Chương 1093: Học theo
“Để cho ngươi đại diện toàn quyền không chỉ nhằm rèn luyện ngươi, mà đồng thời còn lưu lại chỗ trống cho hai bên.”
Tô Bình Nam nheo mắt: “Đàm phán không có khả năng chỉ dựa vào một góc mà thành công được. Sau khi rơi vào cục diện bế tắc mới là thời cơ tốt nhất để ta xuất hiện.”
“Nhị ca, ta hiểu rồi.”
Nghĩ thông suốt, Tô Định Bắc mỉm cười, thậm chí còn thè lưỡi một cách nghịch ngợm.
Nếu cảnh tượng này bị người khác nhìn thấy, nhất định sẽ chấn kinh không ít người. Đáng tiếc, mức độ trưởng thành của Tô Định Bắc ngày càng cao, nàng càng lúc càng lạnh lùng, e là thỉnh thoảng mới xuất hiện với dáng vẻ như vậy trước mặt Tô Bình Nam mà thôi.
“Cho nên, hãy thoải mái làm.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Hãy mang đến cho ta niềm vui bất ngờ đi.”
…
Tô Định Bắc không để Tô Bình Nam thất vọng. Tương tự, Tô An Tây cũng không muốn Tô Bình Nam không vui.
Mặc dù nữ hài ngày thường yếu đuối nhưng một khi đã quyết định, dã tính trong máu Tô gia bắt đầu phun trào.
Bởi vì nàng hiểu một khi đã lựa chọn thì dù muốn hay không cũng phải gánh chịu một số thứ.
Văn phòng luật sư.
Chu Lỵ là một nữ nhân rất gợi cảm.
Trong mắt nhiều người, đôi môi hơi dày này lại cực kỳ hợp với gương mặt của nữ nhân, lại càng tăng thêm sức mạnh. Nhất là khi nàng cắn môi nhìn người, lại càng phong tình vạn chủng khó tả.
“Nhất định phải tử hình?”
Giọng điệu Chu Lỵ vô cùng trực tiếp, không hề có chút thận trọng nào mà nghề nghiệp của nàng nên có.
Có thể nói nữ nhân rất thông minh, nàng cùng Cẩm Tú đã sớm buộc chặt với nhau, khách sáo cùng thăm dò không có ích lợi gì.
“Vâng.”
Không đợi Lục Viễn lên tiếng, Tô An Tây đã gật đầu: “Đây là quyết định của ta, ngươi chỉ cần nói cho ta biết ta nên làm như thế nào.”
“Rất đơn giản, chỉ cần có chứng cứ chứng minh nữ nhân kia tử vong là do đám thiếu niên đó trực tiếp gây nên là được.”
Chu Lỵ trả lời: “Ta đã nghiên cứu kỹ lưỡng, chỉ cần thay đổi một ngoại lực trong báo cáo khám nghiệm tử thi khiến động mạch bị vỡ, sau đó ta có thể đóng đinh bọn hắn 100% ngay lập tức.”
Nữ nhân rót một tách cafe cho Tô An Tây, thản nhiên nói: “Ở Thiên Nam chỉ có năm phòng khám nghiệm tử thi, phạm vi rất nhỏ, đối với chúng ta mà nói không hề khó. Hơn nữa hành vi tàn nhẫn của đám thiếu niên đó đã khơi dậy cảm giác công lý và tức giận, vì vậy không khó để làm điều đó.”
“Được.”
Tô An Tây nhìn Lục Viễn: “Nếu nhị ca đã cho ta toàn quyền phụ trách việc này, như vậy ta cần kết quả đó, ngươi có làm được hay không?”
Lục Viễn nhếch miệng: “Được.”
Tô An Tây đứng dậy: “Ta không muốn chịu đựng đám cặn bã kia tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật nữa, cho nên ta cần phải làm gì?”
“Dư luận.”
