Chương 1131: Xã hội nhân tình
"Cụng ly."
Đại D rót cho Trần Văn Hoa một ly rượu vang, nâng ly ra hiệu. Sắc mặt hắn đã khá hơn nhiều. Danny tiến hành chuyện này vô cùng thuận lợi, rốt cuộc hắn cũng xả được cơn tức.
"Cụng ly."
Trần Văn Hoa rất phối hợp: "Đại D ca, hiện tại chúng ta đã đi trên một con đường đúng đắn. Chúc mừng!"
Đại D cười to: "Ta lăn lộn ở Thuyên Loan lâu như vậy, ta chống mắt lên xem không có đám già kia, Phi Cơ chỉ dựa vào thế lực của hắn ở Loan Tử thì đấu với ta kiểu gì?"
Trần Văn Hoa Hoa đi tới trước cửa sổ, ra hiệu cho lão đại đi đến: "Đại D ca, phong cảnh nhà ngươi không tệ, nhưng tương lai có thể đổi một chỗ khác."
Nam nhân cười nịnh nọt: "Phải biết là Hạng Thất ca sống ở vịnh Thanh Thủy đấy."
Ánh mắt Đại D lộ vẻ khao khát. Hắn đi tới bên cạnh Trần Văn Hoa, đứng sóng vai với quân sư của mình: "Mười bốn tuổi ta làm ở bãi đậu xe, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày..."
Pằng!
Tiếng súng trầm đục kèm theo tiếng kính vỡ vang lên cùng lúc. Đại D đang chìm trong mộng đẹp ngã ngửa ra đất.
Một viên đạn không biết bắn từ đâu xuyên thủng huyệt thái dương của hắn.
...
Cùng thời gian đó, khi Hoàng Vân mời rượu đã hỏi một câu: "Nghe cách nói năng của Tô tổng không giống học sinh cấp ba, rất nhiều câu chuyện tối nghĩa cũng có thể hạ bút thành văn."
Tô Bình Nam cụng ly với đối phương, mỉm cười khiêm tốn đáp: "Vì sợ người ta nói mình vô học, cho nên lúc rảnh rỗi ta thường đọc nhiều sách cổ mà thôi. Không dám nhận lời khen."
"Không biết Tô tổng thích vị nào trong lịch sử?"
Thư ký Lưu học Trung Văn, nghiên cứu văn học cổ đại. Rốt cuộc hắn cũng tìm được cơ hội xen lời, lập tức nịnh nọt hỏi.
"Chiến thắng của kẻ thiện chiến không có sai lầm."
Tô Bình Nam nhìn về phía Cảng thành, cất giọng âm u: "Bởi vì bất ngờ, không có nhiều người biết."
Những lời này là cảm xúc chân thật của Tô Bình Nam.
Không phải mọi cuộc chiến lợi ích đều dẫn tới dư luận xôn xao, ai ai cũng biết. Chuyện Hòa Ký càng bí mật càng tốt, im hơi lặng tiếng lấy được quyền khống chế Hòa Ký mới phù hợp với lợi ích của tập đoàn Cẩm Tú nhất.
Mấy người không biết ý nghĩ của Tô Bình Nam nên không cảm thấy có gì bất ổn. Thư ký Lưu ở bên cạnh vô cùng kinh ngạc, nét mặt cũng tự nhiên hơn nhiều: "Tuyển tập Tào Tháo phải không?"
Tên này không chỉ biết phục vụ người khác.
Tô Bình Nam nhìn vị thư ký vẫn luôn cẩn thận này, lần đầu tiên mỉm cười với nhân vật thấp cổ bé họng này.
Chính nụ cười ấy đã khiến thư ký Lưu đột nhiên kích động.
"Có thể nói Tào Tháo là một kiêu hùng."
Đổng nữ sĩ mỉm cười nịnh nọt Tô Bình Nam một câu: "Từ một số hành động thương nghiệp của tập đoàn Cẩm Tú, Tô tổng thích nhân vật này cũng không có gì lạ."
"Thương trường như chiến trường, có đôi khi ta nghĩ chẳng bằng xuống biển còn có thể tha hồ vẫy vùng, không cần bó tay bó chân như vậy."
Rõ ràng là Hoàng Vân đã thả lỏng hơn nhiều, lời nói cũng thoải mái hơn. Hai người này đều có thể trở thành trợ thủ của hắn, hắn biết lợi ích của khiêm nhường.
