Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1185 - Chương 1185 - Lưu Mỹ

Chương 1185 - Lưu Mỹ
Chương 1185 - Lưu Mỹ

Chương 1185: Lưu Mỹ

“Tô tổng, có người muốn gặp ngươi.”

Phòng họp không còn một ai, Lưu Đại Tùng cúi người xuống thấp giọng nói. Hắn đã thích nghi với cách tổ chức cuộc họp của Tô Bình Nam. Chuyện chuyên nghiệp sẽ giao cho người chuyên nghiệp làm, hoàn toàn khác với cuộc họp của ông chủ Hoàng trước kia.

“Ai muốn gặp ta? Là chính quyền hay là chủ thầu?”

Tô Bình Nam nghi hoặc hỏi.

“Tình nhân của giám đốc Tiêu. Theo những gì bảo an thuật lại, nàng đã ở công ty hai tiếng đồng hồ.”

Hiển nhiên Lưu Đại Tùng đã điều tra: “Nàng và giám đốc Tiêu đã có quan hệ nhiều năm. Sau khi giám đốc Tiêu ly hôn, hai người ở chung với nhau hơn hai năm. Ta nghĩ nàng tìm ngươi hẳn là chuyện có liên quan đến hậu sự của Tiêu Nhiên.”

“Hậu sự của Tiêu Nhiên?”

Tô Bình Nam kinh ngạc: “Nhà hắn không có ai đến sao? Cổ phần được quy thành tiền mặt tiếp tế cho người nhà, ta không lấy tiền của người chết. Còn có tòa án xử lý, chúng ta nhúng tay vào làm gì?”

Lưu Đại Tùng trở nên nghiêm túc.

Những lời nói tưởng chừng như rất nhẹ nhàng của Tô Bình Nam lại tượng trưng cho một khoản tiền lớn đến cỡ nào.

“Ba mẹ hắn chết rồi, hắn không có anh chị em gì cả, cũng chẳng có con cái, thậm chí còn không có vợ.”

Lưu Đại Tùng có chút cảm thán.

Tiêu Nhiên nhìn như thành công, nhưng thật ra là một người cô đơn chính cống, cũng không biết hắn liều mạng kiếm tiền là vì cái gì.

“Ở chung hai năm? Có đăng ký kết hôn không?”

Tô Bình Nam cau mày. Hắn đang có một đống lớn công việc, tất nhiên không muốn dính dáng đến những việc vặt như thế này.

“Gọi nàng vào đây.”

Tô Bình Nam suy nghĩ một chút, rốt cuộc vẫn gật đầu.

Trước khi đến gặp Tô Bình Nam, trong lòng Lưu Mỹ cảm thấy rất sợ hãi, nhưng nàng đã đi theo nam nhân của mình một thời gian, nàng cảm thấy mình nên vì hắn mà làm một chút chuyện.

Tiêu Nhiên đã từng không chỉ một lần nói về việc làm ăn của mình với nữ nhân khi say rượu: “Sau khi vượt qua bài kiểm tra này, ta sẽ không bao giờ phải lo lắng về tiền bạc trong suốt quãng đời còn lại của mình nữa.” Nam nhân lim dim ánh mắt lờ đờ vì say của mình: “Hãy nhớ kỹ, chúng ta không được đắc tội với những đối tác đó. Về sau, ngươi theo ta ra ngoài uống rượu, chỉ cần ta đề cập đến bất cứ chuyện gì bí mật về hai người kia, ngươi lập tức ngăn ta lại, thậm chí cho ta một bạt tai cũng được.”

Tiêu Nhiên chính là trời của Lưu Mỹ.

Đêm hôm đó, mặc dù Tiêu Nhiên nói rất hùng hồn nhưng Lưu Mỹ vẫn nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt hắn.

“Sau khi kinh doanh thành công, ta sẽ cho ngươi năm phần trăm lợi nhuận. Ta đã nói sẽ không kết hôn với ngươi, nhưng ngươi đi theo ta, kiểu gì ta cũng có phải bồi thường cho ngươi chứ. Sau đó ngươi hãy cút đi cho ta, tìm một nam nhân trung thực mà gả.”

