Chương 1054: Dữ nhiều lành ít
“Nhìn cục diện, Diệu Huy đoán chừng dữ nhiều lành ít.”
Nhìn tấm rèm căn phòng được kéo lên, mười hán tử nhanh chóng leo lên một chiếc xe buýt nhỏ rồi lao đi nhanh như điện chớp. Lữ Tư Kiệt ngồi vị trí kế bên tài xế nói với Phi Cơ.
“Mệnh không cứng thì đừng đi đường này.”
Phi Cơ gõ tàn thuốc đã hút được nửa điếu, vẻ mặt lạnh lùng.
Trước kia Lữ Tư Kiệt là người Hải Đông Thanh, bởi vì tiếng Quảng Đông tốt nên mới đến Cảng thành cùng với Phi Cơ. Hai năm qua, mối quan hệ giữa hai người đã sớm không còn xa lạ, cho nên nói chuyện cũng rất trực tiếp.
“Ngươi hoài nghi hắn là tên khốn.”
“Không chỉ hắn, Đại Đầu cũng có vấn đề.”
Nghĩ đến thông tin Rebecca cung cấp, trong lòng Phi Cơ khó ức chế sự bực bội. Hai năm qua, mặc dù hắn trưởng thành rất nhiều, nhưng thực chất bên trong vẫn là thanh niên trọng nghĩa khí. Cho nên, hắn khó mà tiếp nhận sự phản bội.
“Nắm được manh mối gì không?”
Giọng điệu Lữ Tư Kiệt lạnh xuống: “Khó trách ngươi lại chọn hắn đi thu nợ ở Nguyên Lãng, có muốn ta đến…”
Nam nhân làm tư thế cắt cổ.
“Chưa xác định nhưng cũng không thể tin.”
Phi Cơ diệt tàn thuốc: “Giữ hắn mấy ngày, tiếp cận nhiều hơn. Nếu hắn thật sự là tên khốn, nhất định sẽ có người liên hệ với hắn. Đến lúc đó làm việc cũng không muộn.”
…
Phi Cơ đã đoán đúng.
Một tiếng sau khi Diệu Huy xảy ra chuyện, sếp Lương nhận được tin tức. Hắn tìm được một phụ tá đắc lực khác của Phi Cơ, Đại Đầu.
So sánh với lần bái sơn hai năm trước, Đại Đầu hoàn toàn nhìn không ra diện mạo ngây ngô của năm đó.
Dây chuyền vàng to bằng ngón tay, mái tóc xoăn tít giống người da đen, cộng thêm những hình xăm lấp ló trên cổ, thanh niên này ăn mặc đúng chuẩn của một giang hồ thứ thiệt.
“Này lão đại, lần sau gặp mặt có thể đừng đứng trên sân thượng hay không, điềm xấu lắm.”
Giọng điệu của Đại Đầu rất khoa trương: “Trong phim ảnh có diễn, gặp mặt trên sân thượng đều không có kết cục tốt.”
“Được rồi, đừng đùa nữa.”
Sếp Lương trừng đối phương một chút: “Diệu Huy xảy ra chuyện gì rồi. Vì sao hắn lại bị chém?”
“Cái này…”
Đại Đầu liếc mắt nhìn cấp trên của mình: “Tin tức của ngươi linh thông như vậy sao?”
Lương Văn Xương cũng không lên tiếng, cứ như vậy dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đại Đầu.
Đại Đầu có chút không chịu được ánh mắt của đối phương, mặt cũng nghiêm lại.
“Nghe nói hắn đến Nguyên Lãng thu tiền, Hồng Nhân Tựu lập tức trở mặt.”
“Ta muốn biết nguyên nhân chân chính. Diệu Huy không thể không hiểu chuyện như vậy. Ta tin hắn.”
Sếp Lương nói câu này khiến cho Đại Đầu mở to mắt, không dám tin: “Hắn cũng giống như ta?”
“Đúng vậy.”
Sếp Lương trả lời.
Diệu Huy trúng hai nhát, một nhát ở eo, một nhát ở cánh tay nhưng đều không phải vết thương trí mạng. Trí mạng nhất là đầu bị đánh mạnh, xuất huyết não. Cho dù cứu được cũng trở thành phế nhân, cho nên hắn không cần giấu diếm nữa.
“Ngươi đúng là để mắt đến Phi Cơ ca.”
Đại Đầu đích thật rất kinh ngạc: “Nói cho ta biết còn có ai giống như ta nữa không?”