"Ông chủ Hoàng nói đùa."
Tô Bình Nam mỉm cười đáp lại một câu: Hành động không lừa được người khác, ngươi không thể bước ra một bước này."
Hoàng Vân cảm thấy hứng thú: "Ngươi nói ta nghe."
Tô Bình Nam thấy Đổng nữ sĩ và thư ký Lưu cũng có hứng thú, ngẫm nghĩ giây lát rồi nói: "Không nói tới những cái khác, từ ba yêu cầu phát triển ngươi đưa ra cho tập đoàn Cẩm Tú có thể thấy trái tim ngươi đặt ở thành phố này."
Hoàng Vân sửng sốt.
Tô Bình Nam quá tinh ý. Phải biết rằng ở niên đại đặt GDP lên đầu này, chẳng cần nói cũng biết việc kêu gọi thương nhân, thu hút đầu tư có tầm quan trọng như thế nào. Ý kiến dốc lòng dốc sức tạo ra lợi ích cho dân chứ không phải tạo ra số liệu đẹp mắt chính là bút tích của hắn.
"Ông chủ Hoàng, Đổng nữ sĩ muốn thông qua ngươi làm trung gian tổ chức bữa tiệc này, mà ta cũng muốn tham dự. Điều này chứng tỏ trong vũng nước Châu thành, ngươi đã đứng ở thế bất bại."
Tô Bình Nam chỉ ra mục đích gặp mặt của ba bên.
Hạ quốc là xã hội nhân tình, bữa cơm là để làm quen, địa điểm tốt nhất để làm quen cũng là sân khấu tốt nhất để kết bạn. Mọi người đều là lão giang hồ, sau khi phán đoán tâm tính và tố chất của một người, không cần phải che giấu nữa.
Sự nghiệp càng lớn thì càng cần bạn bè trong các lĩnh vực. Ông chủ Hoàng cũng cần.
Đổng nữ sĩ nâng ly tỏ ý tán thành: "Cách Lực cần mở cục diện ở Thiên Nam, chúng ta xem trọng một đối tác tên là Quốc Mỹ vì cho rằng mô hình của bọn hắn rất tốt. Hiện tại bọn hắn đã trở thành ông trùm thị trường điện gia dụng ở Thịnh Kinh và Thiên Tân. Tham khảo mô hình này và đạt thành hợp tác với Bách hóa Cẩm Tú là mục đích chính của ta tối nay."
"Mô hình của Quốc Mỹ?"
Tô Bình Nam gật đầu: "Tập đoàn Cẩm Tú từng có ý tưởng về mô hình này, có điều sản nghiệp của ta quá lớn, tạm thời không có nhân tài một mình đảm đương một phía, chỉ đành thủ vững Thiên Nam và Hải Châu. Cách Lực muốn vào sân, ta giơ hai tay chào đón."
Đổng nữ sĩ mỉm cười nói một câu: "Ông chủ Hoàng của Quốc Mỹ rất giỏi, ánh mắt như lang như ưng, tương lai ắt có một vị trí trong lịch sử thương nghiệp Hạ quốc."
Tô Bình Nam khẽ mỉm cười gật đầu. Hắn biết rõ quỹ tích của người này ở thời không kia, thật lòng khen một câu: "Người Triều Sán cực kỳ lợi hại."
Ba người trò chuyện rất vui vẻ, bữa tiệc kéo dài ba tiếng, đối với thân phận của ba người thì đây là điều hiếm có. Lúc tạm biệt, Tô Bình Nam tựa như đang đùa, đưa cho Lưu Đại Tùng vẫn luôn cẩn thận phục vụ một tấm danh thiếp.
"Tô tổng?"
Lưu Đại Tùng nhìn ông chủ Hoàng đã lên xe, có hơi sợ hãi.
Tô Bình Nam mỉm cười không nói gì.
Người này tiếp đãi rất tốt, là kẻ tinh ranh chứ không phải nhân kiệt. Tuýp người nghiêm túc làm việc như Hoàng Vân sẽ không cho hắn thứ hắn muốn, mà phòng quan hệ công chúng của Cẩm Tú lại cần một người như vậy. Tuy nhiên, Tô Bình Nam sẽ không nói ra.