Chương 813: Am đấu
Chương 813: Am đấuChương 813: Am đấu
Chuong 813: Am dau
Thạch Chí Kiên không thích đặt trứng gà trong cùng một giỏ xách.
Nếu chẳng may Hồng Kông Bang bị Okamoto Yoshi và những người khác mua chuộc, vậy thì nguy hiểm rồi.
Vì lý do an toàn, Thạch Chí Kiên mới quyết định thuê người của Lục Hợp Hội đến giúp hắn.
Lục Hợp Hội cũng là băng đảng người Hoa, phát triển ở Nhật Bản còn sớm hơn cả Hồng Kông Bang, nhưng không được thuần túy, băng đảng khá lộn xộn. Thành viên ngoại trừ đa số là người Hoa thì còn có dân bản xứ, thậm chí cả người Nam Á. Có thể nói băng đảng này là một nồi lẩu thập cẩm.
Triều Sán Ngưu rất nổi tiếng ở Lục Hợp Hội, sức vô cùng lớn, thân thủ bất phàm. Rất nhiều doanh nhân người Hoa đến Nhật Bản làm ăn đều thích thuê hắn là vệ sĩ.
"Ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu." Trần Hổ Vượng ôm quyền nói với Triều Sán Ngưu.
Triều Sán Ngưu cũng tùy ý ôm quyền. Hắn chẳng có ấn tượng tốt với Hồng Kông Bang bao nhiêu cả.
Bởi vì khi Hồng Kông Bang xuất hiện, rất nhiều cửa hàng ở phố người Hoa đều thích thuê Hồng Kông Bang bảo kê.
Lục Hợp Hội của Triều Sán Ngưu lập tức mất đi thu nhập.
Nhưng căn cứ theo quy định của lão tổ tông đặt ra, Lục Hợp Hội cũng thuộc về băng đảng của người Hoa. Người trong nhà không đánh người trong nhà. Vì thế, Hồng Kông Bang và Lục Hợp Hội chỉ có thể âm thầm đọ sức, trong quá trình đó phát sinh không ít mâu thuẫn.
"Vị này là..." Triều San Ngưu nhìn Trân Diệu Thái.
"Cháu của ta, Trân Diệu Thái."
"Ồ, thì ra là Phích Lịch Hổ trong lời đồn" Triều Sán Ngưu cau mày, không khỏi nhìn Trần Diệu Thái thêm chút nữa.
Sở dĩ Hồng Kông Bang có thể đứng vững gót chân ở Kyoto, không bị người Nhật Bản tiêu diệt cũng vì sự tôn tại của một cuồng nhân như vậy.
Hổ Tử nhà họ Trần, đánh đâu thắng đó, có lòng can đảm không ai có thể sánh bằng
Trần Diệu Thái nhếch miệng cười một tiếng, không thèm để ý đến sự khiêu khích của Triều Sán Ngưu đối với mình: "Ồ, ngươi biết ta à? Đáng tiếc, ta không biết ngươi. Nhưng nhìn tay của ngươi rất lớn, thân thủ hẳn không tệ. Có thời gian chúng ta đọ sức nhé." Quá cuồng vọng.
Cơ mặt Triều Sán Ngưu co quap lại.
Đàn em đi theo bên cạnh hắn cũng không nhịn được mà cảm thấy tức giận.
Trân Hổ Vượng thấy cháu trai của mình lại gây chuyện, vội nói: "Thạch tiên sinh đang chờ bên trong, chúng ta vào trong nhanh lên."
Trân Diệu Thái hừ mũi một cái, hất cằm lướt qua người Triều Sán Ngưu, sải bước bước về phía trước.
Đột nhiên.
"Khoan đã." Triều Sán Ngưu ở đằng sau hô to.
"Có chuyện gì?" Trần Diệu Thái quay người chống nạnh, nheo mắt nhìn Triều Sán Ngưu. Triều Sán Ngưu lại càng khó chịu, chỉ vào lưỡi búa đằng sau Trần Diệu Thái: "Ta là vệ sĩ của Thạch tiên sinh, có trách nhiệm bảo vệ an toàn của thân chủ. Ta không cho phép có người mang theo bất kỳ vũ khí nào đi vào."
Trần Diệu Thái cũng khó chịu: "Ngươi rõ ràng đang kiếm chuyện với ta. Tất cả mọi người đều là người giang hồ, trên người mang theo vũ khí cũng là chuyện bình thường mà."
Triều Sán Ngưu quay sang nhìn Trân Hổ Vượng: "Trần long đầu, Thạch tiên sinh có dặn dò, không cho phép mang vũ khí vào. Các ngươi hoặc đưa búa đây hoặc rời đi. Nếu các ngươi muốn phản kháng, ta cho người thu thập toàn bộ các ngươi."
Lúc này, áo vest đằng sau của hắn phồng lên, cơ bắp toàn thân đen nhánh, nhìn vô cùng khí thế. Giọng điệu của hắn có vẻ khách sáo nhưng thật ra lại tràn ngập sự nhục nhã và khiêu khích.
Sắc mặt của Trân Hổ Vượng lập tức sa sâm xuống. Hồng Kông Bang bị người của các băng đảng khác khi dễ còn chưa tính. Bây giờ ngay cả Lục Hợp Hội cũng coi thường bọn hắn.
Có thể nhẫn chứ không thể nhục.
Trần Diệu Thái lại càng lớn lối: Muốn lấy đồ của ta, có bản lĩnh thì tự đến đây mà lấy."
Triều Sán Ngưu mỉm cười. Hắn chờ chính là câu này.
Cách đây không lâu, hắn nhận được tin tức, nữ nhân của Thạch Chí Kiên là Mitsuko Yamada đã lấy được công ty Kim Long, chẳng khác nào Thạch tiên sinh nắm trong tay công ty Kim Long.
Kim Long là tôn tại như thế nào, hắn biết rất rõ.
Triều Sán Ngưu biết một điều, nếu Lục Hợp Hội muốn phát triển vững vàng ở Kyoto, bọn hắn nhất định phải có chỗ dựa thật lớn. Không thể nghi ngờ, công ty Kim Long là một lựa chọn rất tốt.
Nhưng bây giờ, Hồng Kông Bang đã dẫn đầu nhận được ấn tượng tốt của Thạch tiên sinh. Triều Sán Ngưu hắn nhất định phải lật ngược cục diện mới được.
Cách làm đơn giản nhất là đánh bại Trần Diệu Thái.
Đánh bại thần thoại bất bại của Hồng Kông Bang.
Hắn, Triều Sán Ngưu.
Mới là mạnh nhất. ...
Cổng chính.
Đám người Triều Sán Ngưu và Trần Hổ Vượng đang giương cung bạt kiếm với nhau.
Trên ban công, Thạch Chí Kiên cầm một ly rượu hỏi Đới Phượng Ny và Lương Hữu Tài bên cạnh: "Các ngươi mua ai thắng? Là con trâu hay là con hổ?"
Mua Triều Sán Ngưu thắng?
Hay là mua Trần Diệu Thái thắng?
Đây là một quyết định hai chọn một.