Buổi tối, Lâm Dược Phi trở về nhà, Lữ Tú Anh kể lại những suy nghĩ của Lâm Tiếu cho anh nghe như một chuyện buồn cười.
Mặt Lâm Dược Phi đầy ngạc nhiên: "Hồi nhỏ con cũng đã từng nghĩ vậy."
Lữ Tú Anh nâng cao giọng: "Cái gì? Hồi nhỏ con cũng muốn học ba môn một lượt?"
Lâm Dược Phi cười ha ha: "Tất nhiên không phải chuyện học." Thứ hồi nhỏ Lâm Dược Phi nghĩ là đồng thời đánh bài, xem phim, đánh bi-a.
"Chậc, xem ra con với Tiếu Tiếu đúng là anh em ruột thịt." Hiếm khi Lâm Dược Phi có ý tưởng giống em gái thiên tài của mình, anh cảm giác sự thông minh của mình đột ngột dâng cao vút, mặt đầy đắc ý.
"Vậy cuối cùng Tiếu Tiếu chọn gì ạ?" Lâm Dược Phi hỏi.
Lữ Tú Anh đáp: "Không biết nữa. Con bé không quyết định được, mẹ bảo con bé đi tìm giáo viên nói chuyện thử."
Lâm Dược Phi cười hì hì, hoàn toàn không thể nào hiểu nổi nỗi phiền não của cô em gái mình: "Liệu sau này có khi nào Tiếu Tiếu còn phải sầu lo vì không biết chọn học Thanh Hoa hay Bắc Đại không nhỉ?"
"Chậc chậc, đến khi đó thì đúng là sầu thật." Lâm Dược Phi chìm đắm trong tưởng tượng: "Đến khi ấy nếu Tiếu Tiếu để người anh trai này hiến kế cho em ấy thì…"
Lữ Tú Anh trợn trắng mắt, cắt ngang cơn mơ tưởng hão huyền của Lâm Diệc Phi: "Yên tâm đi, Tiếu Tiếu rất có chủ kiến. Dù con bé có tìm người hiến kế thì cũng không tìm con đâu."
Sau cuộc thi đầu tiên, các bạn học xung quanh Lâm Tiếu đều đã đưa ra quyết định với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Chu Tuệ Mẫn chọn thi Toán, Bạch Huyên và Trương Quân Nhã đều chọn thi Hóa.
Triệu Hiểu Long chọn thi Toán, Phương Kính Phàm chọn thi Lý.
Triệu Hiểu Long không ngờ rằng Phương Kính Phàm sẽ chọn Vật lý: "Cậu cái tên phản bội này!"
Trong sáu người họp thành đội đi tham gia chung kết cuộc thi Toán học Hoa La Canh Cup toàn quốc lúc trước, hai bạn không học ở trường trung học số một đã không còn liên lạc, chỉ còn lại bốn người bọn họ. Dù nhiều khi nam sinh nữ sinh không chơi chung với nhau, dù Triệu Hiểu Long vẫn luôn coi Lâm Tiếu như đối thủ cạnh tranh, nhưng từ tận đáy lòng, Triệu Hiểu Long vẫn cảm thấy bốn người bọn họ rất gần gũi.
Triệu Hiểu Long ngầm mặc định là nhất định bốn người bọn họ sẽ chọn thi Toán học, không ngờ Phương Kính Phàm lại phản bội đội nhóm, đi học Vật lý.
Sau giờ học, Triệu Hiểu Long bắt lấy Phương Kính Phàm, vung cánh tay hô lên: "Lái máy bay!"
Phương Kính Phàm bắt đầu bị mấy bạn học nam nâng lên, trên sân thể dục lập tức vang đầy tiếng kêu "A" thảm thiết của cậu bé.
"Các anh em Vật lý, mau giúp tớ báo thù! Các cậu cứ đứng vậy trơ mắt ra nhìn tớ bị bọn Toán học bắt nạt à?"
Các nữ sinh đi ngang khung thành đều cười.
Chu Tuệ Mẫn quay đầu hỏi Lâm Tiếu: "Cậu đã chọn được sẽ thi môn gì chưa?"
Lâm Tiếu đáp: "Vẫn chưa."
Chu Tuệ Mẫn nói tiếp: "Hình như Triệu Hiểu Long đã mặc định cậu sẽ chọn Toán."
Lâm Tiếu đột nhiên cứng còng, sau đó cô thở dài một hơi: "May mà tớ là nữ sinh."
