Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 792 - Chương 792: Hồng Môn Yến

Chương 792: Hồng Môn Yến Chương 792: Hồng Môn YếnChương 792: Hồng Môn Yến

Chuong 792: Hong Mon Yen

Đối với Tiểu Thương trong trang phục nóng bỏng, Thạch Chí Kiên thật sự không có cảm giác gì. Hắn đã từng xem Mai Shiranui ở kiếp trước, làm gì quan tâm đến tạo hình trẻ con như thế này?

Tiểu Thương nhìn thấy biểu hiện bị mình mê hoặc của Lương Hữu Tài, không khỏi có chút đắc ý, nhưng đợi đến khi nàng nhìn thấy biểu hiện của Thạch Chí Kiên, vẻ đắc ý đó đã biến mất.

"Đây là một nhân vật khó chơi. Trách không được Akio Morita tiên sinh lại giao chuyện quan trọng như vậy cho ta. Ta nhất định phải làm cho tốt, không để Akio Morita đại nhân thất vọng." Tiểu Thương âm thâm động viên mình.

"Không ngờ ngươi lại khách sáo như vậy, dùng loại xe Rolls-Royce sang trọng như thế để đón chúng ta." Thạch Chí Kiên chậc chậc tán thưởng.

"Nên vậy mà. Các ngươi là khách quý của công ty chúng ta." Tiểu Thương nói.

"Chúng ta đi thôi, để ta tận mắt nhìn thấy cảnh sống về đêm của Kyoto các ngươi." Thạch Chí Kiên bước lên xe đầu tiên.

Tiểu Thương mỉm cười, mời Đới Phượng Ny và Lương Hữu Tài lên xe.

Đới Phượng Ny và Lương Hữu Tài cùng nhau bước lên xe.

Bên trong trông giống như một căn phòng riêng sang trọng, có rượu ngon, xì gà và mọi thứ ngươi cần.

Lúc này, Thạch Chí Kiên bắt chéo chân, dựa lưng vào ghế, tay phải câm ly rượu vang, tay trái kẹp điếu xì gà, miệng nói: "Mọi người dùng đi. Nếu người ta đã có thành ý như vậy, chúng ta từ chối thì bất lịch sự lắm"...

Kyoto, Thịnh Thế Nhất Phiên.

Đây là nhà hàng mang đậm nét Nhật Bản nhất gần Kyoto. Nó có diện tích hơn 300 mẫu Anh và được xây dựng chủ yếu theo phong cách nhà Đường. Ngoài cửa được trang trí bằng đèn lồng và đèn neon đầy màu sắc, trên đó có dòng chữ Thịnh Thế Nhất Phiên.

Ngoài cửa, một loạt nữ hài mặc kimono cung kính đứng, nhìn rất cao cấp.

Chiếc Rolls-Royce dài dừng lại ở cửa, một vài nam nhân mang guốc gõ vội chạy đến mở cửa xe.

Nữ nhân quản lý mặc kimono tiến lên, cúi người 90 độ hoan nghênh khách đến.

Thạch Chí Kiên bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn khung cảnh nhà hàng. Đúng là không tệ. Tiểu Thương quả là phí hết công sức.

"Thạch tiên sinh, không biết ngươi có hài lòng không?" Tiểu Thương cẩn thận hỏi Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên gật đầu: "Tạm được."

Tiểu Thương không khỏi lo lắng. Nàng đã dốc hết công sức chuẩn bị chỉ đổi lại hai chữ "tạm được". Chẳng lẽ vị Thạch tiên sinh kia đã nhìn thấy những nơi còn sang trọng hơn thế này?

Tiểu Thương trăm mối vẫn không có cách giải.

Nàng làm sao biết, là người từng trải, Thạch Chí Kiên đã tung hoành rất nhiều câu lạc bộ, hội sở ở kiếp trước, cấp bậc cao hơn nơi này rất nhiều. Nhà hàng trước mắt chỉ có thể nói là tạm được.

