Lúc đầu Lâm Tiếu không biết lái máy bay là gì, mãi cho đến lúc cô nhìn thấy bên cạnh cây cột khung thành trên sân thể dục, một bạn nam của lớp mình bị ba bạn nam khác nâng lên, bạn nam đó kêu la thảm thiết như con lợn bị chọc tiết.
Lâm Tiếu hít một hơi thật sâu: "Tớ đi mách cô."
Cô cất bước chạy tới văn phòng giáo viên, vừa mới chạy được vài bước, bỗng nhiên cô nghe được một tràng tiếng cười vang lên từ đằng sau.
Lâm Tiếu quay đầu nhìn thấy bạn nam lúc nãy bị lái máy bay đang nằm trên cỏ và cười với ba bạn nam khác, sau đó cậu ấy đứng phắt dậy bắt lấy một bạn nam khác: “Các anh em báo thù cho tớ nào.”
Bạn nam vừa rồi khiêng người khác nhanh chóng bị khiêng lên, tiếng kêu la thảm thiết và tiếng cười to cùng vang lên trên sân thể dục.
Lâm Tiếu ngạc nhiên nhìn các bạn nam trên sân thể dục, quay đầu hỏi Chu Tuệ Mẫn: "Có nên gọi thầy cô không?"
Chu Tuệ Mẫn bất đắc dĩ lắc đầu: "Không cần đâu, họ đã chơi trò này mấy ngày rồi, tớ thấy ai cũng vui vẻ cả."
Lâm Tiếu trợn mắt há mồm: "Các bạn nam ai cũng biến thái thế à?"
Lâm Tiếu thật sự không thể hiểu nổi trò chơi này của các bạn nam, cô nhìn thôi cũng thấy đau. Cô cứ cảm thấy khó hiểu và nghi ngờ trong suốt một tiết học, đến giờ ra chơi, Lâm Tiếu gọi bạn nam vừa bị lái máy ra ngoài phòng học.
"Cao Tường, cậu ra đây một chút, tớ có chuyện muốn nói." Lâm Tiếu nói.
Cao Tường hơi ngạc nhiên, chỉ tay vào mũi mình: "Tớ à?"
Cao Tường và Lâm Tiếu không thân thiết lắm, chỉ mới nói được mấy câu với nhau, cậu bé không nghĩ ra được Lâm Tiếu gọi mình có chuyện gì. Các bạn nam xung quanh nhìn qua, có người muốn trêu nhưng vì Lâm Tiếu là lớp trưởng nên không dám, sau khi do dự một lúc vẫn lựa chọn im lặng.
Lâm Tiếu dẫn Cao Tường đến một góc hành lang không có người qua lại, hỏi nhỏ: "Tớ đã nhìn thấy trò mà các cậu chơi trên sân thể dục, cậu có cần tớ nói với cô không?"
Cao Tường ngơ ngác một lúc, sau đó gương mặt nhanh chóng đỏ lên.
"Không không không không không cần đâu." Cao Tường nói lắp bắp không rõ chữ: "Không cần nói với cô đâu, tớ không bị bắt nạt, không có ai bị bắt nạt cả, mọi người rất vui."
"Vui á?" Lâm Tiếu ngạc nhiên nhìn Cao Tường.
Mặt Cao Tường đã đỏ giờ còn đỏ hơn, cậu bé vừa chạy thục mạng vừa nói với Lâm Tiếu: “Đừng nói với cô nhé.”
Cũng được, Lâm Tiếu đưa ra kết luận, các bạn nam thật là biến thái.
Rất nhanh Lâm Tiếu đã phát hiện, bạn nam bị lái máy bay nhiều nhất trong lớp chính là bạn nam được yêu thích nhất.
Lý Dương Trạch là bạn nam được chào đón nhất trong lớp, cậu bé được đặt cho biệt danh “thầy Lý”.
Lâm Tiếu không hiểu: “Tại sao lại gọi Lý Dương Trạch là “thầy Lý” vậy?”
Chu Tuệ Mẫn nhích lại gần nói vào tai Lâm Tiếu: “Vì cậu ấy biết rất nhiều về chuyện kia.”
Lâm Tiếu: “Chuyện kia.”
Chu Tuệ Mẫn: “Là chuyện đó đó.”
Lâm Tiếu đã hiểu, mẹ đã giải thích cho cô vài kiến thức liên quan để Lâm Tiếu biết được cách để tự bảo vệ chính mình. Lâm Tiếu cảm thấy những kiến thức ấy rất nghiêm túc, không hiểu tại sao các bạn nam trong lớp lại có thái độ như vậy.