Chu Tuệ Mẫn gật đầu đồng ý: "May mà chúng ta là nữ sinh." Gần đây tình cảnh của đám nam sinh trong lớp đúng là đáng sợ.
Lâm Tiếu phát hiện ra các bạn học cùng lớp không hề phiền não như cô, ai ai cũng cực kỳ thông thuận, quyết định rất là nhanh, mọi thứ cứ vậy mà xong.
Sau đợt thi đầu tiên, cô Dương, giáo viên Vật lý và giáo viên Hóa học lần lượt gọi từng bạn học đến phòng làm việc nói chuyện. Sau khi ra khỏi phòng làm việc của giáo viên, các bạn học đều đã quyết định xong.
Lâm Tiếu vẫn luôn chờ giáo viên gọi mình đến phòng làm việc nói chuyện, cô cảm thấy phòng làm việc là một nơi rất thần kỳ, một vào một ra, các bạn học đều lập tức biết được mình muốn chọn cái gì.
Thế nhưng ba giáo viên lại chậm chạp không gọi Lâm Tiếu đến phòng làm việc. Lâm Tiếu liền chủ động đích thân đi tìm cô Dương, kể những phiền não của mình cho cô Dương nghe: "Cô Dương, em thích môn Toán nhất, nhưng cũng không nỡ bỏ thi môn Vật lý và Hóa học ạ."
Đây cũng là lần đầu tiên cô Dương gặp trường hợp có phiền não như vậy.
Cô Dương hỏi: "Nếu cần phải chọn một môn, vậy em sẽ chọn môn nào?"
Lâm Tiếu đáp: "Toán học."
Cô Dương cười: "Không phải em đã có đáp án rồi sao. Vậy em còn đến tìm cô làm gì?"
Lâm Tiếu cảm giác chút tính toán của mình đã bị cô Dương nhìn thấu, cô lộ ra một nụ cười ngượng ngùng: "Em muốn biết còn có cách nào khác không ạ."
Rất hiếm khi cô Dương gặp được một học sinh có "lòng tham" trên phương diện học tập như thế, dĩ nhiên các giáo viên đều sẽ rất thiên vị cho học sinh có "lòng tham" như này rồi.
Hơn nữa đúng là năng lực học tập của Lâm Tiếu cực kỳ xuất sắc. Điều mà các học sinh lớp phổ thông không thể làm được, các học sinh lớp học năm năm có thể làm được; điều mà các học sinh lớp học năm năm không thể làm được, nhưng Lâm Tiếu có thể làm được.
Tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, đúng là học sinh như Lâm Tiếu có thể đặt mục tiêu cao hơn một chút, khó hơn một chút. Huống chi bản thân Lâm Tiếu đã có ý nguyện mãnh liệt đến như vậy.
Cô Dương chăm chú suy nghĩ một chốc, nghĩ ra được một biện pháp: "Thế này đi, em có thể học ba môn thi cùng lúc, một chủ hai phụ, thấy thế nào?"
"Em thích Toán học nhất, vậy chọn Toán học làm môn thi chính đi. Bình thường em cứ lên lớp Toán học ôn luyện, hoàn thành bài tập Toán học."
"Còn Vật lý và Hóa học, nếu thời gian lên lớp không trùng nhau, em có thể đến nghe giảng bài, còn nếu thời gian lên lớp trùng nhau, em phải đảm bảo ưu tiên cho lớp Toán học."
"Giáo trình, bài thi của hai lớp kia cô cũng sẽ chia em một phần, khi có thời gian rảnh thì em có thể tự học. Sau này thời gian lên lớp đụng nhau, em có thể mượn tập của bạn để xem. Đề bài bài tập về nhà em cũng được quyền tự do làm chủ, không bắt buộc phải làm xong hết, thi thì tự nguyện tham gia."
"Em cảm thấy như thế có được không?" Cô Dương hỏi Lâm Tiếu.
Hai mắt Lâm Tiếu phát sáng lên, cô điên cuồng gật đầu như gà mổ thóc. Cô Dương thật sự có cách kìa.
Cô Dương tiếp tục nói: "Nhưng đây phải có tiền đề, em cần phải đạt đến mục tiêu giáo viên đề ra mới có thể tiếp tục theo dạng một chủ hai phụ này, học ba môn thi cùng lúc."
Lâm Tiếu lập tức vểnh tai lên, căng thẳng nghe lời kế tiếp của cô Dương.
Cô Dương nói: "Tiền đề là em cần phải đảm bảo mình luôn đứng đầu trong các bài kiểm tra tại lớp ôn thi Toán học."