Động tác của nữ nhân ngây ra cả nửa ngày. Đây là câu nói sau cùng của Tiêu Nhiên trước khi chết.

Lưu Đại Tùng xác thực rất tài giỏi. Mặc dù thời gian rất gấp nhưng tư liệu liên quan đến Lưu Mỹ đã bày ra trước mặt Tô Bình Nam.

Tô Bình Nam lật xem những thông tin liên quan đến Lưu Mỹ.

Lưu Mỹ là một bình hoa tiêu chuẩn, người rất xinh đẹp, nhưng không có đầu óc. Nàng làm việc trong một nhà máy, về sau quen biết được với Tiêu Nhiên, từ đó khăng khăng đi theo hắn.

Khi đó Tiêu Nhiên không có tài sản như bây giờ. Có lẽ vì nữ nhân này ngốc, thành ra hắn vẫn giữ lại bên cạnh. Mặc dù hắn thay nữ nhân bên cạnh như thay áo, nhưng vị trí của Lưu Mỹ rất vững chắc.

“Xin chào Tô tổng.”

Nữ nhân có vẻ hơi rụt rè, nhưng vẫn lễ phép chào hỏi. Sau đó cứ đứng ngẩn ra đó.

“Ngươi tìm ta có việc gì không?”

Lông mày của Tô Bình Nam giãn ra một chút. Nữ nhân này không giống như người có toan tính, nàng quá mức thành thật. Điều này dẫ tới ấn tượng của Tô Bình Nam về nàng không tệ.

Hắn phiền nhất là loại nữ nhân lòng tham không đáy.

Vừa rồi hắn mới biết được Tiêu Nhiên không có bất kỳ người thân nào. Nữ nhân này rất có thể sẽ là người thừa kế số tài sản kếch xù đó. Nàng đến chỉ sợ cũng vì số cổ phần kia.

Vấn đề cổ phần, Tô Bình Nam đã thông qua với Diệp lão tứ. Ý kiến của hai người đều nhất trí, quy ra tiền mặt giao lại cho người thân của Tiêu Nhiên.

Cũng không biết Tiêu Nhiên có phải là người có vận khí tốt hay không tốt nữa. Những người hợp tác với hắn đều là nhân kiệt một phương, cũng không thèm khát dùng thủ đoạn chiếm đoạt số cổ phần của hắn.

Hiện tại, những thủ tục tẻ nhạt ở giai đoạn đầu đã được thông qua, công việc tiếp theo sẽ có Diệp gia hộ tống. Hơn nữa, vốn liếng tập đoàn Cẩm Tú hùng hậu. Hai người trời sinh một lứa, thật sự không cần thêm bất cứ người nào dây vào.

Tuy nhiên, nhìn nữ nhân này, hẳn là không có phiền phức gì.

“Tiêu Nhiên có một căn nhà ở Bắc Hoàn, bên trong đều là bí mật của hắn, nhưng ta chưa từng đến đó. Ta không biết nên giao chìa khóa này cho ai. Hắn rất sợ ngươi, nhưng hắn chỉ cần một lợi ích đơn giản, đó chính là giao tình sinh tử. Cho nên ta quyết định giao chìa khóa cho ngươi trước khi rời Thâm thành.”

Nữ nhân không hề nhắc đến một chữ về số cổ phần Tiêu Nhiên để lại. Điều này có chút ngoài dự kiến của Tô Bình Nam.

“Ngươi muốn cái gì?”

Tô Bình Nam nheo mắt, khí thế bức người.

"Ta không cần gì cả.”

Hốc mắt nữ nhân ửng đỏ, nàng lắc đầu nói: “Mặc dù hắn đã nói sẽ cho ta một số tiền lớn nhưng ta biết số tiền đó sẽ rất phỏng tay, cho nên ta từ bỏ.”

Có lẽ đã quen với việc ngụy trang, nữ nhân ăn nói rất rõ ràng, nhưng dáng vẻ trung thực nhìn qua có chút quỷ dị.

“Ngươi không ngu ngốc như trên tài liệu đã nói, kẻ trí giả ngu, khá lợi hại.”

Nhìn Lưu Mỹ vẫn rụt rè, Tô Bình Nam đốt một điếu xì gà, mở miệng cười nói.

Bình Luận (0)
Comment