Lâm Tiếu nghi ngờ những kiến thức mà Lý Dương Trạch chỉ cho các bạn nam khác và kiến thức mà mẹ chỉ cho mình không giống nhau.
Dù sao thì cách họ gọi “thầy Lý" cũng không nghiêm túc chút nào.
“Thầy Lý.” Lúc các bạn nam gọi Lý Dương Trạch ở hành lang, một thầy giáo đang đứng ở đó quay đầu lại, ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Các bạn nam nhìn nhau, một lát sau mới có người nhận ra, thầy giáo đang đứng trên hành lang cũng họ Lý.
Rầm một tiếng, các bạn nam tản đi, nói: “Thầy ơi, tụi em không gọi thầy.” “Không có gì ạ, hiểu lầm hiểu lầm thôi ạ.”
Các bạn nam trở lại phòng học rồi cười to. Có người tức giận nói: “Thầy Lý, họ của cậu phổ biến quá.” Từ nay về sau, họ không dám gọi thầy Lý trong trường một cách tuỳ tiện nữa.
Tuy phải đi học trong suốt kỳ nghỉ hè nhưng Lâm Tiếu vẫn cảm thấy nhẹ nhàng.
Lúc kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, Lâm Tiếu còn hơi tiếc nuối: “Ai da, sau khai giảng, người trong nhà ăn sẽ nhiều hơn cho mà xem.”
Hơn nữa, đối với Lâm Tiếu, lớp thi đua trong kỳ nghỉ hè còn thú vị hơn chương trình học bình thường nhiều.
Lúc vừa mới nghỉ hè, cô không quen nhìn sân trường vắng tanh, nhưng bây giờ cảm thấy như vậy rất tiện. Cô nghĩ sau khai giảng trên sân trường sẽ toàn là người với người, Lâm Tiếu lập tức cảm thấy tiếc kỳ nghỉ đã trôi qua.
“Không biết kỳ nghỉ đông sắp tới có lớp thi đua không nữa?” Lâm Tiếu hỏi.
Chu Tuệ Mẫn: “Không biết nữa.”
Nhưng mà vẫn phải học lớp thi đua tiếp theo. Sau khai giảng, hai tiết tự học buổi chiều sẽ đổi thành lớp thi đua.
Một tuần học sáu ngày, lớp thi đua có ba môn toán, lý, hoá, mỗi môn học hai ngày.
Cứ như vậy, thời gian làm bài tập trong trường học của Lâm Tiếu đã bớt đi nhiều, sợ là ngày nào cũng phải làm bài tập ở nhà.
Haizz, đây là cuộc sống của học sinh cấp hai sao?
Nhưng mà rất nhanh, Lâm Tiếu đã ngạc nhiên nhận ra mình đã quá ngây thơ.
Giáo viên lớp thi đua ba môn thông báo với mọi người, trước khai giảng sẽ tổ chức một kỳ thi: “Các em đã học hơn một tháng rồi, chúng ta sẽ làm bài kiểm tra.”
Lâm Tiếu không sợ thi, nhưng lần kiểm tra khoá học thi đua này không giống với các kỳ thi trước đây.
Các giáo viên nói với mọi người: “Thầy cô sẽ tổng hợp thành tích thi cử qua nhiều lần và đưa ra đề xuất cho các em.”
“Dù các em phù hợp với các kỳ thi toán, kỳ thi vật lý hay kỳ thi hoá học hay không phù hợp với môn nào cả, hay phù hợp với các kiến thức trên trường thì các giáo viên ba môn sẽ cùng nhau đưa ra đề xuất cho các em.”
“Đương nhiên, sẽ không đưa ra kết luận qua một lần kiểm tra, kỳ thi lần này chỉ là khởi đầu mà thôi, sau này còn có kỳ thi thứ hai, thứ ba.”
"Việc này sẽ kéo dài trong một học kỳ, đến khi học kỳ một của lớp tám kết thúc, mỗi người các em phải đưa ra lựa chọn, tập trung vào một môn duy nhất.”
Lâm Tiếu nghe cô Dương nói mà sợ ngây người.
Cô quay đầu lại nhìn Chu Tuệ Mẫn: “Cái gì? Chúng ta không thể học thi đấu ba môn mãi được sao?”
Chu Tuệ Mẫn ngạc nhiên nhìn Lâm Tiếu: “Đương nhiên là không được rồi.”
Thi đấu thì chỉ có thể một môn mà thôi.
Học ba môn chỉ là giai đoạn chuyển tiếp mà thôi, để các học sinh làm quen và trải nghiệm, sau đó xác định một môn mình yêu thích và am hiểu hơn.
