Chương 1009: Lựa chọn tốt nhất
“Phác tỷ, đại nhân vật tối hôm nay là Thôi tiên sinh của tập đoàn Kim Môn, cần ngươi xuất mã.”
Tiếng thắng xe chói tai.
Một chiếc siêu xe thể thao thanh mảnh màu xanh da trời dừng lại trước cửa với một cú vung đuôi tuyệt đẹp.
Cửa xe mở ra, Phác Ny Mạ mặc một bộ trang phục dạ hội màu trắng bó sát người kiểu gì cũng sẽ thu hút ánh mắt người khác.
Nàng ưu nhã bước xuống xe, nhân viên gần đó nhìn thấy lập tức chạy như bay đến, vừa chỉ huy người khác hỗ trợ đậu xe vừa thấp giọng báo cáo tình huống bên trong.
“Ta biết rồi.”
Phác Ny Mạ gật đầu.
Nàng biết nội tình của vị Thôi tiên sinh kia.
Giám đốc đứng thứ hai của tập đoàn Kim Môn, cũng là đại diện đầu tư ở phố Wall, một nhân vật rất lớn.
Vị Thôi tiên sinh đã đến hộp đêm Noah's lần thứ ba rồi.
Khác với những đại nhân vật khác, nhân vật này dường như không mấy hứng thú với những nữ nhân oanh oanh yến yến. Lần nào đến cũng chỉ uống rượu một mình, nhìn hành vi phóng túng của thuộc hạ, ánh mắt lạnh lùng không thuộc về nơi này.
Điều này khiến cho Phác Ny Mạ cảm thấy hiếu kỳ vô cùng.
…
Lan can lầu hai.
Vị trí này rất tốt, có thể cảm nhận được bầu không khí nóng như lửa dưới lầu mà vẫn có được sự yên tĩnh giữa ồn ào.
“Thôi tiên sinh, tại sao hôm nay ngươi đi có một mình vậy?”
Phác Ny Mạ giơ ly rượu trong tay, hé miệng nói. Đặc biệt lựa chọn nơi có ánh đèn u ám này, nàng biết chỉ có loại ánh sáng đó mới có thể phản chiếu hết ưu điểm trên dáng người của nàng.
“Ta chờ ngươi lâu rồi.”
Quách Quang Diệu nhìn nhân vật mục tiêu, nhẹ gật đầu xem như chào hỏi.
“Chờ ta?”
Nữ nhân mở to mắt, kinh ngạc hỏi: “Ta có thể nói ta rất vui được không?”
“Ngồi đi.”
Động tác quyến rũ của nữ nhân giống như làm cho người mù xem, Quách Quang Diệu làm ra tư thế mời.
“Cảm ơn.”
Ưu điểm lớn nhất của Phác Ny Mạ chính là xem xét thời thế. Nhìn thấy thái độ của Quách Quang Diệu, nàng lập tức thu lại vũ mị trên người, trở nên quy củ hơn rất nhiều.
“Thời gian ta quan sát ngươi không ngắn hơn thời gian ngươi quan sát ta.”
Quách Quang Diệu đi thẳng vào chủ đề: “Ta cũng đã điều tra về ngươi, ngươi rất ưu tú, cũng rất lợi hại.”
“Quá khen rồi.”
Phác Ny Mạ nhấp một ngụm rượu, mượn cơ hội đè xuống bất an trong lòng.
Tập đoàn Kim Môn.
Nữ nhân biết phân lượng của bốn chữ này. Một năm qua, tốc độ khuếch trương của tập đoàn Kim Môn khiến rất nhiều người phải nghẹn họng.
Vận chuyển hàng hóa, tàu biển, giải trí điện tử, bất động sản, thậm chí các khoản vay tài chính vi mô đều có bóng dáng của công ty này.
Hiện tại, chủ tịch Đinh Thanh được người ta gọi là vua Busan, cường thế thấy rõ.
Đinh Thanh cũng đã đến đây, còn uống một ly rượu với nàng. Từ thái độ của Đinh Thanh đối với Thôi tiên sinh, quyền hành của Thôi tiên sinh ở Kim Môn chắc hẳn rất cao.
Nàng rất tự tin với chuyên môn nhìn mặt nói chuyện của mình, nhưng Phác Ny Mạ không cảm thấy mình có cái gì đáng cho đối phương phải chú ý. Điều này khiến cho nàng có chút khẩn trương.