Chu Lỵ nói tiếp: “Chuyện này không liên quan gì đến tập đoàn Cẩm Tú, chúng ta không cần can thiệp quá nhiều. Có chứng cứ, chúng ta có thể dùng áp lực của dư luận để mở lại phiên tòa. Ta cam đoan bọn hắn chẳng làm gì được đâu.”
“Ta hiểu rồi.”
Tô An Tây nhìn Chu Lỵ, hỏi ra nghi vấn của mình: “Tại sao lúc đó ngươi lại làm luật sư biện hộ cho bọn hắn?”
“Bọn hắn trả đủ cho ta.”
Chu Lỵ hoàn toàn không che giấu suy nghĩ của mình: “Đừng nói về sự đồng cảm nào cả. Người chưa từng trải qua khó khăn thì đừng khuyên ai đó lương thiện. Tô tam tiểu thư chắc hẳn cũng hiểu đạo lý này.”
“Vậy tại sao bây giờ ngươi lại thay đổi chủ ý?”
Tô An Tây rất thức thời. Khi Chu Lỵ nói chuyện, nàng nhìn thấy trong mắt Chu Lỵ lóe lên sự thống khổ.
“Bởi vì cái này.”
Nữ nhân lật cổ áo, một con rồng Hạ quốc màu bạc sinh động như thật.
…
Ra ngoài, Tô An Tây bước lên xe.
“Nàng là người của Cẩm Tú?”
Mặc dù Tô An Tây không biết tập đoàn Cẩm Tú cấu thành như thế nào, nhưng nàng vẫn biết con rồng kia đại diện cho cái gì.
“Ta cũng vừa mới biết.”
Lục Viễn khởi động xe, mỉm cười trả lời một câu.
“Ở tập đoàn, ta chỉ phụ trách những công việc của mình. Có rất nhiều người ta cũng không biết nữa.”
“Văn phòng của nàng đang học theo nhị ca mọi mặt.”
Câu nói này khiến Lục Viễn cảm thấy kinh ngạc. Hắn quay sang hỏi: “Vì sao?”
“Trực giác.”
Tô An Tây chắc chắn: “Nàng sử dụng cái ly giống y hệt nhị ca, hơn nữa bút ký tên cũng giống như đúc.”
…
“Ngải Mễ, pha cho ta một tách trà.”
Quy mô công ty luật của Chu Lệ nghiễm nhiên là số một Thiên Nam. Nữ nhân đẩy cánh cửa kính cách âm, nói với thư ký Lý một câu: “Ngươi biết ta muốn uống gì chứ?”
“Ta biết, thưa boss.”
Nhìn ra được văn phòng của Chu Lỵ rất Tây hóa. Điều này có liên quan đến việc đa số người trong văn phòng đều đến công ty luật của Aston Dell để bồi dưỡng.
Trà rất nhanh được mang đến.
Là bạch hào ngân châm. Những lá trà trắng như bạc trôi nổi bên trên làn nước suối trong vắt trên núi, tỏa hương thơm ngào ngạt.
Nữ nhân nhấp một ngụm, hơi cau mày.
Thật ra Chu Lỵ không thích uống trà, cũng không hiểu trà. Sở dĩ nàng thích uống bạch hào ngân châm chẳng qua là vì nam nhân quyền thế ngập trời kia thích nó mà thôi.
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Chu Lỵ bắt đầu làm quen với tất cả những sở thích của Tô Bình Nam.
Sử dụng cùng một loại bút ký tên, uống cùng một loại trà đắt đỏ, thậm chí rượu mà nữ nhân cất giữ cũng giống với những quầy rượu của Tô Bình Nam như đúc.
Chi phí rất khủng bố.
Đây là lý do Chu Lỵ đồng ý nhận vụ kiện. Không phải tập đoàn Cẩm Tú cho nàng lợi ích không cao, chẳng qua nàng thích những món đồ cực kỳ đắt đỏ mà thôi.