Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1236 - Chương 1236. Địa Đầu Xà

Chương 1236. Địa đầu xà
Chương 1236. Địa đầu xà

“Ba tỷ?”

Lần đầu tiên Diệp Kế Hoan lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hắn biết hành động của đại phú hào rất lớn nhưng không ngờ lại lớn đến mức như vậy.

“Ngươi đừng bảo muốn chúng ta đi cướp kho tiền của HSBC nhé?”

Hắn không tài nào nghĩ ra được một vụ mua bán nào lại kiếm được nhiều tiền như thế.

Trương Tử Hào mỉm cười, vô cùng tự tin.

Hắn đã tính toán cẩn thận số tiền đó.

Khác với Lý Siêu Nhân, phần lớn các công ty của Hà tiên sinh đều không được niêm yết, hơn nữa chúng đều thuộc loại có dòng tiền cực kỳ dồi dào. Ngoài ra, hắn còn có một số món đồ cổ nổi tiếng thế giới, kiếm được nhiều như vậy trong thời gian ngắn không phải là ảo tưởng.

Về phần Hà tiên sinh có ngoan cố đến cùng hay không?

Trương Tử Hào khịt mũi coi thường. Một nam nhân ngay cả bị cảm cũng phải mời chuyên gia hội chẩn coi trọng sinh mạng của mình đến cỡ nào? Bây giờ Hà tiên sinh đã già, không còn là người trẻ tuổi dám liều mạng như trước kia.

“Ta hiểu ý của ngươi.”

Thấy Trương Tử Hào không trả lời vấn đề của mình, Diệp Kế Hoan vẫy một hán tử sau lưng, rất nhanh một nam nhân má trái có một vết sẹo đưa sang hai bình rượu.

“Rẻ nhưng đủ cay.”

Diệp Kế Hoan ném cho Trương Tử Hào một bình: “Nghĩa khí không phải nói mà là làm. Nếu đã quyết định gặp ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bán đứng ngươi.”

Trong gió lớn, tiếng cười của Diệp Kế Hoan truyền đi thật xa: “Nhưng trước khi hợp tác, ta muốn ngươi uống cạn bình rượu này.”

Trương Tử Hào mở nắp bình, mùi cồn gay mũi khiến hắn không nhịn được phải cau mày. Nhìn Diệp Kế Hoan cười lớn bên bờ biển, hào khí của đối phương đã kích phát sự điên cuồng của hắn.

Trương Tử Hào nhẹ gật đầu, dùng sức cụng một cái thật mạnh vào bình rượu của Diệp Kế Hoan. Trong âm thanh lanh lảnh, giọng điệu của hắn rất chân thành: "Ta cũng có một yêu cầu, đó chính là phải do ta nói chuyện.”

“Được.”

Diệp Kế Hoan sảng khoái đồng ý khiến Trương Tử Hào không còn do dự nữa. Hắn ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn.

Tính cách quyết định vận mệnh.

Câu nói này có đúng hay không vẫn còn phải chứng minh, nhưng ảnh hưởng của tính cách đến cách làm việc được phản ánh rõ nét ở Diệp Kế Hoan và Quý Chính Hùng.

Diệp Kế Hoan cương mãnh, cuồng vọng, làm việc quen đi thẳng về thẳng. So ra thì Quý Chính Hùng âm hiểm và cẩn thận hơn nhiều.

Thậm chí, ngay cả địa điểm gặp mặt với Trương Tử Hào, Quý Chính Hùng nửa đường sửa lại hai lần mới xác định được.

Quý Chính Hùng chọn gặp nhau tại một quầy bán đồ ăn trong chợ đêm.

Nơi này ngư long hỗn tạp, có sáu lối ra, quan trọng nhất là Quý Chính Hùng quen thuộc địa hình nơi này, một khi phát hiện có gì không đúng, hắn có thể bình tĩnh rời đi.

“Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên. Có đôi khi cẩn thận quá ngược lại sẽ mất đi cơ hội.”

Nghênh ngang ngồi xuống, phất tay đuổi nhân viên phục vụ đi, Trương Tử Hào có chút bất mãn nói với Quý Chính Hùng đang đội mũ bóng chày. Hắn chưa từng bị người ta dắt mũi như thế này, vì thế giọng điệu không được kiên nhẫn.

