Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 822 - "Chương 823: Không Kịp Chuẩn Bị"

"Chương 823: Không kịp chuẩn bị"
"Chương 823: Không kịp chuẩn bị"
Chương 823: Không kịp chuẩn bị

"Cho nên tôi đề nghị, nếu cậu tin tưởng tư lệnh như vậy, dứt khoát đưa súng cho tư lệnh, chờ chút nữa nếu La Thượng Nghĩa gây chuyện, cậu có thể làm tư lệnh dùng súng bắn ông ta. Dù sao tôi nghe nói tư lệnh cũng đã từng là bộ đội đặc chủng, độ chính xác khẳng định không tệ.

Còn có, tôi đề nghị làm binh sĩ trong tòa nhà A tạm thời rút lui, bởi vì tôi không mấy tin được người của La Thượng Nghĩa."

Xích Dương mỉm cười: "Phó tư lệnh Bành không cần lo lắng, người ở tòa nhà A cũng không phải là người của phó tư lệnh La, mà là tôi lâm thời triệu tập tới, tất cả đều là người trong bộ đội đặc chủng của tôi."

Lần này, không chỉ có Bành Diệu Hoa, ngay cả Lãnh Tấn Bằng cùng Khúc Minh Nghĩa cũng kinh ngạc.

"Lúc xảy ra nổ mạnh, mạng lưới cùng tín hiệu điện thoại đã bị cắt đứt, sao cậu có thể liên hệ bộ đội được?" Khúc Minh Nghĩa hỏi.

"Bởi vì sau khi phát sinh nổ mạnh, một người bạn của Noãn Noãn từ nước M tới, không vào được, cho nên liền gửi tin nhắn cho Noãn Noãn, nói anh ta vào cửa trước."

Bành Diệu Hoa có chút không hiểu, ngược lại là Lãnh Tấn Bằng phản ứng kịp thời, có chút kích động nói: "Cho nên người bạn của Noãn Noãn kia là một hacker, cho dù tín hiệu nơi này đã bị cao thủ ác ý che lại, nhưng mà người này lại có thể bài trừ công kích của tên cao thủ kia, để Noãn Noãn thu được tín hiệu."

"Còn có tôi cùng Thận Bân."

Lãnh Tấn Bằng nghe xong liền cười.

"Tốt tốt. Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao. Chờ chuyện này kết thúc, chúng ta muốn mời người bạn của Noãn Noãn kia ăn một bữa cơm."

"Được."

Bầu không khí, giống như lập tức liền ấm lại rất nhiều.

"Được rồi, hiện tại mời tư lệnh rời đi trước."

Hiện tại lời Xích Dương nói chính là mệnh lệnh cao nhất, cho dù là Lãnh Tấn Bằng cũng cần nghe anh.

Cho nên Lãnh Tấn Bằng một thân một mình, cũng không quay đầu lại đi về phía tòa nhà A.

Rất nhanh, ông liền an toàn đi tới đối diện.

Mấy tên lính đặc chủng xông lại, lập tức toàn diện bảo vệ Lãnh Tấn Bằng.

Trên người lính đặc chủng đều mang súng máy, sau khi Lãnh Tấn Bằng tới, những họng súng này lập tức liền nhắm ngay ba người ở đây ngoại trừ Xích Dương.

Chỉ cần bọn họ có một chút bất thường, đoán chừng viên đạn lập tức muốn chào hỏi về phía bọn họ.

Sau khi Lãnh Tấn Bằng an toàn, tiếp theo chính là Khúc Minh Nghĩa cùng Bành Diệu Hoa.

Hai người đi trên đường ngược lại là vô cùng mây trôi nước chảy, vừa đi, còn vừa nói chuyện.

"Chính ủy, chuyện này tôi dám dùng cái đầu trên cổ tôi đảm bảo, gián điệp nhất định là La Thượng Nghĩa. Bởi vì trong chúng ta, gián điệp không thể là ông, tôi cũng dám dùng tám đời tổ tông nhà tôi thề, tuyệt đối không phải tôi, nếu không tôi đi ra ngoài cả nhà sẽ bị xe đâm chết. Thật! Tôi dám phát loại thề độc này, chuyện này tuyệt đối không phải tôi làm. Không thể là Xích Dương, cũng không thể là tư lệnh, vậy cũng chỉ có La Thượng Nghĩa."

Khúc Minh Nghĩa cười cười: "Ông cũng không cần phát thề độc với tôi ở đây, ai cũng biết thề độc không có tác dụng gì. Nếu thật giống như trong tiểu thuyết tu tiên viết, lập lời thề độc, nếu như vi phạm sẽ bị ông trời trừng phạt, như vậy cũng sẽ không xuất hiện nhiều chuyện như vậy. Cho dù trong lúc này nếu gián điệp là ông, sau khi ông phát lời thề độc này cũng sẽ không có trừng phạt rơi xuống trên người ông. Cho nên vẫn là tỉnh lại đi, đến cùng ai là gián điệp, tư lệnh cùng Xích Dương nhất định sẽ tra ra. Cho nên ông nói với tôi cũng vô dụng."

Bành Diệu Hoa nhìn Khúc Minh Nghĩa một chút, thấy sắc mặt của ông ta đối với ông hoàn toàn không thay đổi, bên trong ánh mắt bắn ra một tia oán độc.

Nhưng cuối cùng, hai người này vẫn an toàn tới đối diện.

Còn lại, chính là Xích Dương cùng La Thượng Nghĩa.

"Phó tư lệnh La, ông đi trước đi."
Bình Luận (0)
Comment