Chương 1146: Người một nhà
Tiêu Nhiên xấu hổ gật đầu. Hắn chính là loại thương nhân bình thường phổ biến nhất trong thời đại này, không có kế hoạch dài hạn, không có ngành công nghiệp cốt lõi.
“Gọi ta là lão Tiêu đi.”
Lần này Tiêu Nhiên đã thật sự hiểu vì sao lão tứ Diệp gia lại từ bỏ số cổ phần lớn như vậy để làm bạn với Tô Bình Nam. Người này rất đặc biệt.
“Muốn đi xa, phương pháp làm việc như vậy không được đâu.”
Tô Bình Nam nói tiếp: “Chỉ có hơn ba mươi nhân viên, dàn khung còn chưa dựng lên ngươi đã nuôi bốn người rảnh rỗi. Bảo bọn họ cút xéo hết đi.”
Tiêu Nhiên gật đầu.
“Chuyện chuyên nghiệp thì giao cho người chuyên nghiệp làm. Có học thức thì đáng bỏ ra nhiều tiền, đừng keo kiệt.”
Giọng điệu Tô Bình Nam cực kỳ lạnh lẽo: “Ngươi nên giải quyết cho xong chuyện đất đai của ngươi. Nếu làm không được, ngươi đừng trách ta đá ngươi ra ngoài.”
Giọng điệu nghiêm túc của đối phương khiến trán Tiêu Nhiên rịn mồ hôi lạnh.
“Đừng quá lo lắng. Kiều Lập Phu chẳng qua chỉ là một tên võ phu lòng tham vô đáy mà thôi, cũng không khó đối phó. Ta tin lão Tiêu ngươi không phải loại người mười ngón không dính nước.”
Tô Bình Nam vừa cười vừa nói, ý vị thâm trường: “Nếu tình thế bắt buộc, ta có thể giúp ngươi một lần.”
Tiêu Nhiên nhẹ gật đầu. Hắn cũng không phát hiện ra chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, lòng thần phục và nghe theo sự sắp xếp của nam nhân kia đã bắt đầu mọc rễ nảy mầm trên người hắn.
…
Qua 12 giờ là ngày mười bốn tháng ba dương lịch năm 1997, tức là ngày mồng hai tháng hai âm lịch.
Long Sĩ Đầu.
Từ quẻ tượng cho biết ngày này rồng thoát khỏi trạng thái ngủ đông và bắt đầu xuất hiện trên mặt đất, như voi mọc lông.
Phi Cơ chọn ngày này để thượng vị là ý của Tô Bình Nam, hắn tất nhiên không có ý kiến.
“Phi Cơ ca, thời gian sắp đến rồi.”
Lầu hai quán bar ZT không mở cửa đón khách, toàn bộ lưu manh đều tập trung ở đây.
Cửa phòng bao được đẩy ra, Lữ Tư Kiệt đã thay một chiếc vest đen nói với Phi Cơ: “Chúng ta nên xuất phát thôi.”
“Vậy thì đi thôi.”
Phi Cơ đứng dậy, sửa sang lại cổ áo, che lại biểu tượng rồng Hạ quốc trên cổ áo, sau đó lên tiếng: “Ngươi đi theo ta, dặn các anh em cẩn thận một chút. Gần đây Hồ Tu Dũng tìm ta nói chuyện hai lần nhưng ta đều không gặp. Cẩn thận hắn và đám người Hào Giang thừa cơ gây sự đó.”
“Ta hiểu rồi.”
Tiếng nhạc ầm ĩ ở lầu một quán bar đã ngừng lại. Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đầu cầu thang.
Bọn hắn đang chờ Phi Cơ xuất hiện.
Tối nay Phi Cơ ca sẽ thượng vị Hòa Ký. Tin tức này đã sớm xôn xao trong giới tam giáo cửu lưu Cảng thành.
Lăn lộn ai mà không có dã tâm, nhất là những thanh niên kinh nghiệm sống chưa nhiều lại càng sùng bái bạo lực.
Nhất thời Hổ Loan Tử Phi Cơ một đường đánh tới vị trí đầu lĩnh Hòa Ký đã trở thành thần tượng của đa số người, thậm chí còn trở nên nổi tiếng hơn Tứ đại thiên vương của TVB.
