Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1224 - Chương 1224. Vết Thương Do Đạn Bắn

Chương 1224. Vết thương do đạn bắn
Chương 1224. Vết thương do đạn bắn

“Hãy cho ta thông tin về ứng viên mà ngươi cần, và ta sẽ đưa ra lời đề nghị mà bọn hắn không thể từ chối.”

Tô Bình Nam nheo mắt, gật đầu khẳng định: “Phương diện này chúng ta rất giỏi.”

Tần Tử Khâm nở một nụ cười khiến Tô Bình Nam hài lòng.

“Chỉ sợ boss phải đến Tinh Điều quốc một chuyến rồi.”

Nữ nhân nhún vai: “Ngươi biết đấy, những tài năng hàng đầu ít nhiều gì đều kỳ lạ, người bình thường không thể hiểu được.”

Tần Tử Khâm quả nhiên nói được thì làm được. Nửa tiếng sau, nàng vội vã rời đi, để lại cho Tô Bình Nam một số liệu nhức đầu.

Nam nhân đốt một điếu xì gà, suy nghĩ mấy phút rồi bấm điện thoại gọi cho Rebecca.

“Ta sẽ nâng mức đãi ngộ của Đổng Hạo Bác lên thêm hai bậc nữa. Tập đoàn Cẩm Tú chịu trách nhiệm cung cấp một cuộc sống xứng đáng với tài năng của hắn.”

Rebecca lập tức hiểu ý của lão đại. Nàng không phụ lòng tin tưởng của Tô Bình Nam dành cho mình, nhanh chóng nói ra tình hình hiện tại.

“Tính cách Đổng Hạo Bác ngoan cường nhưng rất tình cảm. Điều này có thể thấy được từ cuộc hôn nhân đột ngột của hắn. Nữ nhân của hắn tên Đỗ Thu Hồng, từng là ca sĩ hạng bét, hiện đang làm hướng dẫn viên mua sắm trong một cửa hàng sang trọng.”

Nữ nhân trả lời: “Nữ nhân quen với Đổng Hạo Bác khi hắn cùng đường mạt lộ, tình cảm rất tốt. Nhưng nữ nhân này có một tâm nguyện, chính là muốn được hát bài hát mình chọn dưới tình huống được công chúng chú ý.”

“Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ, phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu.”

Tô Bình Nam vừa cười vừa nói: “Muốn người khác bán mạng vì ngươi, ngươi phải đưa ra một mức giá tốt.”

“Ta hiểu rồi.”

Rebecca mỉm cười đáp: “Một năm sau ta sẽ sắp xếp cho nữ nhân họ Đỗ này đủ mười một bất ngờ.”

A Kim tên thật là Kim Như.

Một cái tên quê mùa.

Người cũng như tên. A Kim mười sáu tuổi làm gái tiếp thị bia, mười tám tuổi làm vũ nữ, hai mươi chín tuổi làm gái mát xa để có một ngôi nhà hoàn toàn thuộc về mình.

Có thể nói từ lúc sinh ra đến bây giờ, A Kim luôn sống ở tầng chót xã hội.

Điều này cũng khó trách.

Khi còn làm gái, A Kim không có gì xinh đẹp ngoại trừ vóc dáng cân đối, nhưng theo quan điểm của nàng, xinh đẹp hay không không quan trọng, quan trọng là sống hạnh phúc.

Có lẽ chính vì suy nghĩ đơn giản này mới giúp nữ nhân lăn lộn được trong giới phong nguyệt. Tuy rằng người ngủ cùng nàng không nhiều, nhưng cũng có không ít khách mời nàng ra ngoài uống rượu cùng.

Một bầu không khí sinh động rất quan trọng.

Mặc dù nữ nhân khác loại nhưng cuộc sống trôi qua không tệ lắm, kiếm không ít tiền, nhưng tài sản đến nay vẫn chưa có bao nhiêu.

Cũng không phải nàng không kiếm được tiền.

Mẹ ốm nặng đã tiêu sạch số tiền dành dụm mười mấy năm trước, em trai lừa lấy căn nhà mà nàng đã vất vả hơn mười năm mới mua được để lấy vợ, nhưng tất cả những điều đó không đè sập được nữ nhân viên mát xa đần độn không tim không phổi này.

