"Chương 824: Không thể trêu vào"
Chương 824: Không thể trêu vào
"Được."
La Thượng Nghĩa đi xuống cầu thang, quay đầu nhìn Xích Dương một chút: "Cậu không đi theo?"
"Mời phó tư lệnh La đi trước."
"Được." La Thượng Nghĩa cũng không nói nhiều, trực tiếp đi về phía trước.
Mà Xích Dương vẫn đi theo phía sau ông cách một khoảng cách không gần không xa, bảo đảm một khi đối phương ra tay, chí ít anh có thể có đầy đủ không gian để ứng phó.
Mà lại trên người anh còn có nhiều súng như vậy, nếu La Thượng Nghĩa thật muốn làm gì, đừng nói về vũ lực Xích Dương hoàn toàn nắm chắc có thể thắng được ông ta, cho dù không thắng nổi, cách xa như vậy, anh cũng nắm chắc có thể một phát súng giải quyết ông ta.
La Thượng Nghĩa vẫn luôn đi về phía trước. Cho đến khi ông cũng đã đến gần tòa nhà ở đối diện, mà Xích Dương cũng đã đi tới chính giữa cây cầu kết nối, lúc này mới ngừng lại.
La Thượng Nghĩa dừng bước, quay người nhìn về phía Xích Dương.
Mà Bành Diệu Hoa ở phía đối diện lập tức nhảy lên thật cao.
"Tư lệnh, tôi nói như thế nào? Tôi liền nói La Thượng Nghĩa tuyệt đối chính là gián điệp! Kết quả quả nhiên là ông ta!"
Dứt lời, Bành Diệu Hoa dắt cuống họng quát: "La Thượng Nghĩa, bây giờ ông không có súng, ông cảm thấy ông có thể giết Xích Dương được sao? Tôi đã sớm cảm thấy ông là gián điệp! Ông làm thành phố Giang chúng ta loạn nhiều năm như vậy, quả thực đáng chết!"
Giờ phút này La Thượng Nghĩa cũng không có để ý tới Bành Diệu Hoa, mà là nhìn xem Xích Dương nói: "Trung tướng Xích, kỳ thật tôi vẫn luôn rất kính nể cậu, tuổi còn trẻ liền có thể trở thành người dẫn đầu Phi Ưng, trở thành nhân vật đỉnh cấp của bộ đội đặc chủng trong bộ đội đặc chủng của toàn bộ nước Z."
Thân hình Xích Dương cao dài, thẳng tắp đứng ở chính giữa, cũng không có đi tiếp, chỉ là bình tĩnh nhìn xem La Thượng Nghĩa, lấy bất biến ứng vạn biến.
"Trước đó lúc tôi nghe nói cậu là cháu trai ruột của Xích Nguyên Thịnh, tôi còn không thể tin được, nhân vật cấp bậc thái tử như cậu, đường đường trung tướng, vậy mà chạy tới địa phương nhỏ như thành phố Giang nhậm chức, vẫn chỉ là làm một đại tá, thậm chí bị loại người như Vương Cương Nghị cưỡi ở trên đầu ị phân, thật sự là làm khó cậu."
Dáng người Xích Dương giống như một gốc tùng bách, thẳng, cao.
Ở phía đối diện, Bành Diệu Hoa nghe được thân phận của Xích Dương, đôi mắt đều trừng lớn.
"Tư.. Tư lệnh, Xích Dương là trung tướng? Cậu ấy là cháu trai của đại nguyên soái Xích?"
Lãnh Tấn Bằng nhìn Bành Diệu Hoa một chút, nhẹ gật đầu.
Bành Diệu Hoa: "!"
Trước đó ông còn nghĩ lôi kéo Xích Dương, để Xích Dương trở thành người của ông, chờ sau khi Lãnh Tấn Bằng lui ra, ông làm tư lệnh, liền nghĩ biện pháp thăng chức cho Xích Dương.
Kết quả..
Người ta đã là trung tướng!
Hơn nữa còn là cháu trai của đại nguyên soái duy nhất nước Z!
Thân phận này quả thực không phải loại người như ông có thể trêu chọc được không?
Xích Dương đối mặt La Thượng Nghĩa, chỉ lạnh nhạt lên tiếng: "Dễ nói."
"Xích Dương, thành phố Giang nhỏ như vậy, loạn cũng liền loạn, cậu nói một trung tướng như cậu, thủ trưởng tối cao trong bộ đội đặc chủng, vì sao cậu nhất định phải đến nơi đây làm hỏng việc của tôi? Nếu cậu không đến thành phố Giang thì tốt biết mấy? Như vậy mãi mãi tôi cũng sẽ không bại lộ."
Môi mỏng Xích Dương nhếch lên: "Quân nhân, là vì nhân dân mà phục vụ. Nhưng ông, lại là vì Mafia mà phục vụ. Ông không xứng trở thành quân nhân! Mà tôi tồn tại, chính là chuyên môn loại bỏ những sâu mọt trong quân đội như các người!"
Tiếng nói của Xích Dương mạnh mẽ có lực, La Thượng Nghĩa cùng Bành Diệu Hoa bị chấn động đến mức trái tim căng thẳng.
"La Thượng Nghĩa, tôi khuyên ông buông tay chịu trói, ông đã làm ra nhiều chuyện như vậy, có thể thu tay lại."
"Thu tay lại?" La Thượng Nghĩa đột nhiên ha ha ha nở nụ cười: "Tôi thật đúng là muốn thu tay lại, thế nhưng mà không giết cậu, người ở phía trên tôi sẽ không bỏ qua cho người nhà của tôi.."