Không để mọi người chờ quá lâu, Phi Cơ mặc bộ vest đen, tóc chải cẩn thận xuất hiện ở đầu cầu thang trong vòng vây của mười sáu hán tử thân hình cường tráng, sắc mặt lạnh lùng.
Tiếng hoan hô bên dưới đột nhiên vang lên.
Phi Cơ đối xử với người bên dưới không tệ, lại khá hào phóng, cộng thêm bây giờ chỉ toàn là những tên gia hỏa chỉ sợ thiên hạ không loạn, nhất thời tiếng huýt sáo, tiếng hoan hô nổi lên bốn phía, bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.
Nam nhân bễ nghễ đứng ở chỗ cao, ánh mắt nhìn xuống toàn trường, đột nhiên dừng lại ở vị trí một góc của quầy rượu, sau đó khom người trước cái nhìn chăm chú của mọi người.
Tiếng hoan hô càng lúc càng vang dội. Đám thanh niên bên dưới tưởng rằng Phi Cơ đang cảm ơn sự ủng hộ của mình, nhất thời tiếng huyên náo lại càng lớn hơn.
Chỉ có Tô Định Bắc mặc một chiếc áo trắng ngồi trong góc nở nụ cười không dễ phát hiện, giơ ly rượu lên uống cạn một hơi xem như đáp lại.
Nam nhân này vẫn là Phi Cơ ở sau lưng nàng.
…
“Hắn không biết thật ra hành động khom người lần này đã cứu được tiền đồ của hắn ở Cẩm Tú.”
Rebecca vuốt cái ly thủy tinh trong suốt dưới ánh đèn, giọng điệu có chút vui mừng: “Không quên bản tâm là chuyện tốt. Lão đại quá lo lắng rồi.”
Tô Định Bắc hiểu ý của Rebecca.
Hành động thượng vị lần này của Phi Cơ cũng không đơn giản, có thể nói là tùy tiện vô cùng.
Hắn sẽ xuất phát từ Loan Tử, lượn qua một vòng tất cả các địa bàn mà Hòa Ký khống chế, sau đó mới ngang nhiên thượng vị. Phương thức gióng trống khua chiêng như vậy là mệnh lệnh của Tô Bình Nam. Lời giải thích với bên ngoài là phá vỡ truyền thống không thấy người của Hòa Ký.
Rebecca biết rõ, Tô Định Bắc cũng vậy.
Hết thảy không hề đơn giản. Nếu không, với sự thận trọng và khiêm tốn của Tô Bình Nam, hắn sẽ không đưa ra lựa chọn như thế.
Sau khi gặp mặt Lương Văn Xương xong, Phi Cơ đã nói một câu hắn không nên nói để nghe ngóng nhân tuyển cho bước kế hoạch tiếp theo của Rebecca. Cho nên Tô Bình Nam nhất định phải dùng phương thức này để Phi Cơ ngồi vững vị trí ở Hòa Ký.
Rửa cái bô không sạch thì không có tư cách tiến thêm một bước. Đây là cách chơi và quy tắc của giới thượng lưu.
Trên bản chất, Tô Bình Nam là một kiêu hùng chính cống. Cái mà hắn cần là một thuộc hạ vừa trung thành vừa hài lòng với vị trí này. Mặc dù hắn biết Phi Cơ sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, nhưng vì cẩn thận, hắn vẫn đưa ra quyết định như thế.
“Tối nay ta sẽ quay về Thiên Nam. Lần này ta thu hoạch được rất nhiều, cảm ơn Chung tỷ mấy ngày qua đã chiếu cố ta.”
Tô Định Bắc nghiêm túc nói lời cảm ơn. Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường. Mấy ngày qua nữ hài gặp không ít trường hợp cao cấp, xác thực rất có lợi cho tầm nhìn và nhận biết của nàng.
“Đừng khách sáo, chúng ta là người một nhà mà.”
Tô Định Bắc cụng ly rượu với Rebecca, phát ra một âm thanh thanh thúy dễ nghe.