Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1266 - Chương 1266. Đồng Ý Hay Từ Chối

Chương 1266. Đồng ý hay từ chối
Chương 1266. Đồng ý hay từ chối

Mộ Dung Thanh Thanh đứng dậy, nhìn ông chủ hiếm khi bộc lộ lòng mình với vẻ ngưỡng mộ không giấu giếm.

“Ta sẽ nghe theo ngươi hết thảy.”

Nam nhân mỉm cười.

Hắn vẫn luôn cố gắng khéo léo để những người này hòa nhập hoàn toàn vào bước đi của mình. Những bộ phận đó phù hợp với cỗ máy điên cuồng và thiết huyết của hắn.

A Chính gặp Phi Cơ không phải ở quán bar ZT Loan Tử, mà là một công ty tài chính mới được cải tạo ở khu thương mại.

Hình như công ty còn chưa chính thức khai trương, người rất vắng vẻ. Phi Cơ ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị, còn trẻ hơn hắn nghĩ. Bên cạnh còn có một nữ nhân ăn mặc theo kiểu thượng lưu.

Rất xinh đẹp.

Nhưng A Chính thức thời không dám nhìn nhiều.

Phi Cơ chọn chỗ này để gặp A Chính tất nhiên là muốn giữ bí mật. Hơn nữa, Rebecca không thích hợp thường xuyên xuất hiện ở quán bar ngư long hỗn tạp.

Mặc dù Trịnh Nga Nguyệt đã từng bước tiếp nhận một số chuyện nhưng dù sao trên danh nghĩa Rebecca còn chưa thôi việc hoàn toàn. Nàng vẫn cần bồi dưỡng một số tay chân của mình.

“Thời gian của ta rất quý.”

Phi Cơ nói với A Chính: “Một câu thôi, tin tức đáng tiền thì ta sẽ gọi điện thoại cho Tịnh Khôn, bảo đảm cho ngươi một mạng.”

“Phi Cơ, tám trăm ký TNT.”

A Chính nuốt một ngụm nước miếng: “Đại phú hào bị điên rồi. Hắn và Quý Chính Hùng chở tám trăm ký TNT đến Hào Giang. Hắn muốn làm chuyện lớn.”

“Ta hiểu rõ đại phú hào. Mặc dù hắn rất nóng nảy nhưng làm việc sẽ không cẩn thận như thế. Nhất định có người cùng thuyền chống lại ngươi, không có khả năng để cho các ngươi biết hàng hóa là cái gì.”

Rebecca nói tiếp.

Nguyên nhân quan trọng mà nàng đến đây chính là phân biệt tin tức của tên lưu manh này là thật hay giả. Dù sao việc điều tra đại phú hào phải làm một cách bí mật. Phi Cơ lại không quá tự tin với độ thông minh của mình.

“Trùng hợp là bọn hắn yêu cầu quá cao trong quá trình vận chuyển, dường như bọn hắn đã quá cẩn thận.”

A Chính thành thật trả lời: “Ta từng học ở trường cảnh sát, học kiến thức phòng ngừa bạo lực. Mặc dù bọn hắn bao bịt rất chặt chẽ nhưng không may có một cái túi rơi xuống biển. Sau khi vớt lên, da của ta đã chạm vào một ít bột phấn.”

“Chỉ dựa vào cái này?”

Rebecca hoàn toàn không cho A Chính thời gian suy nghĩ.

“Còn nữa, lúc đó lớp gói bên ngoài bằng vải bông, sau khi ngâm trong nước biển, bên trên in mấy chữ màu xanh lam, mặc dù rất mờ, nhưng ta có thể nhận ra được một ít.”

“Là cái gì?”

Rebecca ra hiệu cho Lữ Tư Kiệt vẫn đang đứng thẳng một bên: “Đưa cho hắn một cây bút và một tờ giấy để hắn viết ra.”

“Là bốn chữ Triện, những cái khác ta nhìn không rõ.”

A Chính thành thật vẽ xong, sau đó giơ bàn tay lên: “Quan trọng nhất là sau khi tay ta tiếp xúc với những thứ này lập tức chuyển sang màu da cam, còn có dấu hiệu đau đầu buồn nôn, cho nên ta mới kết luận là TNT.”

