Chương 799: Cửa thành bốc cháy, họa đến cá trong ao
Chương 799: Cửa thành bốc cháy, họa đến cá trong aoChương 799: Cửa thành bốc cháy, họa đến cá trong ao
Chương 799: Cửa thành bốc cháy, họa đến cá trong ao
"Ngôi đi." Thạch Chí Kiên chỉ vào ghế sofa.
Mitsuko Yamada bước đến, ngồi xuống bên cạnh Thạch Chí Kiên, chậm rãi dán sát cơ thể, đầu tựa vào vai của hắn: "Cảm ơn ngươi, thật lòng cảm ơn ngươi." Nước mắt của nàng chảy xuống. ...
Đới Phượng Ny vừa về phòng đã mắng to.
"Ta chẳng thèm quan tâm đến sống chết của tên khốn ngươi. Ném mẹ ngươi đi. Bổn tiểu thư thiếu chút nữa đã bị tên khốn ngươi hại chết rồi. Nếu không phải mạng của ta cứng, hôm nay ta đã chết ở đây rồi."
Đới Phượng Ny đá văng đôi giày ở chân ra, cởi quần áo trên người, thay bằng chiếc váy ngủ màu đỏ.
"Ta đi ngủ trước. Ngủ mơ giấc mơ đẹp, cái gì cũng quên sạch." Miệng nói, Đới Phượng Ny nằm giang tay giang chân trên giường.
"Khò khò! Mau ngủ đi! Mau ngủ đi!" Đới Phượng Ny nhắm mắt lật qua lật lại nhưng sao cũng không ngủ được, trong đầu chỉ toàn là những hình ảnh không được đứng đắn.
"Tên khốn Thạch Chí Kiên và Mitsuko đang làm gì trong phòng?" Nàng không khỏi phát điên lên.
Vì bị lật nên một góc bộ đồ ngủ của nàng bị vén lên, để lộ chiếc bụng trắng như tuyết và chiếc rốn tròn trịa giữa vòng eo mềm mại.
Đới Phượng Ny dùng tay che rốn, tiếp tục đoán mò: "Hai người bọn họ có làm chuyện kia không?"
Nàng lật người lân nữa, cảm thấy rất có khả năng.
Nàng thật sự không ngủ được, gác hai tay ra đằng sau, hai chân bắt chéo, lắc lắc bàn chân nhỏ. Mười ngón chân được sơn màu đỏ, giống như đậu trắng tuyệt đẹp dát trên bàn chân trắng hồng, vô cùng duyên dáng và quyến rũ.
Lại nhìn chuông bạc treo trên mắt cá chân của nàng, chúng leng keng khi nàng di chuyển, thôi thúc suy nghĩ của nàng.
"Không được, ta phải nghe lén mới được. Đôi cẩu nam nữ này, ta quyết định không thể buông tha cho bọn hắn." Nghĩ đến đây, nữ hiệp Đới Phượng Ny nhảy lên, giống như khỉ chạy như bay đến góc tường. Nàng dán sát vào tường theo tư thế chữ Đại, venh tai cố gắng nghe trộm phòng bên cạnh nói chuyện.
Đáng tiếc, hiệu quả cách âm của khách sạn này quá tốt.
Cho dù Đới Phượng Ny nín thở, ngưng thần vểnh tai đến cỡ nào, nàng cũng chẳng nghe được cái gì.
"Tại sao lại như vậy?" Đới Phượng Ny gấp lên, vội cầm lấy ly rượu hình tròn úp vào tường, tiếp tục lắng nghe.
Vẫn không nghe được.
"Đáng chết." Đới Phượng Ny ném cái ly xuống thảm, cái ly nảy lên hai lần.
Con ngươi Đới Phượng Ny đảo một vòng, càng lúc càng gấp lên: "Vậy đừng trách bổn tiểu thư không khách sáo." Hai tay của nàng khép lại thành chỉ. Rắc. ...
"Đừng khóc, ta không thích nữ nhân khóc." Thạch Chí Kiên rút một tờ giấy lau sạch khóe mắt của Mitsuko Yamada.
"Xin lỗi." Mitsuko Yamada cắn môi nói: "Nhưng ta thật sự không nhịn được. Hôm nay là ngày giỗ của em gái ta."
Thạch Chí Kiên im lặng, sau đó hắn nhẹ nhàng ôm Mitsuko Yamada vào lòng, đưa tay vuốt ve mái tóc của nàng.
Mitsuko Yamada nghẹn ngào: "Ta không nên kể cho ngươi nghe câu chuyện đó, nhưng ta thật sự không thể giữ kín được."
'Ngươi không sai, ta cũng lợi dụng ngươi mà."
"Không, ngươi đang giúp ta báo thù."
"Có lẽ là vậy.' Thạch Chí Kiên im lặng.
Khi hắn và Mitsuko Yamada đi dạo gặp được một cô bé bán hoa, Mitsuko Yamada đã khóc vì nhớ đứa em gái qua đời của mình.
Trong quá trình tiếp xúc sau đó, Thạch Chí Kiên cuối cùng cũng biết được câu chuyện bi thương đằng Sau này.
Hắn biết Mitsuko Yamada vẫn luôn ở bên cạnh Asakura tìm cơ hội báo thù cho em gái của mình.
Lúc đó, thật ra Thạch Chí Kiên cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ tiếc là dã tâm của Asakura quá lớn.
Thạch Chí Kiên chỉ có thể tương kế tựu kế, để thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.
"Tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?" Mitsuko Yamada ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên cúi đầu nhìn nàng: "Còn có thể làm thế nào? Tiếp theo, ngươi nhất định phải lấy cho bằng được công ty Kim Long." Giọng điệu của Thạch Chí Kiên trở nên nghiêm túc: "Vì ngươi, ta có thể đổi tất cả tài chính lưu động ở Hồng Kông thành năm triệu đô la Mỹ. Ngươi nhất định phải dựa vào năm triệu đô la Mỹ này để lấy được cổ phần của Kim Long."
Mitsuko Yamada im lặng, một lần nữa ruc vào trong lòng Thạch Chí Kiên. Nàng nói: "Ta van ngươi, hãy ôm chặt lấy ta."
Hai tay Thạch Chí Kiên dùng sức.
Đây là một canh bạc rất lớn.
Tổng tài sản của Thạch Chí Kiên ở Hồng Kông chỉ có một trăm triệu đô la Hồng Kông, tương đương giá trị mười tám triệu đô la Mỹ.
Bây giờ vì nuốt Kim Long, lấy nhỏ thắng lớn, hắn can đảm xuất ra năm triệu đô la Mỹ cho Mitsuko Yamada đoạt lấy cổ phần, giành quyền quản lý Kim Long, có thể nói độ rủi ro rất cao.
Thạch Chí Kiên tính toán rất chuẩn xác. Chỉ cân Mitsuko Yamada thừa lúc Asakura ngồi tù, giá cổ phiếu giảm xuống mà đoạt lấy cổ phần. Như vậy, Thạch Chí Kiên có thể ở sau lưng điều khiển công ty Kim Long. Với sự trợ giúp của việc mở rộng karaoke, hắn có thể đột phá, trở thành một công ty lớn có thể cạnh tranh với Sony.