Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 885 - Chuong 885

Chuong 885 Chuong 885Chuong 885

Chuong 885

Bà chủ hỏi Thạch Chí Kiên: "Chào ngươi, Thạch tiên sinh. Ta mạo muội hỏi thăm một chút, ngươi và Tuyền ca rất quen sao?"

Thạch Chí Kiên cười đáp: "Đây là lần đầu tiên gặp mặt."

Bà chủ có chút thất vọng: "Ta còn tưởng ngươi quen thân với hắn, có thể giúp ta nói vài câu."

"Ta và hắn không quen nhưng ta quen với ông chủ của hắn."

Ánh mắt của bà chủ khách sạn vốn ảm đạm, nghe xong, chúng lập tức sáng lại: "Vậy thì tốt quá. Thật ra khách sạn này là chúng ta thuê lại của Chiêm tiên sinh, nhưng hai năm qua, khách sạn kinh doanh không được tốt, nhưng giá thuê lại ngày một tăng. Ta mong ngươi giúp ta nói vài câu, cho ta gia hạn trả tiền thuê nhà thêm mấy ngày nữa."

"Không ngờ sản nghiệp của Chiêm tiên sinh lại lớn như vậy." Thạch Chí Kiên xoa cằm, như có điều suy nghĩ.

"Ngươi nói đúng. Chiêm tiên sinh là phú hào nổi tiếng vùng này. Ngoại trừ nhà xuất bản Hoàng Quan, hắn còn kinh doanh rất nhiều khách sạn, nhà nghỉ, vũ trường, rạp hát. Đúng rồi, ta nghe nói ngươi đến đại hí viện Đức Hòa Lâu để xem kịch. Rạp hát đó cũng là sản nghiệp của hắn đấy."

Thạch Chí Kiên mỉm cười: "Đó chẳng phải đầm rồng hang hổ sao?"

"Ơ, ngươi nói vậy là sao?"

"À, không có gì. Khi nào gặp Chiêm tiên sinh, ta sẽ thay ngươi nói tốt vài câu. Ngươi cứ việc yên tâm."

Bà chủ vui vẻ nói: "Cảm ơn Thạch tiên sinh. Đến lúc đó ta sẽ giảm giá 50% cho ngươi."

Thạch Chí Kiên mỉm cười xán lạn: Ta cũng xin cảm ơn trước."

Bà chủ bị nụ cười của Thạch Chí Kiên khiến cho tim đập bình bịch, giọng điệu mập mờ: "Còn nữa, Thạch tiên sinh. Gần đây thời tiết hơi lạnh, ta có nấu canh thập toàn đại bổ. Nam nhân thì cần bồi bổ một chút. Nếu ngươi về sớm, có thể đến phòng của ta nếm thử."

"Như vậy không tốt lắm đâu."

"Có cái gì mà không tốt chứ. Chồng của ta ra ngoài rồi, trong nhà chỉ có một mình ta. Nhiều canh như vậy, một mình ta uống cũng không hết. Ngươi sang uống phụ ta thôi mà." Bà chủ mị nhãn như tơ, đá mắt nói với Thạch Chí Kiên.

"Ngươi nấu canh rất nhiều sao? Ngươi có cần ta và tên mập sang uống phụ hay không?" Đới Phượng Ny không biết từ đâu xuất hiện, khoanh tay dựa vào quầy, trừng mắt với bà chủ.

Lương Hữu Tài ở một bên đau khổ nói: "Tại sao lại kéo ta vào thế?"

Bà chủ cảm thấy xấu hổ: "Cũng không phải quá nhiều, chỉ vừa đủ cho hai người uống."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Đới Phượng Ny liếc nhìn Thạch Chí Kiên: "Có nghe hay không? Chỉ đủ cho hai người uống thôi. Không có phần của ngươi đâu. Ngươi đi xem kịch của ngươi đi."

Thạch Chí Kiên mỉm cười, quay người rời đi. ...

Bên ngoài khách sạn, một chiếc xe Bentley màu đen đậu sẵn. Trương A Tuyền cung kính chờ trước xe. Thấy Thạch Chí Kiên bước ra, hắn vội mở cửa xe, làm tư thế mời.

Thạch Chí Kiên lên xe.

A Tuyền dặn dò tài xế lái xe đi, còn mình thì nói với Thạch Chí Kiên: "Thạch tiên sinh, ngươi từ Hồng Kông đến, vẫn còn chưa quen với ở đây. Có đôi khi, có một số lời không đáng nghe, ngươi không cần phải quan tâm."

Thạch Chí Kiên cười hỏi: "Ngươi nói bà chủ kia?"

A Tuyền không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ dùng giọng điệu thản nhiên nói: "Chiêm tiên sinh không thích người khác xen vào việc của mình. Bao đồng quá nhiều dễ bị miệng thối rụng răng, chẳng có gì tốt."

"Chiêm tiên sinh làm việc luôn có nguyên tắc của hắn. Thạch tiên sinh là người thông minh, tốt nhất nên tuân thủ."

Thạch Chí Kiên mỉm cười: "Tuyên ca ngươi mở miệng ngậm miệng đều là Chiêm tiên sinh. Có vẻ như ngươi rất trung thành với Chiêm tiên sinh thì phải."

A Tuyền mỉm cười, lần đầu tiên lộ ra nụ cười khinh miệt trước mặt Thạch Chí Kiên, sự cung kính trước đó hoàn toàn biến mất: "Đó là vì ngươi là người ngoài, cho nên ngươi không biết Chiêm tiên sinh đáng sợ đến cỡ nào. Vì thế, ngươi nên thức thời một chút, nên làm cái gì thì làm, nên nói cái gì thì nói. Đúng rồi, Hồng Kông các ngươi có một câu như thế nào nhỉ, mẹ kiếp ngươi!"

Thạch Chí Kiên vẫn giữ khuôn mặt tươi cười: "Tuyên ca nói rất đúng. Trời cuồng có mưa, người cuồng có họa. Người không thể quá ngông cuồng. Bằng không, nhất định sẽ tiêu đời." Ánh mắt của hắn mơ hồ thoáng hiện lên một sự lạnh leo. ...

Tal Bắc, đại hí viện Đức Hòa Lâu.

Đại hí viện Đức Hòa Lâu có nguồn gốc cùng với Đức Hòa Viên thời Từ Hi Thái Hậu nhà Thanh. Lúc đó, lão phật gia rất thích xem kịch ở đây.

Về sau, rất nhiều danh gia kinh kịch đến đảo Formosa, thành lập đại hí viện Đức Hòa Lâu.

Hiện tại, đại hí viện này vô cùng nổi tiếng ở đảo Formosa. Vô số quan chức quyền quý thích mở tiệc chiêu đãi khách khứa ở đây, mời những hoa đán nổi tiếng về hát.

Trong đó, hoa đán nổi tiếng nhất là Lê Viên Nhất Chi Hoa Từ Lộ. Hai vở kịch Xuân Thu Phối và Tô Tam Khởi Giải nổi tiếng nhất của nàng gần như cháy vé.

Vì thế, kinh doanh của đại hí viện Đức Hòa Lâu một ngày thu được một đấu vàng. Nhưng rất ít người biết, ông chủ sau lưng của nhà hát này là lão đại của tập đoàn Hoàng Quan Chiêm Triệu Đường.
Bình Luận (0)
Comment