Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1263 - Chương 1263. Nút Thắt Khó Cởi

Chương 1263. Nút thắt khó cởi
Chương 1263. Nút thắt khó cởi

Vương Trung gật đầu với Vương Lỗi, huynh đệ hai người cùng gật đầu: "Ba triệu không lỗ, chúng ta chết cũng đáng."

Trần Kiệt ở bên cạnh cũng tỏ vẻ đồng ý. Chỉ có A Hạo do dự chốc lát, sau đó nêu ý kiến của mình.

"Mỗi người ba triệu, bốn người là mười hai triệu. Triều ca ngươi cầm đầu chắc chắn nhận được trên con số này, có phải hơi tham không? Mọi người cùng bán mạng, chia ít quá, ta muốn năm triệu."

A Hạo đưa hai tay về phía Quý Chính Hùng, vết chai trên ngón trỏ rất rõ ràng: "Ta từng đạt quán quân bắn bia di động, có chướng ngại vật thì xếp thứ hai. Vì vậy mong Triều ca tin tưởng ta, quyết định của ta rất đáng tiền."

"Để xem biểu hiện của ngươi."

Quý Chính Hùng dùng ánh mắt âm trầm nhìn mấy người: "Ba triệu là con số tối thiểu, xem biểu hiện chia thêm tiền. Lần này mọi người có ý kiến gì không?"

"Không."

Mấy người đồng thanh trả lời.

"Chín giờ tối sẽ có một chiếc xe Toyota màu đen đến dưới lầu đón các ngươi, biển số xe đuôi 532. Nhớ là sau khi lên xe không được đặt câu hỏi, không được nói chuyện."

"Không chỉ hiện tại, mà bắt đầu từ lúc các ngươi đồng ý với ta, các ngươi không được hỏi gì hết, chỉ có chấp hành thôi."

Giọng điệu Quý Chính Hùng tàn nhẫn: "Đây là quy tắc của ta, ai làm trái quy tắc thì ta giết."

...

Mười phút sau, Quý Chính Hùng xuống tầng, dựng cổ áo jacket màu nâu để che nửa khuôn mặt theo thói quen, sau đó quan sát tình hình đường phố rồi rảo bước rời đi.

Ở chỗ rẽ góc đường có một chiếc xe hơi màu đen trông rất bình thường dừng lại. Cửa xe nhanh chóng hạ xuống, Trương Tử Hào gật đầu với Quý Chính Hùng: "Lên xe."

Quý Chính Hùng chạy nhanh tới, thả chậm tốc độ nhảy lên xe. Sau đó, chiếc xe chở mấy người lập tức hòa vào dòng xe như nước chảy.

"Người thế nào?"

Trương Tử Hào ngồi ở ghế phụ mở lời trước: "Không hợp thì chúng ta phải chọn lại. Từ tin tức mà ta nhận được có thể thấy thời gian này khá căng thẳng."

"Đạt yêu cầu. Ta quan sát bọn hắn nhiều ngày như vậy, tuyệt đối không có nội gián."

Quý Chính Hùng trả lời: "Người của Hỏa ca tuyệt đối sạch sẽ. Trong bốn người này có hai tên khá ngốc, một tên có cái nhìn đại cục, tên còn lại thì trong lòng bàn tay có vết chai, nhưng rất tham, rất hợp làm bia đỡ đạn."

"Không phải ta không yên tâm về bọn hắn, mà là cẩn thận thì có thể dùng thuyền vạn năm."

Trương Tử Hào gật đầu: "Đạt yêu cầu là được rồi. Dấu vết của lũ tội phạm bọn hắn quá nặng, không có quan hệ cũng không có đường lui, một khi xảy ra chuyện sẽ là tấm chắn yểm hộ rất tốt. Nếu đám khốn này mạng cứng thì ta không ngại cho bọn hắn mấy triệu chơi đùa."

Mấy triệu, giọng điệu nhẹ bẫng của Trương Tử Hào khiến Diệp Kế Hoan im lặng. Hiện tại hắn càng lúc càng để ý tới vụ làm ăn này.

Trong mấy ngày tiếp xúc với Trương Tử Hào, ít nhiều gì hắn cũng hơi hối hận về con đường của mình trong quá khứ.