Khác với người bình thường, nàng có thể thấy được tập đoàn Kim Môn rất độc. Triệu tiên sinh của Noah's Phương Chu chưa chắc có thể chịu đựng được đối phương.
“Bây giờ ngươi là con chó của thái tử gia Triệu Thái Ngô. Ta cho ngươi một cơ hội, giúp ta làm việc, trở thành người bên cạnh ta.”
Triệu Thái Ngô, phó chủ tịch tập đoàn Thăng Tiến, người thừa kế của một nhà tài phiệt cỡ nhỏ, đối thủ lớn nhất của tập đoàn Kim Môn trong ngành vận chuyển hàng hóa Busan.
Quách Quang Diệu đi thẳng vào chủ đề, giọng điệu bình tĩnh nhưng thái độ cường thế khiến Phác Ny Mạ có chút không chống đỡ được.
“Kim Môn cũng kinh doanh hộp đêm à?”
Không đồng ý, cũng chẳng từ chối.
“Không.”
Quách Quang Diệu lắc đầu: “Tập đoàn Kim Môn đang xây dựng một câu lạc bộ tư nhân. Dù sao cũng nên có một ít mỹ nữ để tô điểm. Tìm khắp Busan, ngươi chính là lựa chọn tốt nhất.”
“Cảm ơn Thôi tiên sinh.”
Phác Ny Mạ cung kính đứng dậy cảm ơn: “Nhưng ta đang làm rất tốt ở đây, cũng không cần rời đi. Ta thành thật xin lỗi.”
Nữ nhân sẽ không dễ dàng tin tưởng vào bất kỳ người đàn ông nào, huống chi còn là nam nhân chỉ gặp vài lần.
Nàng rời đi, tất nhiên sẽ chọc giận vị thái tử ca tâm ngoan thủ lạt Triệu Thái Ngô kia. Nàng cũng không hy vọng nam nhân trước mặt sẽ bảo đảm cho nàng.
“Ta hiểu ngươi lo lắng chuyện gì.”
Thôi Đấu Hạo cũng chính là Quách Quang Diệu cười rất ngông cuồng: “Ta sẽ giúp ngươi thu xếp chuyện của công ty Thăng Tiến. Pháp nhân của câu lạc bộ Thiên Đường sẽ là ngươi. Ngươi sẽ có được ba mươi phần trăm cổ phần.”
Giọng điệu của nam nhân rất chân thành: “Làm người vĩnh viễn tốt hơn làm chó. Điều này có nghĩa ngươi đang làm việc cho chính mình. Nhớ kỹ, Kim Môn không phải Thăng Tiến.”
Nữ nhân im lặng, sắc mặt không còn sự vũ mị ngụy trang như ngày thường. Nàng cúi người chín mươi độ: “Giám đốc Thôi, các ngươi đều là đại nhân vật, xin đừng làm khó một nữ nhân bé nhỏ kiếm cơm hàng ngày như ta.”
Phác Ny Mạ thật sự sợ hãi.
Nàng không thể trêu vào con quái vật khổng lồ tập đoàn Kim Môn được. Tương tự, long đầu trong ngành vận chuyển hàng hóa Thăng Tiến cũng thế.
Nữ nhân rất thông minh. Nàng nghe nói tập đoàn Kim Môn đang từng bước xâm chiếm tập đoàn Thăng Tiến về định mức vận chuyển hàng hóa.
Hai con khủng long bạo chúa đánh nhau. Nếu con côn trùng nhỏ là nàng trở thành ngòi nổ, khả năng lớn nhất nàng cũng sẽ giống như nữ hài đã chọc giận Triệu công tử.
Cơ thể lạnh như băng nằm trong rãnh nước bẩn, làn da ngâm nước đến trắng bệch.
“Ta biết rõ lai lịch của ngươi, cho nên ta sẽ cho ngươi một điều kiện mà ngươi không cách nào từ chối, xem như thành ý của ta.”
Quách Quang Diệu đốt điếu xì gà, sau đó phất tay xuống dưới lầu.
Một giây sau, biến cố xảy ra.
Theo hành động của nam nhân, đám người bên dưới giống như nước bị đun sôi.
Có tiếng kinh hô phát ra cao vút trong đám quần ma loạn vũ bên dưới, thậm chí còn có giọng nam gào thét át cả thiết bị âm thanh.
Ánh mắt Phác Ny Mạ bị thu hút.