Rebecca nhìn thẳng vào mắt A Chính, một lúc lâu sau mới nhẹ gật đầu: “Ta tin ngươi không nói dối.”

“Cảm ơn, cảm ơn.”

Vừa mới bị chặt một ngón tay, dưới ánh mắt của Rebecca, A Chính lại càng căng thẳng hơn. Sau khi nghe được câu nói này, hắn rốt cuộc thở phào một hơi, cả người mềm nhũn ra.

Hắn thả lỏng nhưng biểu hiện của Rebecca và Phi Cơ bắt đầu trở nên nghiêm túc.

Lão đại quyết định lấy hạt dẻ trong lò lửa của Trương Tử Hào, nhưng tên gia hỏa này lại điên cuồng đến thế.

Hắn mang tám trăm ký TNT đến Hào Giang để làm gì?

Bắt cóc Hà tiên sinh chứ không phải đánh trận, hắn cần chi phải sử dụng thứ đồ đó?

Rebecca và Phi Cơ liếc nhìn nhau một cái, trong mắt chỉ toàn là sự nghiêm túc.

Phong cách của Cẩm Tú là trước khi làm một việc gì đó nhất định phải biết người biết ta. Cho nên, bọn hắn đã tìm hiểu rất kỹ đám người Trương Tử Hào.

Nhớ kỹ điều này.

Đầu lĩnh là Trương Tử Hào chứ không phải Diệp Kế Hoan.

Mặc dù Trương Tử Hào cuồng vọng nhưng cũng không điên cuồng đến mức để lại thóp như thế. Điều này không phù hợp với phong cách làm việc của bọn hắn.

Nếu tin tức này là thật, như vậy chỉ có thể nói rõ một điểm. Đối phương không chỉ mưu đồ một mình Hà tiên sinh.

“Phi Cơ ca.”

Cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, A Chính mỉm cười nói: “Mấy năm nay ta đi theo Lục thúc có được một đường dây, kiếm được một ít tiền. Chỉ cần ngươi cứu ta một mạng, ta sẽ giao lại đường dây này cho ngươi.”

“Ngươi gọi điện thoại cho Tịnh Khôn giùm ta.”

Phi Cơ nhìn A Chính: “Ta sẽ giúp ngươi giải quyết việc này, cũng chẳng cần đường dây gì đó của ngươi, nhưng ta chỉ yêu cầu một điều, ngươi nhất định phải giữ im lặng chuyện này cho ta.”

“Ta hiểu mà.”

A Chính gật đầu như giã tỏi.

Tịnh Khôn nghe điện thoại rất nhanh.

“Kiệt ca, có chuyện gì mà gọi cho ta thế?”

Giọng nói của Tịnh Khôn hơi khàn: “Không thì đi tắm hơi với ta. Ta vừa gặp rắc rối, cho nên muốn đi xả stress.”

"Phi Cơ ca muốn nói chuyện với ngươi một chút.”

Lữ Tư Kiệt cau mày: “Tịnh Khôn, khi nói chuyện với Phi Cơ ca, ngươi nên thu lại thái độ vừa nãy của mình.”

“Ngươi xử lý Quan lão lục, chuyện này xem như kết thúc ở đây. Ta muốn bảo đảm cho tiểu bối A Chính của hắn.”

Phi Cơ cầm điện thoại: “Nói cho ta biết ngươi đồng ý hay từ chối.”

Đầu dây bên kia, sắc mặt Tịnh Khôn sầm xuống: “Chuyện Phi Cơ ca đã nói, ta đương nhiên sẽ nể tình, nhưng ít nhất cũng phải cho ta một lý do, ta cũng tiện ăn nói với anh em bên dưới.”

“Ngươi cứ lấy một tuyến đường của Hòa ký. Cứ quyết định như vậy đi, hôm nào uống rượu.”

Không tiếp tục cho Tịnh Khôn cơ hội nói chuyện, Phi Cơ cúp điện thoại.

Nam nhân quay sang mỉm cười với A Chính: “Tin tức rất hữu dụng. Đường dây đó của ngươi cùng phát tài với chúng ta. Ra ngoài đi.”

A Chính liên tục nói lời cảm ơn rồi rời đi.

Rất nhanh, trong văn phòng chỉ còn lại Phi Cơ và Rebecca.

Hết chương 1266.
Bình Luận (0)
Comment