Quý Chính Hùng nhếch miệng cười: “Bản tính khó dời. Hào ca, ngươi đã biểu đạt thành ý của mình. Nói đi, muốn hợp tác như thế nào?”

“Hành động nhất định phải do ta làm chủ.”

Trương Tử Hào nhìn Quý Chính Hùng, nói ra một cái tên không ai biết: “Hình Đại Vinh, ngươi nhất định phải phối hợp với ta.”

“Đại phú hào, ngươi rất lợi hại.”

Quý Chính Hùng cũng chính là Hình Đại Vinh nheo mắt lại, im lặng mấy phút rồi mới lên tiếng: “Sau đó ta có thể lấy được bao nhiêu?”

“Ta lấy năm mươi phần trăm. Ngươi và Diệp Kế Hoan mỗi người hai mươi lăm phần trăm. Về phần các ngươi chia cho người của mình như thế nào thì không liên quan đến ta.”

Trương Tử Hào mỉm cười hài lòng: “Cùng nhau phát tài, chúng ta hãy cùng tham gia vào một sự kiện lớn.”

Khi Quý Chính Hùng đang định lên tiếng hỏi thăm có thể kiếm được bao nhiêu tiền, Trương Tử Hào đã cúi người ghé vào tai hắn, thấp giọng nói: “Hai mươi lăm phần trăm của ba tỷ, đủ cho ngươi thu tay lại.”

Quý Chính Hùng chấn động, đột nhiên gật đầu: “Hết thảy nghe theo Hào ca ngươi phân phó, ta thì không có bất kỳ vấn đề gì.”

Tam đại tặc vương tụ họp, một vụ án lớn sẽ gây chấn động Hồng Kông, Ma Cao và thậm chí cả thế giới trong tương lai sắp xảy ra.

Đám người Trương Tử Hào có nằm mơ cũng không ngờ rằng những chiến công của bọn hắn sẽ thường xuyên được đưa lên màn ảnh rộng trong nhiều năm tới. Rất nhiều nhà làm phim khai thác đề tài này không biết mệt.

Cái gì là địa đầu xà, bình thường từ này mang nghĩa xấu, chỉ những nhân vật có địa vị, mối quan hệ và nền tảng kinh tế nhất định ở địa phương.

Khi một tổ chức trở thành địa đầu xà, những thứ này sẽ được phóng đại vô số lần và khả năng chứa đựng trong đó khiến nhiều người phải liếc nhìn.

Đây chính là thứ mà Tô Bình Nam vẫn luôn nỗ lực khống chế.

Trong lúc cảnh sát không cách nào bắt được Trương Tử Hào, Hòa Ký trải rộng toàn bộ Cảng thành đã truyền đến tin tức mà Phi Cơ cần.

“Trương Tử Hào, Diệp Kế Hoan và Quý Chính Hùng đã vào tụ hội. Bọn hắn đang thương lượng mua súng đạn, nghe nói số lượng rất kinh người.

“Bạo Nha thúc, Nhân ca, Hàn Bân ca…”

Phi Cơ lên tiếng gọi những lão nhân đang có mặt.

“Ta không nói mấy lời khách sáo, chỉ nói một điểm.”

Phi Cơ duỗi một ngón tay: “Lần này chuyện của đám người đại phú hào muốn làm rất kinh người. Các ngươi chỉ được kiếm tiền hoa hồng, không được trực tiếp nhúng tay vào."

Vẫn là quán trà cũ kỹ, khói thuốc nghi ngút, khắp không gian vang lên những bài hát cũ, tất cả đều khiến cho Phi Cơ có chút khó chịu.

Nó trông giống như một tờ báo cũ ố vàng.

Phi Cơ vừa nói xong, biểu hiện của ba người kia khác nhau.

Bạo Nha thúc gật đầu, Đại Nhãn Nhân im lặng, còn Hàn Bân nóng nảy nhất thì mở miệng phản đối.

“Phi Cơ ca, ngươi là đầu lĩnh, theo lý tất cả mọi người phải nghe lời ngươi. Nhưng ra ngoài lăn lộn, ai mà không muốn cầu tài chứ. Ngươi dùng thân phận đầu lĩnh ép chúng ta, ta không phục.”

Hết chương 1236.
Bình Luận (0)
Comment