69.
Lúc này, Hồ Hà Hoa vừa kinh ngạc vừa tức giận, cô ta cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy.
Ninh Ngọc ung dung nói với Vương Ánh Hồng: “Vậy lời chị dâu Vương vừa nói còn tính không? Có thể sắp xếp cho em đi dạy học được chứ?”
Vương Ánh Hồng không nói nên lời, mặt đỏ bừng.
Chu Vân thấy Vương Ánh Hồng và Hồ Hà Hoa đều không chiếm được lợi gì thì yên tâm, cũng không muốn để mọi người làm căng thêm nên đúng lúc lên tiếng: ” Chị Lăng đang đau đầu chuyện giáo viên dạy thay lắm, Tiểu Ngọc nếu có ý định thì lát nữa có thể đến tìm chị ấy nói chuyện.”
Ninh Ngọc cũng không định tiếp tục truy vấn hai người, liền thuận theo lời Chu Vân, sau đó nghiêm túc đan áo len.
Còn Vương Ánh Hồng và Hồ Hà Hoa đứng không được, ngồi cũng không xong, kiếm cớ vội vàng rời đi.
Sau khi hai người kia đi khỏi, chị dâu lúc nãy nói muốn giới thiệu đối tượng cho Hồ Hà Hoa mới phát hiện có điều không ổn, nghi ngờ hỏi: “Vừa nãy Tiểu Ngọc nói thật hay đùa vậy? Hà Hoa có tình ý với Tiểu Tần à?”
Người nhà bên cạnh biết tính chị dâu này thẳng thắn, nhưng không ngờ lại thẳng đến mức đó, vợ người ta còn ở đây mà cô ta lại nói toẹt ra như vậy!
Câu này ai cũng thấy khó xử, Chu Vân lại phải ra mặt hòa giải: “Thôi thôi, chuyện của cô gái nhà người ta mình ít quan tâm thì hơn, ở vài hôm rồi cũng về thôi.”
Mọi người đều hiểu ý của Chu Vân, bất kể Hồ Hà Hoa có ý với Tần Húc Đông hay không thì người này cũng có chút vấn đề, tốt nhất là ít dính dáng đến.
Chị dâu thẳng tính kia cũng không nói gì nữa, hoàn toàn từ bỏ ý định giới thiệu đối tượng cho Hồ Hà Hoa.
Tiếp đó, mọi người tránh đề cập đến chủ đề đó, chuyển sang nói chuyện gia đình nhẹ nhàng thường ngày.
Mặt trời sắp lặn, các chị dâu lần lượt đứng dậy về nhà nấu cơm.
Ninh Ngọc cùng Chu Vân đi về phía tiểu viện.
Trên đường, Chu Vân lại nhắc đến chuyện giáo viên dạy thay.
“Tiểu Ngọc, nếu em muốn làm giáo viên, chị sẽ giúp em nói một tiếng. Tuy rằng còn trẻ nhưng tốt nghiệp cấp ba là được rồi. Đừng nhìn bây giờ chỉ là dạy thay, em cứ thử đi, nếu phù hợp thì sau này chuyển chính thức cũng không phải không có khả năng. Trường tiểu học trong đơn vị chúng ta, giáo viên đều chọn từ vợ các quân nhân, hầu hết đều học hết cấp ba thôi.”
Trước đây Ninh Ngọc chưa từng nghĩ sẽ tìm công việc chính thức trong đơn vị, cô định chủ yếu là ôn tập, nếu có cơ hội thì làm chút buôn bán.
Bây giờ có lựa chọn làm giáo viên dạy thay, Ninh Ngọc cũng không vội từ chối, chỉ nói sẽ về suy nghĩ thêm.
Buổi tối, Ninh Ngọc kể chuyện này cho Tần Húc Đông.
Tần Húc Đông thấy không có gì to tát, nói: “Anh không có ý kiến gì cả, chủ yếu là xem em nghĩ sao. Em có muốn làm giáo viên không?”
Ninh Ngọc không trả lời ngay mà hỏi lại: “Nếu em không muốn đi làm, chỉ muốn ở nhà thôi, anh có chấp nhận không?”
“Được chứ, miễn là em thấy thoải mái là được rồi.” Tần Húc Đông mỉm cười với cô rồi nói tiếp: “Nếu em đi làm, cơm để anh nấu, nếu em ở nhà, thì anh nuôi em.”
Ninh Ngọc bỗng thấy mắt mình nóng lên, vừa cảm động vừa hối hận chưa từng có.
Kiếp trước cô rốt cuộc đã bỏ lỡ một người đàn ông tốt đến thế nào chứ!
Sau khi lặng lẽ điều chỉnh lại cảm xúc, Ninh Ngọc nói: “Em muốn thử xem.”
Ninh Ngọc đã nghĩ kỹ rồi, dạy tiểu học không quá nặng, mà chỉ là giáo viên dạy thay, dạy một hai tháng rồi giáo viên cũ sinh con xong quay lại thì cô lại được tự do.
Trước kia Ninh Ngọc từng nghĩ sẽ buôn bán chợ đen một chút, nhưng đến đơn vị mới biết chuyện đó không dễ dàng chút nào.
Một là đơn vị cách xa chợ, đi lại không tiện, hai là cô ở đây không quen biết ai, không hiểu quy tắc ở chợ đen địa phương, nếu mạo hiểm sẽ dễ xảy ra chuyện.
Cho nên một công việc ngắn hạn, nhẹ nhàng, đãi ngộ không tệ, với Ninh Ngọc là quá thích hợp.
Ninh Ngọc muốn thử, Tần Húc Đông đương nhiên ủng hộ vợ.
“Anh ủng hộ em, vợ anh thông minh thế này, chắc chắn không có vấn đề gì.”