A Kim cứ cười ha hả cả ngày.

Vui vẻ cũng sống, mà không vui vẻ cũng sống.

A Kim thường xuyên nghĩ rằng, đã như vậy thì vì sao lại không sống vui vẻ?

Có một điều quan trọng nhất.

A Kim thích một người, một tên xã hội đen thường hay đến phòng số 47 gọi nàng.

Tên xã hội đen này không nói cho A Kim biết hắn họ gì, tên gì.

Điều duy nhất mà A Kim biết về đối phương là cơ bắp cường tráng và vết sẹo kinh hoàng trên bụng hắn.

A Kim biết vết thương này do thứ gì tạo thành.

Vết thương do đạn bắn.

Dưới ánh đèn mờ và ấm áp, A Kim đang chăm chỉ xoa bóp.

A Kim không đẹp lắm, chỉ ỷ vào sức mạnh của mình nên nàng làm rất nghiêm túc, mỗi trình tự đều được thực hiện theo đúng kỹ thuật mà sư phụ đã chỉ dạy.

Tiệm mát-xa ngư long hỗn tạp, loại người nào cũng có. Làm nghề này có thể tươi cười tiếp đón đủ loại khách hàng, nhưng phải nghiêm khắc với cái miệng. Nhiều chuyện thường có kết quả không tốt.

Cho nên, nữ nhân thức thời chưa bao giờ hỏi đến vết thương của nam nhân.

Nhưng hôm nay nữ nhân lại cảm thấy không khỏe. Mấy ngày trước mưa to khiến A Kim bị cảm mạo. Vì cuộc sống, nàng chỉ có thể ôm bệnh mà tiếp tục công việc.

Mạng người tầng dưới chót như sâu kiến, không ai quan tâm đến mình. A Kim hiểu rõ điều này.

“Tại sao hôm nay không có sức vậy?”

Diệp Kế Hoan cau mày. Vì lệnh truy nã, hắn cố tình cắt tóc ngắn. Đây không phải lần đầu tiên hắn được A Kim xoa bóp, cho nên hắn rất nhanh cảm nhận được sự khác biệt của đối phương.

“Xin lỗi đại ca, ta bị cảm, tay không còn sức.”

A Kim giải thích một câu. Nữ nhân đã dùng hết sức của mình. Nam nhân từ mồ hôi trên trán của nàng nhìn ra được nàng không có nói dối.

“Khó chịu thì không cần làm.”

Giọng điệu của Diệp Kế Hoan trở nên dịu dàng hơn.

“Còn phải ăn cơm chứ.”

A Kim cảm động trước sự dịu dàng của nam nhân: “Huống chi dựa theo quy luật trước đây, mấy ngày nữa ngươi mới đến mà.”

“Ngươi thích ta?”

Diệp Kế Hoan không cho rằng nữ nhân nói thật nhưng vẫn cười hỏi một câu.

“Đúng vậy.”

A Kim nghiêm túc trả lời: “Ngươi đẹp trai, hơn nữa xưa nay không động tay động chân, là người tốt khó có được.”

“Không ngờ ngươi cũng biết gạt người.”

Diệp Kế Hoan mỉm cười nói: “Ta vẫn cho rằng ngươi là người thành thật nhất.”

“Là thật mà. Ta đã từng bị lừa gạt nhưng chưa từng gạt người bao giờ.”

A Kim có chút lo lắng, bắt đầu chia sẻ chuyện xưa của mình. Rất nhanh, quá khứ bi thảm của nàng khiến Diệp Kế Hoan im lặng.

Hắn có chút cảm động lây.

Gần đây, cuộc sống của hắn không được may mắn.

Những khẩu súng đã trả một nửa phí của hai tuyến cùng lúc gặp sự cố, chưa kể nhà dột lại gặp mưa, một cứ điểm bí mật của hắn đã bị bứng. Hàng triệu lượng vàng chưa bán được đã bị lấy đi.

Diệp Kế Hoan nhìn như phong quang lại sơn cùng thủy tận, thậm chí hắn không thể mua được những thứ cần thiết như súng và đạn dược cho chuyến đi tiếp theo.

Hết chương 1224.
Bình Luận (0)
Comment