Có người biết chuyện từng thống kê trong hai lần hành động này, Diệp Kế Hoan cướp được tổng cộng mười sáu triệu tệ.
Nhưng có đôi khi chân tướng sự việc lại khiến người ta trợn tròn mắt kinh ngạc.
Diệp Kế Hoan chẳng có bao nhiêu tiền.
Súng cần tiền, huynh đệ đã chết cần phí an gia, phương tiện giao thông các thứ đều cần tiền. Điều quan trọng nhất là hắn đã trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt đám cảnh sát.
Chỉ cần là hàng của bọn hắn thì chắc chắn sẽ bị điều tra đến cùng.
Điều này dẫn đến đám gia hỏa thủ tiêu tang vật bị ép giá gắt gao. Thậm chí trong vụ làm ăn cuối cùng, chín triệu vàng ròng hắn chỉ nhận được hai triệu.
Trong đó có hai mươi vạn là Bạo Nha Tài của Hòa Ký bị uy danh của hắn dọa nên buộc phải nhượng bộ.
Phải biết rằng có tới mười mấy người đi theo hắn lăn lộn, chút tiền ấy chia ra chẳng được bao nhiêu.
Diệp Kế Hoan giống Tô Bình Nam ở chỗ hắn không coi trọng mấy thứ hoa trong gương trăng trong nước ấy, ngay cả mấy nơi phong nguyệt cũng rất ít đi. Nhưng nhiều năm lăn lộn giang hồ khiến hắn hơi mệt mỏi.
Nơi hắn thường tới nhất là một tiệm mát xa chính quy.
Lần nào tới nam nhân cũng vào phòng 47 tìm một thợ mát xa tên là A Kim.
Chọn phòng số 47 bởi vì Diệp Kế Hoan biết tất cả những gì mình có đều nhờ cây súng kia.
AK47.
Chọn A Kim không phải vì nàng xinh đẹp, cũng không phải vì kỹ năng của nàng tốt, mà bởi vì trong mắt nữ nhân có sự chân thành hiếm thấy của một nữ tử chốn phong trần.
Mà sự chân thành ấy có thể ngăn cản con mãnh thú trong lòng Diệp Kế Hoan. Do đó, hắn cho rằng mình sẽ không nhìn nhầm người.
…
Người đầu tiên Tô Bình Nam muốn gặp sau khi trở về Thiên Nam là Tần Tử Khâm.
Giờ đây, khi cuộc khủng hoảng toàn Đông Nam Á đang tiến gần hơn, trọng tâm của bộ phận tài chính tập đoàn Cẩm Tú đã bắt đầu hoàn toàn nghiêng về khía cạnh này.
Bữa thịnh yến Thao Thiết (bữa tiệc của những con yêu quái tham ăn) này sẽ quyết định liệu tập đoàn Cẩm Tú có thể nhanh chóng tích lũy tài sản, hoàn thành trong hơn mười năm hay không. Nếu thành công, nền tảng kinh tế của tập đoàn Cẩm Tú do Tô Bình Nam lãnh đạo sẽ quyết định kiến trúc thượng tầng.
Nói cách khác, giàu có là bảo đảm cơ bản để nuôi dưỡng tham vọng của Tô Bình Nam. Tham vọng càng lớn thì hắn càng cần nhiều vốn. Đây là lý do tại sao Tô Bình Nam cực kỳ hứng thú với ngành công nghiệp cờ bạc, một ngành có rào cản cao như vậy.
Quỹ đạo tương lai có thể bị thay đổi do hiệu ứng cánh bướm, nhưng cái gốc của con người thì luôn tồn tại.
Cờ bạc, thứ này sẽ không bao giờ lỗi thời. Ngành công nghiệp cờ bạc sẽ là một trong những dòng tiền ổn định nhất cho tập đoàn Cẩm Tú trong tương lai.
Bây giờ đội ngũ của Tần Tử Khâm đã bắt đầu thành hình. Với sự gia nhập của Đổng Hạo Bác, mối liên kết yếu kém của giao dịch viên cũng đã được bù đắp, nhưng nữ nhân đã làm việc trong bộ phận tài chính của tập đoàn Cẩm Tú lâu như vậy hiểu rằng đội ngũ của Cẩm Tú còn lâu mới đủ.
