"Chương 962: Đáng đời"
Chương 962: Đáng đời
"Tôi không nên từ bỏ thiếu gia khi nhận được uy hiếp tính mạng. Cầu ngài lại cho tôi.."
Còn không nói xong ba chữ 'một cơ hội', Lãnh Tấn Bằng liền tiếp tục nói: "Là tôi lòng dạ đàn bà nhiều lần, mới làm hại Tiểu Duệ thường xuyên bị hại, lần này, thậm chí có thể sẽ bị tàn tật cả đời. Tôi biết sai. Từ nay về sau, tôi tuyệt sẽ không lại làm loại chuyện lòng dạ đàn bà này. Người này, tôi sẽ không báo cảnh sát, giao cho các người đi."
Xích Dương đứng bên người Lãnh Tấn Bằng, vỗ vỗ lưng của ông,
Nhận biết Lãnh Tấn Bằng nhiều năm như vậy, từ nhỏ đã đi theo bên người Lãnh Tấn Bằng, có thể nói Xích Dương vô cùng hiểu rõ ông.
Bề ngoài của Lãnh Tấn Bằng nhìn thiết huyết như thế nào, nội tâm liền mềm mại như vậy.
Nếu không phải như thế, thành tựu hiện tại của ông nhất định có thể so với Nam Cung Thuật.
Nhưng cũng chính là bởi vì phần mềm mại của ông, tiêu trừ oán khí có thể nói là ngút trời của anh năm đó, buông xuống nỗi thù hận với người phụ nữ đã từng bị anh xưng là mẹ kia, cũng hoàn toàn quên đi bà ta.
Đúng lúc này, đèn phòng phẫu thuật dập tắt.
Nhìn thấy bác sĩ, tất cả mọi người lập tức vây lại.
"Bác sĩ, con trai tôi thế nào?"
Nhìn thấy quân hàm của Lãnh Tấn Bằng, thái độ của bác sĩ lập tức trở nên vô cùng tốt nói: "Yên tâm, may mắn đưa tới kịp thời, cậu ấy đã không sao, nghỉ ngơi mấy giờ liền có thể tỉnh lại."
"Vậy còn tay thì sao?"
Bác sĩ cũng không biết tương lai Lãnh Kỳ Duệ muốn tham gia thi đua thể thao điện tử, nói: "Mặc dù tay phải bị thương tương đối nặng, nhưng cũng may cậu ấy bảo hộ tương đối tốt, chỉ là xương cốt đứt gãy mà thôi, đã dùng đinh thép nối liền, chỉ là về sau tay phải hoạt động có thể sẽ có chút không tiện, nhưng mà tuyệt sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt."
Lời nói của bác sĩ làm Lãnh Tấn Bằng hoàn toàn yên lòng, cũng thề về sau phải cho người của ông đi theo bảo vệ con trai.
Thế nhưng mà Selina lại là cả người đều không tốt.
Cái này khác gì hủy hoại Lãnh Kỳ Duệ?
Nghĩ đến tính cách có chút táo bạo của anh trai nhỏ, lại mang theo sự phấn chấn khí phách đến chỉ điểm cô cùng Eden chơi game, dáng vẻ đẹp trai đến không muốn không muốn kia, trong lòng Selina lập tức chính là mưa to gió lớn.
Vừa lúc Văn Nghệ cũng đi tới, nghe được tính mệnh của Lãnh Kỳ Duệ được bảo đảm, ông vui mừng nghĩ cho dù ngồi tù, nhiều nhất cũng chỉ ngồi ba năm năm mà thôi, kết quả lại bị Selina tính tình táo bạo vung chân lên, một chân đạp vào mặt ông.
Một chân này, không lưu tình chút nào, chỉ là không muốn một chân đạp chết ông ta. Nguy hiểm hơn một chân của Lãnh Tấn Bằng vừa rồi rất nhiều.
Văn Nghệ còn không kịp phát ra tiếng kêu rên, trực tiếp liền bị đạp bay ra ngoài, "Phanh" một tiếng đụng vào trên tường, giống như cái bánh thịt lại gảy trở về, lại bị Selina một chân đạp lên đùi, chỉ nghe một tiếng "Răng rắc", Văn Nghệ liền ngã trên mặt đất ngất đi. Bác sĩ ở một bên nhìn thấy, sắc mặt đều dọa xanh.
Lãnh Tấn Bằng lại là cười nói: "Không cần sợ, người này là quản gia nhà chúng tôi, bởi vì không vừa lòng tiền lương mỗi tháng 2 vạn nhà chúng tôi đưa ra, cấu kết với người bên ngoài hại con trai tôi vào bệnh viện."
Nghe xong lại chính là ông ta hại đứa bé trong phòng phẫu thuật kia thành như vậy, mà lại trước đó vẫn là quản gia nhà người ta, trong nháy mắt sắc mặt bị dọa xanh của bác sĩ liền có màu máu, trong mắt còn ẩn ẩn lộ ra phẫn nộ.
"Quả thực là đáng đời! Loại đồ vật ăn cây táo rào cây sung này, nên phán ông ta tử hình."
"Bác sĩ, khi nào anh ấy có thể ra?" Selina đạp người xong liền hỏi.
"Trong vòng 15 phút liền có thể ra."
Thế là mọi người lại tiếp tục chờ ở cửa ra vào.
Chung Noãn Noãn thấy thế, an ủi: "Yên tâm, chờ sau khi cậu ta ra, đến phần trị liệu phía sau tôi sẽ đuổi kịp, nhất sẽ làm cậu ta khôi phục như lúc ban đầu trước khi thi đua."