Chương 1051: Cao Lão Thực
Cao Lão Thực nôn ròng rã một tiếng đồng hồ.
Ngay cả sự phấn khích khi đến Cảng thành cũng bị cảm giác trào ngược trong bụng dập tắt, hắn chưa bao giờ nhìn thấy biển, cảm giác lần đầu tiên đi thuyền cũng không tốt lắm, chân mềm nhũn như đi trên mặt bông.
“Ba ba.”
Một cậu bé với đôi mắt tròn xoe rất hiểu chuyện đưa chiếc khăn tay cho Cao Lão Thực vẫn còn đang nôn mửa: “Ta đã hỏi thúc thúc đưa chúng ta đến, hắn nói sắp đến rồi.”
“Đứa nhỏ này, đến Cảng thành không cần gọi ba ba nữa, phải gọi là lão cữu cữu.”
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Cao Tiểu Bảo, Cao Lão Thực nhếch miệng: “Đây là mẹ Tiểu Cầm của ngươi đã nói.”
Cao Tiểu Bảo cái hiểu cái không gật đầu.
Từ khi hắn bắt đầu hiểu chuyện, hắn đã có hai mẹ.
Mẹ Tiểu Cầm là một người mẹ rất đẹp, nhưng hàng năm chỉ có thể gặp một hai lần, nhưng lần nào mẹ cũng mua cho hắn rất nhiều đồ ăn.
“Đến rồi.”
Một nam nhân mặc vest đen đứng dậy, cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người: “Bên dưới sẽ có người đón các ngươi.”
…
“Mấy chuyện nhỏ nhặt này để ta làm được rồi, tại sao ngươi lại đến?”
Bến tàu.
Phi Cơ ngậm xì gà, nhìn Rebecca đang lúc bận rộn lại có thể nhín chút thời gian đến đây: “Làm sao? Không tin ta có thể làm tốt à?”
“Gần đây ta bận quá.”
Sắc mặt Rebecca luôn thông minh tháo vát có chút rã rời. Nữ nhân xoa huyệt Thái Dương, nói: “Ta đến tìm ngươi có chuyện khác. Thân phận của ta bây giờ chướng mắt. Cho nên ta chỉ có thể tranh thủ cơ hội này.”
Quá trình tư nhân hóa cảng Đồn Môn đã bước vào giai đoạn cuối cùng, nữ nhân bận tối mắt tối mũi. Nàng chỉ có thể tranh thủ được một tiếng chạy đến đây mà thôi.
“Có chuyện gì không?”
Phi Cơ nghiêm mặt hỏi.
Thay vì trả lời trực tiếp, Rebecca chỉ quan tâm đến tình huống của Phi Cơ trong thời gian gần đây: “Thân phận trợ lý của Đại D trong bang sẽ kết thúc vào tháng Tư năm nay, gần đây hắn đã làm gì?”
Chiếm đoạt Hòa Ký là một trong những kế hoạch của Rebecca, cho nên nữ nhân rất để bụng.
“Hắn muốn hợp nhất.”
Phi Cơ diệt tàn thuốc, sắc mặt hung ác.
“Gần đây có mấy lão đầu tử bị hắn mua chuộc, trên nhảy dưới tránh rất lợi hại. Ta muốn thượng vị, đoán chừng phải đao thật thương thật một trận mới được.”
“Ngươi nắm chắc bao nhiêu?”
Rebecca nhìn cặp vợ chồng già cùng với đứa bé xuống thuyền, ung dung hỏi.
“Nắm chắc rất lớn. Hiện tại bảy mươi lăm phần trăm tài sản của mấy lão hổ đều do công ty tài chính của ta quản lý. Đại D không thể đụng đến ta. Nếu hắn muốn đụng đến ta, đoán chừng phải sử dụng hắc thủ mà thôi.”
Vẻ mặt Phi Cơ hiện lên sự khinh thường: “Chỉ là tàn nhẫn thôi mà. Nếu Đại D biết tiến lùi, ta sẽ tha hắn một lần. Nếu hắn có lòng tham như thế, ta sẽ tiễn hắn lên đường.”
