Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 955 - Chương 955: Gió Nổi Lên Ở Hương Giang

Chương 955: Gió nổi lên ở Hương Giang Chương 955: Gió nổi lên ở Hương GiangChương 955: Gió nổi lên ở Hương Giang

Chương 955: Gió nổi lên ở Hương Giang

"Mẹ kiếp, nhớ ngươi muốn chết."

Thạch Chí Kiên ôm chặt đối phương, đánh vào lưng của nhau vài cái, lúc này cả hai mới tách nhau ra.

Thạch Chí Kiên nhìn đối phương, cau mày nói: "Tại sao ngươi lại xức nước hoa nhiều như vậy? Mùi lại khác nhau nữa chứ."

Nam nhân áo sơ mi hoa bất đắc dĩ nói: "Trong nhà nuôi nhiều bào ngư quá, người này thì bảo ta xịt Chanel, người kia thì bảo ta xịt Baleno. Ta vì muốn tránh rắc rối, mỗi thứ ta xịt một ít."

Không cần phải nói, người mà nuôi nhiều bào ngư nhất trong nhà không ai khác là Trân Tế Cửu, thanh tra bào ngư tiếng tăm lừng lẫy.

"Nào, chúng ta lên xe. Lạc ca đang chờ ngươi." Trần Tế Cửu và Thạch Chí Kiên kề vai sát cánh bước ra ngoài.

Lương Hữu Tài kéo hành lý không dám dừng lại. Trong lúc hắn đang định đuổi theo, Trần Tế Cửu quay đầu lại nói: "Ngươi không cần đi theo, ta đã sắp xếp cho ngươi một chiếc xe khác."

Tách một cái, Trần Tế Cửu búng tay, một thám viên mặc thường phục bước đến, cúi người với Lương Hữu Tài: 'Lương tiên sinh, mời sang bên này." Nói xong, hắn đưa tay nhận lấy hành lý trong tay Lương Hữu Tài.

Lương Hữu Tài biết Lôi Lạc khả năng có chuyện bí mật cần nói với Thạch Chí Kiên, vì thế hắn đi theo vị thám viên bước lên một chiếc xe khác.

Bên này, Thạch Chí Kiên bước lên chiếc xe con biển số 555. Lúc này, hắn nhìn thấy Lôi Lạc đang cau mày hút xì gà, giống như không nhìn thấy hắn bước lên xe.

Mãi cho đến khi Trân Tế Cửu bước lên ghế tài xế, quay đầu lại hỏi Lôi Lạc: "Lạc ca, có cần lái xe hay không?”

Lôi Lạc giật mình, áy náy nhìn Thạch Chí Kiên đã ngồi bên cạnh mình từ lúc nào, lập tức dặn dò Trần Tế Cửu: "Đến quán trà Lục Vũ."...

"Lạc ca, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?" Khi Lôi Lạc đưa điếu xì gà cho Thạch Chí Kiên, Thạch Chí Kiên vội hỏi.

Lôi Lạc quay cửa xe xuống, gõ tàn thuốc ra bên ngoài, thở dài nói: “James đi rồi."

Thạch Chí Kiên ngẩn người nhưng không quá kinh hãi.

Cảnh ti James sớm muộn gì cũng phải đi. Dù sao hắn cũng đã sắp hết nhiệm kỳ, chính phủ Hồng Kông thuộc Anh không bao giờ giữ một người ở một vị trí quá lâu.

Huống chỉ, hai năm qua James cũng đã kiếm không ít chỗ tốt, cũng nên trở về nước Anh để tận hưởng cuộc sống.

Tuy nhiên, đối với Lôi Lạc mà nói, việc James rời chức không phải là một việc tốt.

Hai năm trước, Lôi Lạc và Nhan Hùng tranh bá với nhau, đánh đến ngươi chết ta sống trong giới cảnh sát.

Thạch Chí Kiên dựa vào việc làm quen với vợ của cảnh ti James là Selena ở sòng bạc Macao, từ đó tạo dựng mối liên hệ với sự nghiệp của Lôi Lạc. Nhờ Selena, Thạch Chí Kiên đã kín đáo đưa cho James sáu triệu, nâng Lôi Lạc từ thanh tra lên tổng thanh tra.

Lôi Lạc cũng dựa vào hành động này mà đánh bại Nhan Hùng, trở thành lão đại siêu cấp có một không hai trong giới thanh tra.

Có thể nói, hai năm qua Lôi Lạc có thể xuôi gió xuôi nước trên con đường sự nghiệp của mình, quát tháo phong vân, hơn phân nửa nguyên nhân là dựa vào ngọn núi lớn James này.

Bây giờ .James đi rồi, Lôi Lạc không khác nào mất đi chỗ dựa, làm sao mà hắn không lo lắng chứ?

"Đúng rồi, A Kiên, đây là thư mà quý bà Selena nhờ ta gửi cho ngươi. Lại còn xịt nước hoa, chẳng khác nào thư tình."

Lôi Lạc thấy Thạch Chí Kiên nhìn mình, vội giải thích: "Ta không có xem, là ta đoán thôi."

Thạch Chí Kiên nhận lấy lá thư.

Hắn mở ra xem, là mấy tờ giấy màu, bên trên là một mùi thơm nức mũi.

Mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân nước ngoài, bọn hắn dường như rất si mê nước hoa. Quần áo, vật phẩm đều có tẩm nước hoa.

Thạch Chí Kiên hoài nghi không biết chuyện này có liên quan gì đến cơ thể hôi hám của bọn hắn hay không, nhưng hắn nhớ lại, hình như Selena rất thơm. Ừm, dáng người cũng đẹp nữa.

Thạch Chí Kiên mở tờ giấy màu ra.

Lôi Lạc cảm thấy hiếu kỳ, rướn cổ muốn nhìn nhưng rồi cảm thấy làm như vậy quá bất lịch sự, mất đi thân phận. Vì thế hắn hút một ngụm xì gà rồi nhả khói ra ngoài cửa sổ.

Bức thư được viết bằng tiếng Trung.

Cũng không biết Selena học được tiếng Trung từ khi nào nữa, chữ viết rất đẹp, chỉ là có một vài chỗ dùng từ không được thích hợp nhưng vẫn có thể hiểu được chúng có nghĩa gì.

Đầu tiên, Selena dùng giọng điệu tình nhân hỏi thăm Thạch Chí Kiên.

"Kiên thân mến, khi ngươi đọc được lá thư này thì ta đã ngồi di thuyền rời khỏi cảng Victoria xinh đẹp, rời khỏi Hồng Kông mỹ lệ, rời khỏi ngươi, người đã khiến cho ta ngày nhớ đêm mong."

Không thể không nói, hành văn của nữ nhân người nước ngoài này rất tốt, khiến cho "gian phu" Thạch Chí Kiên có chút cảm động.

Sau đó, Selena thuật lại cảnh quen biết với Thạch Chí Kiên trong thư, giọng điệu tràn đầy hoài niệm và quyến luyến.

Cuối cùng, Selena nói: "Kiên thân mến, ta biết ngươi và tổng thanh tra Lôi Lạc là bạn tốt của nhau. Nhưng ta hy vọng sau khi chúng ta rời đi, ngươi có thể kéo dài khoảng cách với hắn. Bởi vì người tiếp nhận vị trí cảnh ti mới là Charles, là con trai trưởng của gia tộc Charles đế quốc Anh. Tổ tiên của hắn từng là cảnh sát trưởng đầu tiên của thuộc địa Hồng Kông!"
Bình Luận (0)
Comment