Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1011 - Chương 1011 - Sa Đọa

Chương 1011 - Sa đọa
Chương 1011 - Sa đọa

Chương 1011: Sa đọa

Ting!

Tiếng thang máy đến khiến Phác Ny Mạ bừng tỉnh.

Gương mặt nữ nhân lập tức nở nụ cười quyến rũ.

Nàng đã ký xong những giấy tờ có liên quan đến hợp đồng và cổ phần của câu lạc bộ. Mười hai nữ nhân đẹp nhất hộp đêm cũng đi theo nàng. Có thể nói, câu lạc bộ tư nhân Thiên Đường sẽ là điểm khởi đầu cho cuộc sống mới của nàng.

Đối với việc kiếm tiền, nữ nhân tràn đầy lòng tin.

Cửa thang máy mở ra.

Một số nam nhân mặc vest tiến vào ánh mắt của nàng. Nụ cười của nữ nhân lại càng thêm mấy phần diễm lệ.

Nàng biết một người trong đó.

Thanh tra Hàn Xương Dũng vốn lúc nào cũng tỏ ra nghiêm túc khi gặp mặt, bây giờ lại nịnh nọt đi theo sau lưng một nam nhân trẻ tuổi.

“Cảm ơn vì ngươi đã mời, trưởng thanh tra Phác.”

Hàn Xương Dũng vẻ ngoài thiết diện vô tư lại cười rất rạng rỡ. Trước đó hắn đứng sai đội, dẫn đến hơn mười năm bị trù dập. Nhưng trong lòng vẫn luôn có lửa, hắn không muốn trầm luân như thế. Hắn chuyển sang làm luật sư, toàn tâm toàn ý muốn dựa vào hình ảnh thiết diện vô tư mà một lần nữa đứng lên.

Nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ.

Không có người nâng đỡ, không có tài phiệt ủng hộ, truyền thông keo kiệt thậm chí ngay cả một miếng đậu hũ cũng không muốn cho hắn.

Làm công việc này, một không có quan hệ, hai không kiếm nổi danh vọng. Khi hắn mệt đến đột tử, hắn sẽ biến mất trong đám đông.

Hiểu đạo lý này, hắn tình nguyện tiếp nhận cành ô liu mà Phác Thái Nhật quăng đến.

Mặc dù có một số tin đồn, không ít ánh mắt thiển cận cho rằng nam nhân trẻ tuổi này dường như không hợp cạ với phó giám đốc phòng chiến lược số 3 Hàn Cường Thực, sẽ không đi được quá xa.

Đối với lời nói đó, hắn khịt mũi coi thường.

Hắn có một số quan hệ với bên trên.

Cho nên, hắn biết rất rõ dưới áp lực chèn ép của Hàn Cường Thực, một người vẫn có thể nhận được sự đề bạt thành trưởng thanh tra khó khăn đến cỡ nào. Điều này chứng tỏ nam nhân trẻ tuổi kia có mạng lưới thâm hậu của mình.

Sau khi cung kính giúp đối phương làm chút việc nhỏ, đồng thời thẳng thắn để lại nhược điểm, quan hệ giữa hắn và Phác Thái Nhật càng lúc càng gần. Vì thế mới có chuyện đến câu lạc bộ tối nay.

Nhóm thanh tra là nhóm đầu tiên.

Sau đó là phóng viên nhật báo, mấy nhân vật thực quyền trong hệ thống cảnh sát, cùng với luật sư tiếng tăm lừng lẫy khiến Phác Ny Mạ kích động đến sắc mặt ửng đỏ, nhìn qua vô cùng mê người.

Không hề nghi ngờ đây chính là một góc băng sơn của mạng lưới quan hệ mà tập đoàn tạo dựng được. Nữ nhân rốt cuộc đã hiểu vì sao tập đoàn Kim Môn lại có thể quật khởi một cách nhanh chóng như vậy.

Vốn liếng kết hợp với quyền lợi, cùng với bạo lực trong bóng tối khiến người ta sợ hãi của Kim Môn, đây chính là một lực lượng khổng lồ.

Đồng thời, đây cũng là cây đại thụ che trời mà nàng tha thiết ước mơ. Triệu công tử khiến cho nàng sợ hãi bỗng nhiên không còn đáng sợ như trước nữa.

“Alo.”

