Chương 894: Nữ thần văn nghệ
Chương 894: Nữ thần văn nghệChương 894: Nữ thần văn nghệ
Chương 894: Nữ thân văn nghệ
Thạch Chí Kiên hút một hơi thuốc, sau đó nói: "Thật ra, ta cũng chẳng có chuyện gì lớn cần ngươi làm, chỉ xin ngươi giúp một chuyện."
Thạch Chí Kiên ghé sát lỗ tai Trần Kỳ Lễ, nói vài câu.
Ban đầu, sắc mặt của Trần Kỳ Lễ vẫn bình thường, nhưng rồi dần dần trở nên căng thẳng, ánh mắt nhìn Thạch Chí Kiên tràn day khâm phục: "Thạch tiên sinh, chiêu này của ngươi điên rồi."
Thạch Chí Kiên cười nói: "Sao gọi là điên được? Ta cũng chỉ tự vệ mà thôi."
Trân Kỳ Lễ im lặng, dường như vẫn còn suy nghĩ lời nói của Thạch Chí Kiên. Càng suy nghĩ, hắn lại càng kinh tâm động phách.
Đúng lúc này, bà chủ quay lại, còn mang theo một nữ hài, cách thật xa đã hô: "Trần tiên sinh, ta đã dẫn Ngải Giai về rồi đây, để nàng kính các ngươi vài ly rượu."
Thì ra là bà chủ dẫn con gái của mình đến.
"A, hỏng rồi." Sắc mặt Trần Kỳ Lễ trở nên xấu hổ, không ngờ bà chủ lại đến thật.
Thạch Chí Kiên còn không rõ chuyện gì phát sinh, chỉ thấy bà chủ vẫn còn phong vận cùng với một nữ hài bước đến.
Nữ hài có mái tóc ngắn, đeo một hàng khuyên tai ở tai trái, tóc nhuộm màu xanh lam, mặc áo khoác da quần short, nhìn rất giống một thiếu nữ nổi loạn ngoài đường phố.
"Ngươi kéo ta về làm gì? Ta đang chơi rất vui với bạn bè mà." Nữ hài nhai kẹo cao su, không vui nói.
Bà chủ nói: 'Là mẹ đau lòng ngươi, giới thiệu cho ngươi một ông chủ lớn. Ngươi không phải muốn làm minh tinh sao? Cơ hội đến rồi."
Nữ hài sau đó bị kéo đi loạng choạng đến bàn ăn, thậm chí còn không buồn nhìn mấy người Thạch Chí Kiên, chỉ nghiêng đầu, nhún chân, bộ dạng cà lơ phất phơ.
"Đứa nhỏ này thật là... Đây là Trân tiên sinh, ngươi cũng đã biết rồi đấy, là người thường xuyên đến cửa tiệm của chúng ta tự làm đồ ăn."
Nữ hài nhìn Trân Kỳ Lễ, miệng nhai nhóp nhép kẹo cao su, khinh thường nói: "Biết. Ngươi nói hắn có ngốc hay không, có tiền lại không tiêu, cứ thích tự mình nấu nướng."
Bà chủ vô cùng xấu hổ, vội nói với Trần Kỳ Lễ: "Đứa nhỏ này chỉ nói mò mà thôi, ngươi đừng có tin."
Trần Kỳ Lễ không tiện nói câu nào, đành phải cầm chai bia lên nhấp một ngụm: "Đứa nhỏ này rất thẳng thắn."
Bà chủ lại vội giới thiệu Thạch Chí Kiên: "Con gái, vị này là Thạch Chí Kiên Thạch tiên sinh. Nghe nói hắn là đại minh tinh từ Hồng Kông đến."
Thạch Chí Kiên vội khoát tay: "Ngươi nhầm rồi, ta không phải minh tinh."
Bà chủ ơ một tiếng, vội nhìn về phía Trần Kỳ Lễ.
Trần Kỳ Lễ nói: "Mặc dù hắn không phải minh tinh nhưng hắn bồi dưỡng minh tinh. Hắn có một công ty điện ảnh."
Quá ngâu. Bà chủ lại càng vui mừng hơn, vội vàng kéo con gái đến trước mặt Thạch Chí Kiên: "Thạch tiên sinh, chào ngươi. Đây là con gái của ta, Ngải Giai. Sau này mong ngươi chiếu cố nó nhiều hơn."
"Sao? Trương Ngải Giai?" Thạch Chí Kiên ngẩn ra, vội nhìn Trương Ngải Giai.
Trương Ngải Giai thoát khỏi tay của mẹ: "Mẹ đúng là ngốc, người ta nói cái gì ngươi tin cái đó sao? Ngươi nhìn hắn đi, lớn hơn ta có bao nhiêu tuổi đâu, nhìn chẳng giống ông trùm điện ảnh gì cả."
Bà chủ nhìn Thạch Chí Kiên, cảm thấy con gái của mình nói rất có lý.
Thạch Chí Kiên còn quá trẻ.
Ngoài miệng không có lông, làm việc không tốn sức.
Nàng không phải bị lừa chứ?
"Ngươi tên Trương Ngải Giai? Nào, quay một vòng để ta nhìn tư chất của ngươi như thế nào?" Thạch Chí Kiên búng tay nói với Trương Ngải Giai.
Trương Ngải Giai phốc một tiếng phun miếng kẹo cao su trong miệng ra, chỉ vào Thạch Chí Kiên, nói: "Ngươi bao nhiêu tuổi? Ngươi bảo ta quay một vòng thì ta quay một vòng sao? Khỉ làm xiếc à?"
"Không được, thái độ này của ngươi là không được rồi. Ta không cảm nhận được hơi thở nữ thần văn nghệ trên người ngươi chút nào.”
"Văn nghệ mẹ ngươi đấy. Bình thường ta ghét nhất chính là văn nghệ." Trương Ngải Giai giãm một chân lên ghế, rung chân: "Thấy không, ta là như thế đấy, có thấy hay không?”
Trương Ngải Giai dùng tay hất mái tóc ngắn che nửa khuôn mặt, để lộ kiểu trang điểm màu khói, đặc biệt là đôi mắt với phấn mắt đậm!
Thạch Chí Kiên nhìn thấy rõ ràng, đây đích thật là Trương Ngải Giai nhưng là phiên bản gấu trúc.
Kiếp trước, Trương Ngải Giai được mệnh danh là nữ thần văn nghệ. Nàng đóng vai chính trong bộ phim Mad Mission 4 (Tối giai phách đương) trong loạt phim Mad Mission. Nàng còn biểu diễn ca khúc "Cái giá của tình yêu" có sức quyến rũ nhất định, nhưng nữ hài trước mặt rõ ràng là một thiếu nữ nổi loạn.
"Thấy." Thạch Chí Kiên nói: "Trông có vẻ ổn, nhưng nếu xây dựng đàng hoàng thì sẽ ổn hơn."
'ổn con mẹ ngươi đấy, ta cần ngươi đánh giá sao?" Trương Ngải Giai khó chịu nói.
Bà chủ đánh vào đầu của nàng: "Ngươi ăn nói như vậy à?" Nói xong, nàng quay sang nhìn Thạch Chí Kiên, cười nịnh: "Thạch tiên sinh, ngươi nói vẫn ổn là có ý gì?"
"Ý của ta là huấn luyện một chút là có thể làm minh tinh, hơn nữa còn rất nổi tiếng."