Chương 1089: Có tác dụng gì không
“Ta đã đọc tư liệu về Tư Ngọc Trụ, thứ nhất đây là nhân tài hiếm khó. Hơn nữa, tinh anh trong đoàn đội của hắn vẫn còn. Chúng ta chính là ngàn vàng mua xương ngựa.”
“Còn thứ hai thì sao?”
Tô Bình Nam từ chối cho ý kiến, hỏi tiếp.
“Tòa nhà Cự Nhân chính là thời cơ để chúng ta tiến vào Châu thành. Ta đã tìm hiểu, móng và ba tầng phía dưới không có vấn đề gì, mười hai triệu đủ để tiếp tục xây dựng. Từ góc độ lợi nhuận, chúng ta không hề thua thiệt.”
Tô Bình Nam gật đầu.
Khi tòa nhà Cự Nhân được xây dựng, nó là tòa nhà mang tính bước ngoặt riêng ở Châu thành, đất rẻ đến mức không thể tin được và việc xây dựng cơ sở hạ tầng ngốn vốn nhất đã được hoàn thành. Câu nói này của Tô Định Bắc hoàn toàn chính xác.
“E rằng mức độ đau đầu của chính quyền đối với cao ốc Cự Nhân đã là ban đêm không thể say giấc. Hiện tại chúng ta đã giúp bọn hắn giải quyết vấn đề. Bọn hắn nhất định hiểu chuyện có qua có lại.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Có thể quản lý Châu thành đều không đơn giản. Hãy ngồi xuống và nói về nó. Chỗ tốt không chỉ bấy nhiêu thôi đâu. Chuyện này sẽ do ngươi phụ trách.”
“Chúng ta muốn cái gì?”
Tô Định Bắc nắm trọng điểm rất chuẩn.
“Bốn mươi mẫu đất ở khu phát triển công nghệ cao chính là cơ sở của y tế Cẩm Tú. Bọn hắn sẽ không phản đối loại doanh nghiệp công nghệ cao không gây ô nhiễm này. Thứ hai chính là bến cảng.” Tô Bình Nam cũng không che giấu Tô Định Bắc: “Mục đích của tập đoàn Cẩm Tú chính là lấy bến cảng Cửu Châu. Lấy được nó, Đồn Môn, Hào Giang rồi cảng Cẩm Tú ở Châu thành chính là đế quốc của chúng ta.”
“Ta sẽ không để cho ngươi thất vọng.”
Biểu hiện của Tô Định Bắc khiến cho Tô Bình Nam mơ hồ nhìn thấy sự tự tin và kiêu ngạo của em gái mình ở một thời không khác.
…
Tô Định Bắc gióng trông khua chiêng đến Châu thành, việc Tư Ngọc Trụ nhậm chức cũng đã được nhắc đến trong cuộc họp.
Tư Ngọc Trụ đã hoàn toàn hiểu rõ về Tô Bình Nam.
Hắn đã biết trước nam nhân nhìn như nhẹ nhàng này có bản lĩnh cường ngạnh đến cỡ nào, bối cảnh phức tạp ra sao, thuộc hạ ngư long hỗn tạp, nhưng hắn vẫn bị lực khống chế của Tô Bình Nam làm cho chấn kinh.
Nhiều người từ chức rời đi cũng không hề nao núng, thậm chí trình độ hoàn thành công việc bàn giao cao đến mức hắn không thể tin được.
Hắn cũng là một người đã trải qua những thăng trầm kể từ khi bắt đầu từ hai bàn tay trắng, làm người làm việc cũng vô cùng cường thế. Nhưng trong những năm tập đoàn Cự Nhân mở rộng nhanh nhất, hắn vẫn có phần không thể kiểm soát được cấp dưới của mình.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân rất lớn trong việc thất bại của hắn.
Trong toàn bộ cuộc họp, Tô Bình Nam chỉ phát biểu đúng hai câu.
