Chuong 793: So chieu
Chuong 793: So chieuChuong 793: So chieu
Chuong 793: So chieu
Tiểu Thương mỉm cười, môi đỏ nhẹ nhàng nhấp một ngum rượu: 'Akio Morita tiên sinh cân nhắc liên tục. Trước kia hắn đồng ý trả một triệu đô la Mỹ, bây giờ hắn tăng thêm một triệu nữa. Hai triệu mua đứt bằng sáng chế của ngươi, như thế nào?"
Thạch Chí Kiên dùng đũa gắp một lát cá sống, chấm mù tạc rồi bỏ vào trong miệng: "Ngươi có biết không, ban đầu ta ăn không quen mấy thứ này. Mùi vị mù tạc quá nồng. Nhưng ta ở Nhật Bản nhiều ngày như vậy, bây giờ ta ăn cũng quen rồi."
Hắn nhìn Tiểu Thương, nói tiếp: "Thói quen là do dưỡng thành, cũng là do bị ép ra ngoài. Vì thế, khẩu vị của ta bây giờ rất lớn."
Tiểu Thương cầm ly rượu, nhướng mắt nói: "Thạch tiên sinh, ngươi thật sự cho rằng dựa vào dư luận là có thể giúp ngươi quảng bá karaoke sao?"
Thạch Chí Kiên gật đầu. Hắn đặt đũa xuống, dùng khăn tay lau miệng: "Nếu Akio Morita tiên sinh đã phái ngươi đến đây, ngươi hẳn phải biết tình huống cụ thể. Bây giờ ta đang hợp tác với công ty Kim Long ở Yokohama thu mua linh kiện điện tử của công ty Sony với giá trị hàng triệu đô la Mỹ. Nếu lắp ráp hết số linh kiện này sẽ là mười nghìn dàn máy karaoke."
"Ta đã điều tra tình huống ở Kyoto, có khoảng năm mươi ngàn vũ trường lớn nhỏ, quán bar và hộp đêm. Mười ngàn máy của ta cũng đủ cung cấp cho bọn hắn."
"Về lợi nhuận, mặc dù lợi nhuận ròng sau khi loại trừ chi phí sản xuất có ít hơn một chút nhưng vẫn là sáu trăm đô la Mỹ. Mười ngàn chiếc là sáu triệu! Tất nhiên, ta phải trả một nửa lợi nhuận trong số đó cho công ty Kim Long, nhưng ta ít nhất cũng có thể kiếm được ba triệu đô la Mỹ"
Thạch Chí Kiên nói xong, hắn lau xong miệng rồi ném khăn ăn thành cục vào sọt rác: "Thử hỏi, một cuộc làm ăn của ta có thể kiếm được ba triệu, ta cần chi phải để ý đến hai triệu của các ngươi chứ?"
Tiểu Thương bó tay, đột nhiên cười nói: "Dựa theo hình thức phân phối lợi nhuận mà ngươi và công ty Kim Long đã hoạch định, thật ra công ty Sony của chúng ta cũng có thể đưa cho ngươi."
Khi nói, Tiểu Thương vỗ tay, lập tức có một nam nhân khom người tiến vào, đưa một bản hợp đồng cho Tiểu Thương.
Tiểu Thương cười tươi như hoa, đưa bản hợp đồng cho Thạch Chí Kiên: "Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, mong Thạch tiên sinh nhất định phải nắm cho thật chắc."
Thạch Chí Kiên nhìn qua bản hợp đồng một chút rồi đưa cho Lương Hữu Tài.
Lương Hữu Tài nhận lấy. Bản hợp đồng có hai phần viết bằng tiếng Trung và tiếng Nhật.
Một lát sau, Lương Hữu Tài nhỏ giọng lẩm bẩm bên tai Thạch Chí Kiên vài câu.
Thạch Chí Kiên mỉm cười nhìn Trịnh Thiệu Thu: "Chia theo tỷ lệ 2:8 à?”
"Phải." Tiểu Thương kiêu ngạo nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi. Hợp tác với Sony, lợi nhuận ròng của một chiếc máy có thể vượt quá 600 đô la Mỹ và đạt tới 1. 000 đô la Mỹ. Vậy thì 10. 000 chiếc là lợi nhuận ròng 10 triệu. Dựa theo tỷ lệ phân chia 2:8, ngươi có thể kiếm được hai triệu."
Dừng một chút, Tiểu Thương dùng giọng điệu khinh thường nói: "Lan này nếu ngươi từ chối, ta có thể cam đoan với ngươi, đừng nói là hai triệu, ngươi thậm chí một xu cũng không lấy được, chỉ có thể xám xịt quay về Hồng Kông mà thôi." Thạch Chí Kiên bật cười. Hắn cầm lấy bản hợp đồng, xoẹt một cái xé thành hai nửa, sau đó hất lên: "Ta cũng muốn xem xem rốt cuộc ngươi dựa vào cái gì?"...
Bản hợp đồng bị xé rách giống như những con bướm trắng nối tiếp nhau rơi xuống, thật sự rất ngoạn mục.
Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Thương thay đổi, ánh mắt hiện lên sự tức giận.
Nàng không ngờ tính tình của Thạch Chí Kiên lại ương bướng như vậy, lại dám xé hợp đồng trước mặt nàng.
Sony là công ty gì chứ?
Một công ty lớn xuyên quốc tết
Nàng là ai?
Trợ lý cao cấp của Akio Morita. Ở Sony, nàng có thể được coi là cận thần của thiên tử, dưới một người trên vạn người.
Hôm nay nàng đại diện cho Akio Morita đến đàm phán với Thạch Chí Kiên, coi như nể mặt hắn lắm rồi.
Không ngờ Thạch Chí Kiên lại không biết tốt xấu như vậy.
Lúc này, Đới Phượng Ny ngừng cười, buông hai mỹ nữ đang ôm ra, biểu hiện trở nên ngưng trọng, trong lòng tự nhủ: "Thảm rồi! Hỏng việc rồi."
Lương Hữu Tài ngồi quỳ trên sàn nhà cũng căng thẳng hẳn lên. Hắn nắm chặt tay, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
Đám nữ nhân đang cười nói bên cạnh cũng im lặng, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bầu không khí trở nên nặng nề.
Khóe miệng Tiểu Thương nhếch lên một đường cong kiêu ngạo, hình thành một sự so sánh rõ ràng với thái độ cực kỳ nhiệt tình của nàng trước đó.
"Thạch Chí Kiên tiên sinh, nói thật, ngươi khiến cho ta rất thất vọng." Tiểu Thương khoanh tay, lạnh lùng nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi là nhân vật thông minh tuyệt đỉnh, không ngờ ngươi lại không biết điều như vậy."
Thái độ kiêu ngạo của Tiểu Thương khiến cho Đới Phượng Ny cảm thấy khó chịu: "Này, ngươi nói vậy là có ý gì?"
Tiểu Thương nhếch miệng: "Y của ta chính là hắn và ngươi, còn có tên mập chết bầm này nữa đều là baka (đồ ngốc)."
"Ngươi nói cái gì?" Đới Phượng Ny nổi xung thiên, nhưng bị Thạch Chí Kiên ngăn lại: "Người khác mắng ngươi là baka, chẳng lẽ ngươi thật sự là baka sao? Im lặng ngồi xuống đi."
Lúc này Đới Phượng Ny mới miễn cưỡng ngồi xuống.
Thạch Chí Kiên nhìn Tiểu Thương, nói: "Ngươi nên lộ lá bài tẩy của mình đi. Ngươi dựa vào cái gì mà nói như vậy?”