Chu Tuệ Mẫn đang chờ mong giai đoạn này nhanh chóng qua đi. Việc học ba môn cùng một lúc trong kỳ nghỉ hè đã rất vất vả rồi, sau khi khai giảng còn phải học thêm chương trình trên lớp, Chu Tuệ Mẫn hơi lo lắng không biết mình có thể làm tốt tất cả hay không.
Lâm Tiếu chống cằm, hơi nhăn mày lại, có chút buồn bã.
“Tuệ Mẫn, vậy sau này cậu sẽ chọn môn nào?”
Chu Tuệ Mẫn: “Toán, hoặc là vật lý.” Cô bé học hoá không tốt lắm.
Lâm Tiếu gật đầu: “Tớ cũng thích toán nhất.”
“Nhưng mà tớ cũng rất thích vật lý và hoá học, phải làm sao đây?”
Lần đầu tiên tham gia cuộc thi trong lớp, điểm cả ba môn Toán học, Vật lý và Hóa học của Lâm Tiếu đều đứng hạng nhất.
Lần đầu tiên Lâm Tiếu không cảm thấy mừng vì mình đứng hạng nhất, mà lại rơi vào trầm tư sâu lắng, rốt cuộc cô sẽ phải từ bỏ cuộc thi môn nào đây?
Sau khi kết thúc kỳ thi, cô Dương mở cuộc họp phụ huynh, thảo luận về việc chọn môn cho cuộc thi với các bậc cha mẹ.
Gần đây anh trai bề bộn nhiều việc, không cách nào tranh suất họp phụ huynh lần này với mẹ, mẹ cô đi họp phụ huynh xong, quay lại thì hỏi Lâm Tiếu: "Con đã quyết định chọn môn thi nào chưa?"
Lâm Tiếu lắc đầu: "Con còn chưa nghĩ ra."
Nếu chỉ có thể chọn một môn, chắc chắn cô sẽ chọn Toán học. Nhưng có thật cô không thể học cùng lúc hai môn, thậm chí ba môn không?
"Con muốn học cùng lúc hai môn, thậm chí ba môn sao?" Sau khi Lữ Tú Anh biết được suy nghĩ của Lâm Tiếu, bà cảm thấy vừa mừng vừa sợ. Lâm Tiếu thông minh lại có ham muốn học hỏi, không hài lòng với việc chỉ học một môn thi, tất nhiên Lữ Tú Anh cảm thấy rất mừng.
Nhưng chỉ sợ lựa chọn như vậy sẽ không dễ thực hiện: "Cô giáo các con nói là một thời gian nữa thì thời gian ôn luyện của ba môn thi sẽ trùng nhau."
Bây giờ các môn thi Toán học, Vật lý, Hóa học chia đều cho các lớp học tự học sáu ngày một tuần, mỗi môn thi chỉ có hai ngày để học, rõ ràng là vào giai đoạn sau thời gian học tập như vậy sẽ không còn đủ.
Qua hai tháng nữa, khi mọi học sinh đã chọn môn thi xong, chiều nào đi học cũng sẽ có lớp của cả ba môn thi.
Trường trung học số một sẽ chia ra ba phòng ôn thi cho bọn họ.
Đến khi đấy, học sinh của ba môn thi sẽ tách nhau ra học trong ba phòng học cùng một lúc.
"A." Lâm Tiếu nhíu mày, nói như vậy thì cô chỉ có thể chọn học một trong ba môn thi.
"Nếu con là Tôn Ngộ Không thì hay rồi." Bứt hai cọng lông tơ, lại biến ra hai mình giống nhau như đúc, một mình nghe giảng bên lớp Toán học, một mình khác nghe giảng lớp Vật lý, một mình nữa thì nghe giảng lớp Hóa học.
Nghe giảng xong thì ba mình lại lần nữa hợp lại với nhau, trong đầu sẽ có thêm kiến thức của cả ba môn thi luôn.
"Hoặc là để thời gian quay ngược lại." Lâm Tiếu mặc sức tưởng tượng nói. Đầu tiên cô sẽ đến lớp môn thi Toán học, sau đó đảo ngược thời gian, lại đến lớp môn thi Vật lý, rồi lại đảo ngược thời gian tiếp, đến lớp môn thi Hóa học, kiểu vậy cô cũng có thể học được kiến thức của cả ba môn thi.
Lữ Tú Anh nghe thấy vậy thì cười ha ha, không biết Lâm Tiếu lấy đâu ra nhiều ý tưởng kỳ lạ đến như vậy.