Nữ nhân mỉm cười nghênh đón một đợt khách xong, lập tức bấm điện thoại cho một tỷ muội thân thiết khác. Nàng cầu viện, bởi vì người đến có khoảng hơn hai mươi người. Cô nương dưới tay nàng hơi ít.

“Ny Mạ?”

Trong điện thoại vang lên tiếng kinh hô: “Nha đầu chết tiệt ngươi còn dám ló mặt ra sao? Ngươi dẫn người đi, Triệu công tử tìm ngươi khắp nơi.”

“Không có việc gì đâu.”

Hiện tại có thể nói Phác Ny Mạ đã toàn tâm toàn ý đi theo tập đoàn Kim Môn.

“Ta sẽ giải quyết chuyện này.”

Nữ nhân trả lời rất mạnh mẽ khiến Lâm Trí Hiền ở bên kia ngẩn ra.

“Giúp ta một việc, ta cần ngươi và một số tỷ muội có thể tin được của ngươi đến giúp ta.”

Giọng điệu của nữ nhân có chút kích động: “Ta sẽ dẫn ngươi lên một chiếc thuyền lớn.”

Lần đầu tiên Phác Thái Nhật đến nơi này, nó mới chỉ là một đống bê tông cốt thép.

Lần này, hắn thật sự kinh ngạc trước thủ bút của tập đoàn Kim Môn. Mở cánh cửa gỗ vô cùng nặng nề, mùi rượu bên trong cùng với cảnh sắc khiến cho tất cả mọi người đều ngây ra.

Đối với câu lạc bộ này, Tô Bình Nam một tay bày ra, cũng chỉ thể hiện bốn chữ.

Xa hoa, tinh xảo.

Trần màu vàng, những bức bích họa đầy màu sắc, tấm thảm Ba Tư trắng như tuyết quý giá và ánh sáng mờ ảo ấm áp, cùng với màn cúi đầu của hơn chục mỹ nhân có khuôn mặt đẹp và thân hình nóng bỏng, thể hiện bầu không khí của giới thượng lưu.

Hội trường không được trang trí bằng chữ viết như những câu lạc bộ khác, mà là một kim tự tháp làm bằng hàng chục tầng ly trong suốt chứa đầy rượu sâm panh.

Quách Quang Diệu và Lý Tử Thành đứng dưới chiếc đèn chùm pha lê nạm kim cương trắng bạc, giang hai tay ra.

“Hoan nghênh đến với Thiên Đường.”

“Nơi này tràn ngập hương vị quyền lợi.”

Phác Thái Nhật lên tiếng, sau đó ôm Quách Quang Diệu một cái.

Bây giờ, việc hắn trở thành trưởng thanh tra đã trở thành một bí mật công khai. Cho nên, nam nhân xung phong nói lời dạo đầu.

Nâng ly sâm panh trên tay, cảm nhận sự mềm mại từ cánh tay và hương thơm đặc trưng của nữ nhân truyền đến, nam nhân không khỏi mãn nguyện.

“Tin rằng nơi này sẽ không để cho mọi người thất vọng.”

Hắn nhìn sắc mặt kích động của đồng nghiệp và những tinh anh ngành nghề khác chung quanh: “Ta thích nơi này vì nó cho phép ta trải nghiệm vinh quang mà quyền lực và sự giàu có mang lại cho chúng ta.”

Tiếng vỗ tay như sấm động.

“Chúng ta hãy cố gắng sáng tạo ra một thế giới thuộc về mình. Bây giờ, chúng ta hãy thỏa thích hưởng thụ đi.”

Nam nhân lắc lắc chai champagne, nắp chai và rượu bắn ra mở đầu cho khúc nhạc dạo cuồng hoan.

Trong bầu không khí cuồng nhiệt, người nào cũng tháo mặt nạ thường ngày của mình xuống.

“Đôi khi thực sự sa đọa là cách tốt nhất để kiểm tra lòng trung thành của một người.”

Quách Quang Diệu vẫn lạnh lùng. Trong bóng tối, dường như hắn có chút không hợp với bầu không khí cuồng nhiệt nơi này. Hắn quay sang nhìn Lý Tử Thành: “Mấy thứ như nhược điểm thì không ngại nhiều, ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?”

“Ta hiểu rồi.”

Lý Tử Thành khom người.

Vào ngày đầu tiên của năm 1997, tập đoàn Cẩm Tú đã hoàn thành việc bố trí tại Busan, bắt đầu dần dần thể hiện sự uy nghiêm của mình.

Bình Luận (0)
Comment