“Tập đoàn Cẩm Tú đã quyết định gia nhập ngành dược phẩm. Giám đốc Lâm Phóng đã từ chức, như vậy mảng sản phẩm chăm sóc sức khỏe sẽ do Tư Ngọc Trụ tiên sinh phụ trách.”
Bên dưới không một tiếng phản đối hay không hài lòng, kể cả Lâm Phóng đang chuẩn bị rời đi. Tiếng vỗ tay như sấm động.
“Quan mới đến đốt ba đống lửa. Đốt như thế nào, ta vẫn sẽ ủng hộ vô điều kiện.”
…
Hôm qua là ngày Tô An Tây cảm thấy ngủ ngon nhất.
Khi nàng thức dậy trang điểm thì trời cũng đã xế chiều, hơn nữa đây là lần đầu tiên nàng ở Cẩm Tú Sơn Trang nên không khỏi có chút líu lưỡi trước cách phục vụ sang trọng như vậy.
“An Tây, ta chỉ có thể sắp xếp cho ngươi ở một ngày thôi.”
Tô Văn Văn đã sớm chờ ở nhà ăn cười khổ nói: “Ý của Nam ca là chuyện lần này chúng ta phải khoanh tay đứng nhìn, cho đến khi ngươi trả bài mới thôi.”
“Thế nhị ca cần câu trả lời như thế nào?”
Tướng ăn của Tô An Tây không hề giống thục nữ chút nào, vừa ăn như hổ đói vừa hồn nhiên hỏi.
“Ta không biết.”
Tô Văn Văn lắc đầu: “Tự ngươi chọn đi.”
Khi Tô An Tây tìm đến Hồ Đại Hải, nam nhân này đã hoạt bát hơn rất nhiều, râu ria xồm xoàm không còn nữa, ánh mắt cũng có sinh khí hơn.
Trong sáu ngày, điều gì có thể khiến một nam nhân hồi phục sau cái chết bi thảm của vợ mình một cách nhanh chóng như vậy?
“Một trăm hai mươi ngàn tiền bồi thường.”
Câu nói kia của Tô Văn Văn xuất hiện trong đầu Tô An Tây, khiến cho nữ nhân một lần nữa phải suy xét lại uy lực của tiền bạc.
“Ta sẽ không kiện.”
Nhìn thấy nữ nhân giúp mình chạy trước chạy sau, Hồ Đại Hải lặp đi lặp lại cũng chỉ có một câu: “Nàng cũng đã chết rồi, chúng ta còn phải sống cho thật tốt. Bây giờ, tiền con cái đi học cũng đã có, cũng có thể yên tâm.”
Tô An Tây biết rõ mình nói cái gì cũng dư thừa, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn nam nhân mà nàng cực kỳ sùng bái, cắn răng thật chặt.
“Tình cảm nhiều năm như vậy cũng không bằng một trăm hai mươi ngàn?”
Lúc ra cửa, nữ nhân không nhịn được quay đầu châm chọc một câu: “Nên biết rằng khoản tiền đó chính là trả cho cái chết của vợ ngươi bị người ta đánh.”
Câu nói này khiến cho Hồ Đại Hải cảm thấy đau nhói.
Nam nhân đột nhiên đứng dậy, mắt đỏ bừng: “Kiện có tác dụng gì không? Có thể phán đám lưu manh đó tử hình không? Hay có thể làm cho vợ của ta sống lại?”
Tô An Tây đột nhiên nghẹn lời.
Nữ nhân không sống lại được, tất cả chứng cứ đều chứng minh không phải đám thiếu niên đó đánh chết, tử hình cũng không có khả năng. Kết quả tốt nhất chính là đám thiếu niên đó ngồi tù hơn mười năm mà thôi.
So với tội của bọn hắn vẫn còn quá nhẹ.
Trong lòng Tô An Tây cảm thấy có chút đau buồn. Những ngày bị tạm giam, nàng đều mắt thấy tai nghe rất nhiều chuyện.
Sự việc trên thế giới này quá phức tạp, hoàn toàn không phải trắng đen rõ ràng như nàng đã tưởng tượng, có quá nhiều gút mắc về lợi ích và thân bất do kỷ.