Lâm Tiếu hít một ngụm khí lạnh, lần nào cũng phải đứng nhất.
Lỡ đâu cô không cẩn thận thì làm sao bây giờ? Cô có lòng tin mình học giỏi Toán học, nhưng các bạn học cũng rất lợi hại, Lâm Tiếu cũng không dám hứa chắc mình sẽ luôn luôn đứng đầu.
Lâm Tiếu chớp chớp mắt, thử cò kè mặc cả với cô Dương: "Không cần phải luôn đứng đầu được không ạ? Ba hạng đầu được không cô?"
Cô Dương lắc đầu: "Không được."
"Thi đua là một quá trình theo đuổi sự xuất sắc, điều này khác kỳ thi tuyển sinh trung học và kỳ thi tuyển sinh đại học. Ở kỳ thi tuyển sinh trung học, miễn là thi đứng hàng chục đầu tiên của thành phố là em đã có thể vào lớp tốt nhất của trường trung học số một. Còn ở kỳ thi tuyển sinh đại học, chỉ cần thi vào top 10 của tỉnh là đã có thể lên đại học Bắc Đại Thanh Hoa."
"Nhưng trên con đường thi đua này, em phải theo đuổi huy chương vàng, em phải cạnh tranh vị trí đứng đầu với những học sinh ưu tú trên toàn quốc."
"Thi đứng nhất ở lớp học năm năm, không đúng, thi đứng nhất ở trường trung học số một, không đủ, mục tiêu của em là cạnh tranh với toàn quốc, thậm chí hướng ra thế giới, cạnh tranh với bạn cùng lứa toàn cầu."
"Em phải đem huy chương vàng từ bên ngoài về, để trường trung học số một được vẻ vang."
Giọng cô Dương rất nghiêm túc, làm Lâm Tiếu cũng nghiêm túc theo.
"Vậy nên yêu cầu của cô dành cho em, không thể dừng ở ba hạng đầu, mà chỉ có thể là hạng nhất."
"Một lần rớt hạng nhất, thẻ vàng, cho em thêm một cơ hội."
"Hai lần rớt hạng nhất, thẻ đỏ. Em cần phải từ bỏ Vật lý và Hóa học, tập trung tất cả thời gian và tinh thần vào môn Toán."
Cô Dương nở nụ cười với Lâm Tiếu: "Cô rất có lòng tin với em, còn em thì sao?"
Lâm Tiêu bị cô Dương nói đến cảm xúc sôi trào, cô dùng sức gật đầu: "Em cũng có lòng tin."
Trở lại phòng học, Lâm Tiếu kể lại tin tốt này cho Chu Tuệ Mẫn: "Cô Dương nói, chỉ cần tớ có thể luôn đứng đầu trong những bài kiểm tra Toán học là có thể học cả Vật lý và Hóa học luôn."
Chu Tuệ Mẫn biết Lâm Tiếu đã khổ não rất lâu, nghe thấy biện pháp này, cô bé cũng vui thay cho Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu cười như chú ong mật nhỏ, luồn lách trong phòng học, đầu tiên cô đi tìm bạn học trong lớp thi Vật lý trước: "Phương Kính Phàm, sau này nếu lớp Vật lý và lớp Toán học không trùng giờ, tớ sẽ tự đi học, còn nếu trùng giờ thì nhờ cậu lên lớp nhận bài thi về giúp tớ nhé."
"Còn có vở ghi nữa, khi nào học xong cậu cho tớ mượn vở ghi của cậu xem một chút nha."
Sau đó Lâm Tiếu lại đi tìm Bạch Huyên và Trương Quân Nhã, nhờ mấy cô bé cùng một chuyện như vậy.
Triệu Hiểu Long nghe Lâm Tiếu nói vậy thì mặt đầy hoảng hốt, lập tức kéo Lâm Tiếu tra hỏi, sau khi biết rõ chuyện gì đang xảy ra rồi thì vẻ mặt cậu bé hết sức phức tạp.
"Một chủ hai phụ, không đứng đầu bài thi thì lập tức chấm dứt."
Triệu Hiểu Long siết chặt nắm tay: "Lâm Tiếu, tớ biết cậu rất muốn học ba môn thi cùng một lúc. Nhưng dù là thế, tớ cũng sẽ không dành hạng nhất cho cậu đâu."
"Chỉ cần tớ có thể thi hạng nhất, nhất định tớ sẽ không nhường cho cậu. Đến khi đó cậu đừng có khóc." Lâm Tiếu đáp.