Chương 1119: Lo trước lo sau
Về bản chất Tô Bình Nam là một kiêu hùng sát phạt quyết đoán, trong đối nhân xử thế hắn sẽ nắm nhược điểm của đối phương. Hắn muốn thu phục nữ nhân này cho mình sử dụng thì nhất định phải nắm được gót chân Asin của nàng.
Bởi vì Tô Bình Nam biết mình động vào miếng bánh ngọt của ai.
Song phương nhất định sẽ đấu một trận, chỉ có như vậy Cẩm Tú mới có thể đứng vững gót chân. Huống chi tàu đánh bạc chỉ là bước đầu tiên, với dã tâm của Tô Bình Nam sao có thể thỏa mãn?
Phòng đánh bạc dưới danh nghĩa của Mai Hiểu Âu là cái đinh hắn muốn cắm xuống, sáu năm sau chia lại bài mới là mục đích thật sự của hắn.
Nữ nhân này rất quan trọng, tuyệt đối không được xảy ra bất cứ vấn đề gì.
...
Gần đây có một việc nổi đình nổi đám ở ở hai nơi Cảng thành và Hào Giang, đó là chiếc du thuyền xa hoa có tên Cẩm Tú Gia Niên Hoa.
Hà tiên sinh ít khi lộ diện, đại tỷ Tư Đồ Ngọc Liên, Băng Nha Câu phong sinh thủy khởi và Ma La Bính tụ tập một phòng.
"Mời Hà tiên sinh ngồi."
Đại tỷ Tư Đồ Ngọc Liên nào còn nửa phần cao ngạo thường ngày, đích thân kéo ghế cho Hà tiên sinh, vẻ mặt cung kính.
Hai người Băng Nha Câu của Thập Tứ Thủy và Ma La Bính của Thủy Phòng vẫn luôn không hợp nhau đều đứng dậy đón chào. Bất kể hiện tại hai người tài hùng thế đại cỡ nào đều phải kiếm cơm dưới trướng Hà tiên sinh, bọn hắn hiểu rõ điểm này.
"A Câu, A Bính."
Hà tiên sinh đúng giờ xuất hiện khẽ hếch mặt mỉm cười. Đầu tiên hắn vẫy tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, sau đó lên tiếng: "Đừng phát sinh xung đột, mọi người nhớ phải hòa khí sinh tài, tiền bạc không bao giờ là đủ."
Băng Nha Câu lạnh lùng lườm Ma La Bính trọc đầu, nhưng cũng không phản bác. Trái lại, Ma La Bính âm trầm cất lời: "Hà tiên sinh không biết đấy thôi, có một số kẻ trời sinh là sói đói, không thể không cẩn thận."
"Được rồi."
Đại tỷ Tư Đồ Ngọc Liên luôn làm việc công bằng, hơn nữa nàng từng dẫn dắt hai người này nên có uy vọng không nhỏ, cũng có tư cách lên tiếng: "Đều là người lớn cả rồi, không còn nhỏ nữa, đừng bêu xấu trước mặt Hà tiên sinh."
Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
"Ta biết các ngươi tới tìm ta vì chuyện gì."
Hà tiên sinh nói: "Ta đã tìm người điều tra, chiếc tàu này đăng ký ở Panama, cổ quyền vô cùng phức tạp, nhưng chắc hẳn có bối cảnh cả trong lẫn ngoài nước."
Mấy người im lặng. Trong căn phòng này, bọn hắn sẽ không xen lời.
"Trước hết hãy phát biểu suy nghĩ của các ngươi, không cần giấu giếm."
Hà tiên sinh bảy mươi bảy tuổi, ánh mắt sắc như dao. Hắn nói xong, bầu không khí trở nên tĩnh lặng. Đây là phong cách làm việc từ trước đến giờ của hắn.
"Con tàu này đến từ Loan Tử, nơi đó là địa bàn của Hòa Ký, Thập Tứ Thủy và Thủy Phòng đều không điều tra được. Những mãnh long vùng khác này làm nghiệp vụ đổi tiền rất thông minh, trực tiếp đá văng Thập Tứ Thủy. Hiện tại mấy con hổ kia của Hòa Ký cùng với Minh Vương của Hào Mã Bang và mấy nhân tài mới nổi của Tân Ký đều vào sân."