Rebecca gật đầu: “Có tâm lý nắm chắc là tốt. Nguyên nhân ta tìm ngươi là vì gần đây đại ca của Tả Thủ là Hồng Nhân Tựu đã ra tù. Trước ka hắn là Song Hoa Hồng Côn. Bây giờ với tư lịch của hắn, lập tức có thể tiếp nhận một chữ đầu.”
“Làm sao?”
Ánh mắt Phi Cơ trở nên hung ác: “Hắn muốn gây phiền phức cho ngươi?”
“Hắn không có can đảm giết chết ta đâu.”
Mạch suy nghĩ của Rebecca rất rõ ràng: “Tả Thủ và Hồng Nhân Tựu là huynh đệ sinh tử, cho nên ca hẳn sẽ cho mỗi người một công đạo. Theo tin tức mà ta nhận được, Hồng Nhân Tựu định lên kế hoạch muốn một cái chân của ta.”
Rebecca nói: “Tư nhân hóa bến tàu sắp sửa được đưa vào chương trình nghị sự. Là người đề xuất, ta không thể có tin tức tiêu cực. Tên gia hỏa đó chọn thời gian đúng là không tệ.”
“Ta hiểu rồi.”
Phi Cơ nhìn cặp vợ chồng già và đứa bé đã được sắp xếp lên một chiếc xe khác xong xuôi, lúc này mới quay sang nói: “Chỗ ở của hắn ở Nguyên Lãng, ta sẽ tìm cớ tiễn hắn lên đường.”
“Ừm.”
Rebecca gật đầu: “Làm sạch sẽ một tí, đừng liên lụy lên người của ta.”
Phi Cơ gật đầu.
Rebecca xuống xe, dặn dò một câu: “Chính ngươi cũng phải cẩn thận, đừng để lại vết tích.”
“Ta nghe nói cảnh sát đội phòng chống tội phạm là sếp Lương đã thực hiện một kế hoạch có tên là Thế Giới Mới. Nên biết rằng một lần mở sơn môn, bên trong sẽ đóng không ít nội gián. Nghe nói những người này được quản lý theo chiều dọc, muốn tìm được rất khó.”
“Kế hoạch Thế Giới Mới?”
Sắc mặt Phi Cơ hung ác giống như mãnh thú muốn nhắm người mà nuốt: “Ta sẽ tìm người điều tra tất cả những người đi ra sau lần xuống núi đó.”
Hai năm lịch luyện khiến cho Phi Cơ đã có khí thế của kẻ thượng vị. Nam nhân khát máu liếm môi một cái, nói tiếp: “Điều tra khó khăn? Hòa Ký không phải cớm, không cần chứng cứ vô cùng xác thực. Chỉ cần khả nghi, thà giết nhầm cũng không buông tha.”
Phi Cơ đằng đằng sát khí, sắc mặt dữ tợn như lệ quỷ.
…
Cao Lão Thực có chút sợ hãi.
Trước khi đến, mặc dù cháu gái Cao Tiểu Cầm dặn dò rất kỹ càng, nhưng một lão nông dân ngay cả huyện thành còn chưa đi được mấy lần, bây giờ đột nhiên đặt chân đến thành thị mà hắn chỉ nhìn thấy trong phim ảnh, bảo hắn làm sao mà thích ứng.
Huống chi, mấy hán tử đón hắn nhìn qua không giống người tốt lành gì. Mùa đông Cảng thành không lạnh. Một hán tử còn cố ý xắn tay áo lên lộ ra hình xăm khiến một nhà ba người có chút sợ hãi trong lòng.
Nhưng đối phương lại rất nhiệt tình.
Bọn hắn đưa ba người đi cắt tóc, rồi lại đi ăn cơm. Sau đó mới dẫn cả ba về căn nhà ở khu trung tâm.
“Những hạng mục công việc cụ thể do ngươi phụ trách sẽ có chuyên gia đến sắp xếp. Hoan nghênh đến Cảng thành.”
Nam nhân tên Phi Cơ nói tiếng quốc ngữ rất giỏi. Hắn dặn dò vài câu rồi mới thản nhiên rời đi, Cao Lão Thực mơ mơ màng màng cũng không phát hiện tóc của cháu trai mình đã được cẩn thận cất lại.