“Vậy ngươi có muốn thân phận của ngươi bị người khác biết không?”
Một câu của sếp Lương đã chặn lại câu hỏi của Đại Đầu: “Nói cho ta biết nguyên nhân chân chính.”
“Ta cũng không biết nữa.”
Đại Đầu trả lời: “Nhưng Phi Cơ nói Diệu Huy đang làm việc riêng. Hiện tại, mấy lão đầu tử của Hòa Ký và Nghĩa Quần đang sóng gió với nhau.”
“Trong lúc này đột nhiên xảy ra vấn đề, ngươi cảm thấy thế nào?”
Sếp Lương đưa cho Đại Đầu một điếu thuốc. Hắn biết rõ người này rất tinh mắt, cho nên hắn muốn biết suy nghĩ của đối phương là gì.
Đại Đầu hít vài hơi thật mạnh rồi mới lên tiếng.
“Ta đoán chừng Phi Cơ ca đang nói dối. Hắn nhìn thấy Hồng Nhân Tựu vừa mới ra tù, căn cơ còn bất ổn, muốn thu lấy Nguyên Lãng. Như vậy, hắn mới có cơ hội ngồi lên vị trí đầu lĩnh.”
“Không khác gì suy nghĩ của ta.”
Sếp Lương trả lời: “Nhưng vì sao hắn nhất định phải chọn Diệu Huy làm bia đỡ đạn? Điều này cần phải làm cho rõ ràng.”
Nghe xong, Đại Đầu hút thuốc càng nhiều hơn.
Nam nhân hít mấy hơi đã hết một điếu thuốc. Hắn ném tàn thuốc, giẫm chân lên thật mạnh, giọng điệu khô chát: “Phi Cơ rất trọng nghĩa khí, thật ra không khó đối phó nhưng dưới tay hắn lại là một đám quyển tử bối cảnh thần bí, trong đó có người nghĩ kế cho hắn. Về phần Diệu Huy, ta đoán hắn đã để lộ nội tình.”
Sếp Lương ngẩn ra.
Đại Đầu nói tiếp: “Phi Cơ rất coi trọng Diệu Huy. Mặc dù Diệu Huy không phải xuất thân từ đả tử, nhưng làm việc ổn trọng. Nếu không phải Phi Cơ hoài nghi hắn, chuyện này tuyệt đối sẽ không rơi xuống đầu hắn.”
Bầu không khí trở nên im lặng.
Qua thật lâu, sếp Lương mới lên tiếng: “Ngươi cũng phải cẩn thận một chút. Ngươi là cánh tay trái tay phải của Phi Cơ, vậy mà một chút dấu hiệu cũng không phát hiện sao?”
“Tay phải tay trái?”
Đại Đầu cười lạnh: “Ta đã nói rồi, hắn chỉ tin mấy quyển tử có bối cảnh thần bí mà thôi. Hơn nữa, có một lần trong lúc vô tình ta nghe thấy bọn hắn nói chuyện phiếm, thái độ giữa bọn hắn không giống đại ca và tiểu đệ, mà càng giống huynh đệ hơn."
“Mau cung cấp tư liệu của những người đó cho ta.”
Trực giác của Lương Văn Xương khiến cho hắn cực kỳ coi trọng chuyện này: “Để ta đi điều tra, điều này quá khác thường rồi.”
“Được.”
Đại Đầu đồng ý.
…
Trong lúc hai người đang trò chuyện, một chiếc xe tải màu trắng đậu dưới lầu.
“Thời gian lên đó bao lâu rồi?”
Lữ Tư Kiệt hỏi.
“Hơn nửa tiếng.”
Lái xe Tang Hào nhìn đồng hồ đeo tay.
“Tòa nhà Hối Thông.”
Lữ Tư Kiệt đọc to bảng hiệu của tòa nhà: “Bên trong không có phòng tắm hơi, tòa nhà không có phượng hoàng, chỉ có một số công ty bảo lãnh tài chính và bất động sản. Một tên lưu manh chạy lên trên đó cả nửa tiếng, ngươi nói là vì cái gì?”
Tang Hào im lặng không nói.
“Đầu tiên ngươi đi theo Bính ca, về sau mới theo Phi Cơ ca, ngươi lăn lộn bao nhiêu năm rồi?”
“Tám năm.”
Tang Hào trả lời.
“Tám năm vẫn là một tứ cửu tử, ngươi không nghĩ đến việc ra mặt sao?”
Giọng điệu Lữ Tư Kiệt mang ý vị khá mê hoặc.