Hiển nhiên mấy ngày nay Tư Đồ Ngọc Liên đã dày công tìm hiểu: "Ta đã liên hệ với Dũng ca, nhưng ý của Dũng ca là không thể đánh. Thứ nhất, thời điểm này quá mẫn cảm. Thứ hai, đối phương rất mạnh."
Tư Đồ Ngọc Liên và Hồ Tu Dũng thân như anh em ruột. Hồ Tu Dũng là bang chủ có uy vọng nhất Thập Tứ Thủy, hắn không cần phải nói dối, mấy người ở đây đều biết đạo lý này.
Băng Nha Câu nói: "Đại tỷ, tuy ta không học hành gì, nhưng ta biết đạo lý môi hở răng lạnh, ta có thể xuất binh. Đánh Loan Tử, ép bọn hắn nói chuyện."
Ma La Bính cũng âm trầm gật đầu.
"Ta già rồi."
Sau khi mấy người này phát biểu ý kiến, Hà tiên sinh nói mình già rồi song ánh mắt vẫn minh mẫn, giọng điệu không bộc lộ cảm xúc: "Hào Giang không thể loạn."
Hắn không nói thêm gì về việc này, đứng dậy bảo: "Hiện giờ sức khỏe không bằng ngày xưa, mới ngồi một lát mà đã lưng mỏi chân đau. Ta về trước uống canh đây, các ngươi trò chuyện đi."
…
Sau khi tiễn Hà tiên sinh, Ma La Bính xoa cái đầu trọc của mình, nhìn Tư Đồ Ngọc Liên bằng ánh mắt nghi hoặc: "Đại tỷ, ngươi thông minh nhất, ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc Hà tiên sinh có ý gì không?"
"Hà tiên sinh chịu lộ diện, ngươi nói xem hắn có ý gì?"
Tư Đồ Ngọc Liên nhìn đối phương, trong mắt lóe lên vẻ châm chọc: "A Bính à, thời đại khác rồi, có vài chuyện có thể làm nhưng không thể nói."
"A Bính, thời gian này tạm gác lại xung đột giữa ngươi và A Câu đi."
Tư Đồ Ngọc Liên nhìn Ma La Bính: "Nếu bây giờ ngươi không bỏ qua tức là đắc tội với Hà tiên sinh, tất cả mọi người ở Hào Giang sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Ma La Bính gật đầu, sắc mặt âm trầm.
"Vậy con tàu kia phải làm sao?"
"Đơn giản."
Tư Đồ Ngọc Liên châm thuốc lá: "Ta nói với A Dũng là hai người các ngươi sẽ cho hắn mượn binh. Có nhiều tên côn đồ muốn một bước làm vua mà, không hẳn là không thể cắm cờ ở Loan Tử."
"Chi phí sẽ rất lớn."
Băng Nha Câu nói: "Nhưng cũng có nhiều lợi ích, vậy thì cứ làm xem sao."
"Ta sẽ tìm cơ hội nói chuyện với Hạng Thất và Bản Thúc. Nhưng không đánh đau thì không dễ nói chuyện."
Tư Đồ Ngọc Liên dụi tắt tàn thuốc: "Bọn hắn già rồi, nhiều khi lo trước lo sau."
...
Rốt cuộc Mai Hiểu Âu cũng biết tại sao đối phương lại chọn mình. Nam nhân trước mặt là ông chủ chân chính của con tàu nổi tiếng khắp Hào Giang dạo gần đây.
Khách hàng cùng các mối quan hệ với nhân viên công tác của nàng là thứ đối phương cực kỳ thiếu thốn và rất cần.
Có điều người này rất hào phóng, hào phóng đến mức khiến Mai Hiểu Âu bội phục.
Trong tài liệu viết rõ tất cả tài sản của nàng được rót vào con tàu đánh bạc này. Chỉ cần nàng nàng ký tên, chẳng những nàng không có tổn thất mà trái lại sự nghiệp còn cao hơn một bậc.