Nên biết rằng sự tàn khốc của thị trường vốn không kém gì chiến đấu bằng kiếm và súng thật, thậm chí nó còn đẫm máu hơn một chiến trường thực sự.
Đặc biệt là trong một cuộc tranh tài tầm cỡ như thế này, kẻ thua cuộc rất có thể không còn gì. Điều này còn tàn nhẫn hơn giang hồ quyết chiến nhiều.
“Boss, ngươi muốn gặp ta?”
Ngồi ở vị trí người đứng đầu Đầu tư Cẩm Tú, Tần Tử Khâm cố tình nuôi tóc dài để thể hiện sự thành công của mình.
Khuôn mặt thanh tú, mái tóc dài gợn sóng, áo sơ mi trắng với chân váy bút chì sẫm màu.
Tần Tử Khâm bớt đi mấy phần vũ mị của một giảng viên đại học, tăng thêm chút già dặn.
Nữ nhân chờ đợi đã lâu. Câu đầu tiên khi nàng nhìn thấy Tô Bình Nam chính là: “Ta chỉ có thể cho ngươi ba mươi phút. Bởi vì tỷ giá hối đoái của đồng baht Thái Lan sang đô la Mỹ hôm nay hơi bất thường. Ta nhất định phải tìm ra nguyên nhân.”
Tô Bình Nam gật đầu biểu thị sự đồng ý. Nam nhân luôn cực kỳ bao dung với cấp dưới.
“Đổng Hạo Bác thế nào?”
Tô Bình Nam nói: “Năng lực của hắn quyết định thái độ của ta đối với hắn. Bộ phận tài chính của Cẩm Tú khác với các bộ phận khác, và ta không cho phép tình huống người có tài nhưng không gặp thời xảy ra.”
“Trên thị trường vốn không có thứ gọi là có tài mà không gặp thời. Nếu thua, chỉ có thể tự trách mình học không tốt. Nhưng Đổng Hạo Bác rất giỏi.”
Nữ nhân trời sinh xinh đẹp, bận rộn không những không khiến Tần Tử Khâm trở nên già nua trong cuộc sống, mà bởi vì có quyền lực trong tay, nàng càng có thêm sức quyến rũ của một nữ cường nhân.
“Phân tích của hắn về dự trữ ngoại hối của các nước Đông Nam Á rất chính xác, hơn nữa hắn còn có kinh nghiệm ở HSBC Đại Ban, điều này giúp chúng ta tiết kiệm rất nhiều công sức.”
“Ta hiểu rồi.”
Tô Bình Nam gật đầu: “Ta chỉ muốn nói với ngươi rằng trọng điểm của cả nhóm trong năm nay sẽ tập trung vào ngươi. Nếu ngươi cần bất cứ điều gì khác, chỉ cần nói ra, ta hoàn toàn ủng hộ.”
“Chúng ta không phải là một xưởng nhỏ. Cẩm Tú sẽ chinh phục toàn thế giới trong tương lai, vì vậy bước đầu tiên là quốc tế hóa bộ phận đầu tư.”
Tần Tử Khâm chậm rãi nói: “Có thể học tiếng Anh là một dấu hiệu tốt, nhưng ta e rằng ngươi cần phải thông thạo nhiều ngôn ngữ hơn trong tương lai.”
Câu nói của nữ nhân khiến cho Tô Bình Nam vốn vẻ mặt vô cảm nhịn không được co rúm khóe miệng.
“Một đội phân tích cao cấp, một nhà toán học hàng đầu, một nhà mô hình hàng đầu, chúng ta còn cần rất nhiều người tham gia. Cơ cấu chung đã được thiết lập, nhưng có thể mời hai người chủ chốt, điều này cần boss hỗ trợ.”
Tần Tử Khâm bắt đầu dùng cách xưng hô bằng tiếng Anh với Tô Bình Nam.