Chương 984: Giao phong
Chương 984: Giao phongChương 984: Giao phong
Chuong 984: Giao phong
Ta đúng là cảm thấy hứng thú đối với hắn, hứng thú hắn đến đây để làm gì?"
"Làm gì? Là ta bảo hắn đến cầu nguyện." Thạch Chí Kiên mỉm cười nói: "Gần đây vận may của hắn không được tốt. Văn phòng luật sư và trung tâm môi giới việc làm sắp đóng cửa rồi, cho nên ta bảo hắn đến đây để cầu Thượng Đế. Thượng Đế rất nhân từ, không phân biệt chủng tộc. Biết đâu chừng sẽ giúp được hắn thì sao?"
"Thật sao?" Charles nở nụ cười âm trầm: "Ngươi có biết không, Thạch Chí Kiên tiên sinh thân mến, ta rất thích một câu tục ngữ của Trung Quốc các ngươi, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."
"Ồ, không ngờ Charles tiên sinh lại cảm thấy hứng thú với văn hóa Trung Quốc bác đại tinh thần của chúng ta như vậy. Nhưng không biết ngươi có biết câu, người tính không bằng trời tính, giỏ rau múc nước công dã tràng không?”
Charles cười ha hả, vừa cười vừa tiến đến trước mặt Thạch Chí Kiên, dùng con mắt màu xanh đe dọa: "Ta không biết hai câu mà ngươi nói. Ta chỉ biết Diêm Vương bảo ngươi canh ba chết, ai dám lưu ngươi đến canh năm."
Nói xong, Charles ném điếu xì gà trong tay thật mạnh vào tách café của Thạch Chí Kiên: "Còn ta, ta chính là Diêm Vương của ngươi."
Xèol
Điếu xì gà lụi tàn trong tách café.
Thạch Chí Kiên lắc đầu: "Đáng tiếc một điếu xì gà ngon như vậy, đồng thời cũng tiếc luôn tách café vừa mới pha của ta. Charles tiên sinh, có cần phải cá chết lưới rách như thế này không?”
Khóe miệng Charles hiện lên nụ cười âm tàn: "Ta nói cho ngươi biết, ngay cả Lôi Lạc ta còn không sợ, ngươi là cái thá gì? Ngươi có tư cách gì mà mặc cả với ta?"
Thạch Chí Kiên gật đầu: "Ngươi nói đúng." Hắn nhìn xung quanh một chút: "Nơi này là nhà thờ, là nơi ở của Thượng Đế, ta không có tư cách cò kè mặc cả với ngươi ở đây. Nhưng ngươi đừng quên..."
Thạch Chí Kiên chỉ vào dưới chân Charles: "Ngươi đang giãm lên nơi gọi là Hồng Kông đấy."
Đối với uy hiếp của Thạch Chí Kiên, Charles chỉ cảm thấy buồn cười.
Hắn cười thật.
Cười đến nước mắt chảy cả ra.
Đột nhiên, sắc mặt Charles thay đổi, quay người ra lệnh: "Có ai không, mau lục soát người của tên Hồ Tuấn Tài kia. Ta thật sự muốn để vị Thạch tiên sinh này biết thế nào gọi là 'khốn kiếp."
"Tuân lệnh." Tên thanh tra mặt thẹo bước thẳng đến trước mặt Hồ Tuấn Tài.
Hồ Tuấn Tài bị dọa đến mặt tái xanh.
Chung quanh đều là người của Charles, tất cả đều cầm súng đạn.
Hắn hoàn toàn không dám phản kháng.
"Trưởng quan, có thu hoạch." Mặt thẹo lục soát chưa được bao lâu đã tìm được một khẩu súng trên người Hồ Tuấn Tài.
Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên cực kỳ căng thẳng. Vừa lục soát là tìm được một cây súng ngắn.
Hồ Tuấn Tài bị dọa đến nằm liệt trên mặt đất, đũng quần ướt nước tiểu.
Người chung quanh thấy hắn sợ như vậy, không khỏi nở nụ cười mỉa mai.
Charles mỉm cười.
Hắn chắp tay sau lưng, vẻ mặt đắc ý nhìn Thạch Chí Kiên: "Bây giờ thì sao, Thạch tiên sinh, ngươi còn gì muốn nói không? Ngươi tuyệt đối đừng nói cho ta biết ngươi chết không nhắm mắt nhé."
Thạch Chí Kiên mỉm cười, bước về phía tên thám viên mặt thẹo.
Chung quanh đều trở nên cảnh giác.
Charles phất tay giống như mèo bắt chuột, ra hiệu mọi người không nên vọng động.
Thạch Chí Kiên đến trước mặt mặt thẹo, đưa tay nói: "Có thể cho ta xem khẩu súng này một chút được không?”
Mặt thẹo sửng sốt nhìn Charles.
Charles mỉm cười. Bên phía hắn có nhiều người như vậy, hoàn toàn không sợ Thạch Chí Kiên giở trò.
Ngược lại, nếu Thạch Chí Kiên dám ra tay, như thế càng tốt hơn.
Càng rõ ràng.
Trực tiếp xử lý.
Đối với đứa em nuôi của Lôi Lạc này, Charles vô cùng "de bụng”. Không nói đến Thạch Chí Kiên và cựu cảnh ti James có mối quan hệ không tâm thường, nội việc Thạch Chí Kiên quen biết với Hoắc gia, Từ gia, đồng thời còn có qua lại thân thiết với bốn băng đảng lớn, quan hệ nhân mạch mạnh đến như vậy đủ để bất cứ kẻ nào cảm thấy kiêng ky.
Ngoài ra, thực lực cá nhân của Thạch Chí Kiên cũng không thể xem nhẹ. Nhất là hắn thành lập tập đoàn Thần Thoại, nghiệp vụ liên quan đến thực phẩm, giải trí, bất động sản, tài sản cá nhân lên đến hơn trăm triệu.
Nếu Thạch Chí Kiên âm thâm ủng hộ Lôi Lạc, Charles hắn muốn đánh bại Hào cà thọt Lôi Lạc sẽ rất phiền phức.
Cho nên, trước khi thi hành kế hoạch "đánh Hào cà thọt", Charles trước tiên phải giải quyết Thạch Chí Kiên.
Nhận được sự ra hiệu của Charles, lúc này mặt thẹo mới cẩn thận đưa súng tìm được cho Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên cầm súng xem xét cẩn thận rồi đưa tay vào ngực.
"Không được nhúc nhích.'
"Ngươi muốn làm gì?"
Cấp dưới Charles căng thẳng hẳn lên.
Người nào cũng cầm súng chỉ vào đầu Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên không hề sợ hãi, chậm rãi móc một điếu thuốc từ trong ngực ra.
Mọi người nhìn hắn chằm chằm.
Bầu không khí cực kỳ căng thẳng. Bọn hắn nhìn thấy Thạch Chí Kiên không chút hoảng hốt đưa thuốc lên miệng rồi đưa cây súng kia lên. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