Tiểu Thương giới thiệu xong, có chút ngượng ngùng nhìn Đới Phượng Ny: "Đới tiểu thư, ừm, nơi này tiếp đãi nhiều nhất là khách nam, có phục vụ đặc biệt, cho nên có gì ngươi thông cảm nhé." Lời nói vô cùng uyển chuyển. Tiểu Thương sợ lát nữa Đới Phượng Ny không giữ được bình tĩnh mà tức giận, vì thế nàng vội nhắc nhở trước.

Đới Phượng Ny nghe có phục vụ đặc biệt, mắt sáng lên, nhưng ngoài miệng lại nói: "Ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút. Tiểu Thương tiểu thư không cần để ý."

"Vậy thì tốt rồi. Mời mọi người vào trong." Tiểu Thương ra hiệu mời mọi người vào.

Dù sao cũng là nhà hàng cao cấp, nhân viên phục vụ người Nhật đều được đào tạo bài bản. Bọn họ thể hiện sự phục vụ tỉ mỉ ngay từ khi thay giày ở cửa.

Ba người Thạch Chí Kiên vô cùng hưởng thụ sự phục vụ của các nàng mãi cho đến khi họ đến một căn phòng riêng trải chiếu tatami cổ, một bên là trà đạo và một bên là bàn ăn.

Tiểu Thương hỏi mọi người uống trà trước hay là ăn thức ăn trước.

Thạch Chí Kiên không có hứng thú đối với trà đạo, vì thế Tiểu Thương cho người mang thực đơn đến cho Thạch Chí Kiên gọi món.

Thạch Chí Kiên nhìn thực đơn, không khỏi ngẩn người.

Chỉ thấy trên thực đơn ngoại trừ những món ăn chính thức bao gồm sushi, cơm nắm, cá ngừ thì còn có rất nhiều ảnh của những nữ hài xinh đẹp.

Tiểu Thương nói đây là đặc sản của nơi này, cũng thuộc dạng "thức ăn”. Các nàng sẽ phụ trách bồi rượu.

Nhập gia tùy tục. Thạch Chí Kiên gọi cho mình và Lương Hữu Tài mỗi người một nữ hài. Trong lúc hắn đang định hỏi thăm Đới Phượng Ny có cần hay không, Đới Phượng Ny đã trực tiếp chỉ vào hai người: "Ta chọn hai nàng này."

Rất nhanh, rượu thịt được mang lên.

Các nữ hài cũng theo vào.

Mọi người cười nói vui vẻ.

Lương Hữu Tài biết tối nay nhất định là Hồng Môn Yến, không dám mất cảnh giác. Khi được nữ hài mời rượu, động tác của hắn rất cứng nhắc.

Thạch Chí Kiên phong lưu nhưng không hạ lưu, uống rượu ăn cơm đều rất bình tĩnh, tự nhiên.

Ngược lại Đới Phượng Ny trái ôm phải ấp, mặt phấn ửng hồng, hành vi vô cùng phóng túng.

Tiểu Thương kinh ngạc nhìn Thạch Chí Kiên rồi lại nhìn Đới Phượng Ny, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. ...

Qua ba lần rượu.

Thạch Chí Kiên bưng ly rượu lên nói với Tiểu Thương: "Ta mời ngươi một ly, cảm ơn lần này ngươi đã thịnh tình khoản đãi."

"Đừng khách sáo." Tiểu Thương vội giơ ly rượu lên: "Thật ra lần này ta mời Thạch tiên sinh đến là muốn thương lượng chuyện độc quyền của ngươi."

Thạch Chí Kiên mỉm cười, cầm ly rượu uống hết một hơi: "Ta đã nói với Akio Morita tiên sinh rồi, hoặc cùng nhau hợp tác chia năm năm, hoặc không bàn nữa.'
Bình Luận (0)
Comment