Không phải hối hận vì đã liều mạng, mà hối hận vì huynh đệ của mình chết nhiều như vậy không đáng.

Cùng là liều mạng kiếm tiền, nhưng đại phú hào kiếm tiền gì, mình kiếm tiền gì?

Mình sa sút đến độ vay tiền một nữ hài mát xa, đây là nút thắt khó cởi trong lòng hắn. Có điều nữ hài A Kim kia quả thật không tệ.

Diệp Kế Hoan nghĩ tới đây, trên gương mặt xưa nay lạnh lùng hiếm khi hiện ý cười.

Hắn không hề coi thường xuất thân của A Kim, ai cũng là người cùng khổ mà thôi.

Nam nhân bán mạng, nữ nhân bán da thịt, chẳng ai cao quý hơn ai. Huống chi nữ nhân quá ngu ngốc, có thể tán gia bại sản giúp đỡ mình. Đối với Diệp Kế Hoan mà nói, như vậy là đủ rồi.

Lần này kiếm đủ rồi sẽ thu tay, Diệp Kế Hoan quyết định.

Giang hồ là gì? Có rất nhiều định nghĩa.

Có người nói giang hồ là nhân tình thế sự, có người nói là chém giết, cũng có người cho rằng giang hồ là ơn là thù, lại có người nói là âm mưu lừa lọc.

Nhưng có một câu không ai phủ định.

Đó là đã bước chân vào giang hồ thì nhiều khi thân bất do kỷ. Diệp Kế Hoan muốn kiếm đủ rồi thoát thân, nhưng giang hồ chưa chắc đồng ý.

"Bên Trương Tử Hào có người truyền tin, là một tên lưu manh tứ nhị cửu của An Phong tên là A Chính. Tin tức này không cần tiền, nhưng hắn muốn gặp ngươi."

Trong quán bar Loan Tử, Lữ Tư Kiệt nói nhỏ bên tai Phi Cơ: "Nghe nói đại phú hào bắt tay với Quý Chính Hùng, hàng lấy từ tuyến đường của thúc thúc hắn. Thúc thúc hắn là Quan lão lục Quan Đường của An Phong, hiện tại vẫn luôn dựa vào buôn lậu kiếm tiền."

"Tin tức đáng tiền thì cho hắn tiền, hắn lấy tư cách gì mà gặp ta?"

Sắc mặt Phi Cơ u ám: "Khăng khăng đòi gặp ta, tên khốn này muốn chết sao? Không biết lễ phép gì hết."

Băng đảng Cảng thành coi trọng nhất là quy củ bối phận. Một tên lưu manh tứ nhị cửu tầng chót lại dám đưa ra yêu cầu này với bang chủ Hòa Ký - một trong bốn bang phái lớn nhất, đúng là coi trời bằng vung.

"Quan lão lục chọc vào Tịnh Khôn thuộc thập kiệt Hòa Ký, hôm qua bị xử ở chợ đêm vịnh Causeway. Có lẽ chuyện này A Chính cũng có phần, hắn to gan như vậy chắc là muốn hòa giải với Hòa Ký."

Lữ Tư Kiệt đã tìm hiểu trước: "Thông tin về lô hàng này được giữ bí mật rất tốt, người của chúng ta điều tra rất lâu mới biết đại phú hào đi tuyến đường này. Vì thế có thể thấy nhất định là lô hàng này rất quan trọng, không thì đã chẳng giữ kín tin tức như thế."

"Vậy thì có thể gặp hắn, cứ theo quy củ đi."

Hiện tại Phi Cơ càng thêm có khí thế của người lãnh đạo: "Ngươi đòi hắn một ngón tay làm quà gặp mặt, nếu tin tức đáng giá thì ta sẽ bảo vệ hắn sống sót trong tay Tịnh Khôn."

Dưới ánh đèn mờ tối, lời nói của Phi Cơ thể hiện rõ tính chất cá lớn nuốt cá bé của thế giới đen tối này.

"Ta biết rồi."

Lữ Tư Kiệt cầm ly Wisky mà bartender đặt ở quầy bar, uống một hơi cạn sạch, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Hết chương 1263.
Bình Luận (0)
Comment