp quỷ rồi. Hắn là Dương Khang âm hiểm xảo trá thì còn được.
"Lão hồ ly Akio Morita là Tây Độc Âu Dương Phong trong truyện. Ban đầu, Âu Dương Phong không tin Quách Tĩnh nắm giữ Cửu Âm Chân Kinh nhưng bây giờ thì hắn đã tin. Nếu đã tin thì không dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ nghĩ trăm phương nghìn kế cướp bí tịch đi. Cho nên, bây giờ không phải Thạch tiên sinh có muốn hợp tác với Sony hay không, mà là Sony không muốn bỏ qua cho Thạch tiên sinh."
Đới Phượng Ny cái hiểu cái không.
Thạch Chí Kiên bổ sung một câu: "Cái này gọi là thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội."
kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội.
Trong lòng Đới Phượng Ny có một dự cảm không tốt, chuyện kế tiếp sợ rằng sẽ càng thêm kích thích.
Kyoto.
Biến thành hang hổ. ...
"Các vị mời sang bên này, Tiểu Thương tiểu thư đang chờ sẵn." Khi ba người Thạch Chí Kiên đi thang máy xuống đại sảnh, một nhân viên phục vụ lập tức tới hướng dẫn bọn hắn một cách chủ động và nhiệt tình.
Không thể không nói, Nhật Bản phục vụ rất tốt. Khi phục vụ, bọn hắn luôn cúi đầu khom lưng, tỏ vẻ khiêm tốn, có một số thời điểm thậm chí còn để lộ phần ót phía sau.
Rất nhanh, ba người đã ra đến bên ngoài. Bọn hắn nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu xám bạc cỡ lớn đậu trước khách sạn.
Thấy ba người Thạch Chí Kiên bước ra, Tiểu Thương từ trên xe bước xuống.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà nàng đã thay một bộ quần áo mới. Trước đó nàng mặc một bộ vest đen công sở, bây giờ nàng đã thay chiếc váy ngắn màu đỏ.
Dáng người của Tiểu Thương vốn bốc lửa. Lúc này nàng mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ, mang đến cho người ta một cảm giác nóng bức.
Đới Phượng Ny rõ ràng nhìn thấy tên khốn Lương Hữu Tài nuốt nước miếng mấy lần. Nàng quay sang nhìn Thạch Chí Kiên, thấy hắn vẫn bình tĩnh như thường.
Đới Phượng Ny kinh ngạc. Trong suy nghĩ của nàng, Thạch Chí Kiên là đại diện cho loại du côn háo sắc, nhưng bây giờ...
Hắn nhất định đang giả bộ.
Làm ra vẻ bình tĩnh.
Đánh chết Đới Phượng Ny cũng không tin định lực của Thạch Chí Kiên lại xuất sắc như vậy.