Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1273 - Chương 1273. Chu Triều Tiên Đón Sa Vũ

Chương 1273. Chu Triều Tiên đón Sa Vũ
Chương 1273. Chu Triều Tiên đón Sa Vũ

Có lẽ ông trời thực sự không đành lòng nhìn thấy sự thảm hại và xấu xa trên thế giới này, cho nên Lăng Phi không chỉ có người bạn là đại thần bộ Tư pháp Phùng Kính Tông mà còn may mắn có một người bạn trai có thể che mưa che nắng cho nàng.

Phương Quốc Huy, tổ trưởng tổ điều tra đảo Formosa, rất có uy tín về mặt đả kích tội phạm.

Tất cả các bằng chứng cho cuộc điều tra đã được thu thập, mặc dù bên kia đã biết điều đó nhưng nhờ cuộc điện thoại của Phương Quốc Huy đã giúp nữ hài đến ga Cao Hùng một cách thuận lợi.

Sau đó, đôi mắt không thể chứa một hạt cát của Lăng Phi lập tức nheo lại.

Đảo Formosa khác với Cảng thành. Thế lực hắc ám ở đây không hề biết kiêng kỵ là gì.

Sa Vũ có được mấy trăm đàn em và đả tử số một số hai của Hòa Ký. Đối phương đồng ý chuyển chỗ, hơn nữa còn mang theo bảy chiến lực cao cấp chạy đến giúp đỡ hắn.

Như vậy, Chu Triều Tiên nhất định phải nhượng bộ đầy đủ, không thể không nể mặt.

Hắn muốn nói cho Sa Vũ biết rằng đến đây đi, Chu Triều Tiên ta không hề thua kém Phi Cơ, hơn nữa có khả năng còn mạnh hơn.

Trong nhận biết của nam nhân dã tâm bừng bừng này, mãnh hổ chỉ thần phục khủng long bạo chúa. Và hắn chính là một con khủng long bạo chúa.

Trong mắt Lăng Phi, cảnh tượng trước mắt không chỉ khiến nàng kinh ngạc mà còn đau lòng. Nàng không hiểu sao đảo Formosa lại cho phép những người như vậy quang minh chính đại tồn tại trên đảo như thế.

Mười sáu chiếc xe Mercedes-Benz màu đen xếp hàng dài. Một đám mã tử mặc vest đen gần như chiếm trọn lối đi bên ngoài nhà ga Cao Hùng. Người đi đường giận mà không dám nói gì, chỉ nơm nớp lo sợ.

Chưa hết.

Một nhóm gồm hàng trăm, thậm chí hàng nghìn thanh niên mặc áo phông đen với vẻ mặt giận dữ chiếm trọn con đường bên ngoài nhà ga.

Trong đám đông, dễ thấy nhất là Chu Triều Tiên mặc bộ vest màu đỏ, sắc mặt lạnh lùng, khí thế bức người. Bên cạnh là một thanh niên không ngừng phì phèo thuốc lá, gương mặt không kiêng nể gì cả.

Điều làm cho Lăng Phi tức điên chính là một đám nhân viên duy trì trật tự lại nịnh hót, cúi đầu khom lưng không dám nói câu nào.

“Vua cờ bạc Chu Triều Tiên?”

“Đỉnh Trang A Hùng?”

Lăng Phi và đồng nghiệp phối hợp với nàng ở Cao Hùng kinh hô, đồng thời nhận ra hai nam nhân đang đứng ở trung tâm đám đông.

Một người là người khống chế ngành công nghiệp cờ bạc trải rộng toàn bộ hòn đảo, Chu Triều Tiên của Tam Liên Hội.

Một người là đầu đảng lớn nhất Cao Hùng, Đỉnh Trang A Hùng.

Hai người này cùng nhau đến đón ai thế? Có cần trợ giúp Quốc Huy hay không?

Điều này khơi dậy lòng tò mò trong nghề của Lăng Phi. Nữ hài quyết định ngừng bước, làm cho mấy người đồng hành sắc mặt lập tức trắng bệch.

Lăng Phi biết bạn trai Phương Quốc Huy của mình đã tiến hành âm thầm điều tra Chu Triều Tiên. Hắn từng nói Chu Triều Tiên đang có mâu thuẫn với Đinh Tông Thụ, thời điểm này sao lại dẫn người chạy đến Cao Hùng. Đây nhất định là chuyện lớn.

Lăng Phi không cần đợi lâu.

Tám hán tử từ trong nhà ga bước ra. Hai mắt Lăng Phi lập tức mở to.

Tất cả đều đầu trọc, thân thể vạm vỡ đến mức chỉ có thể dùng từ cường tráng để miêu tả. Đôi giày da nặng trịch của bọn hắn như được đóng đinh bên dưới, những phiến đá xanh lát bên cạnh nhà ga phát ra tiếng động lớn khi ma sát.

Nữ hài ngồi im trên xe, âm thầm nhấn nút chụp.

"Đệ nhất hồng côn Hòa Ký Sa Vũ, sa hoàng Loan Tử, ngựa đầu đàn của Phi Cơ ca.”

Sau khi nhìn thấy mấy người này bước ra ngoài, Chu Triều Tiên lập tức nói với A Hùng bên cạnh mình một câu rồi mỉm cười hoan nghênh.

“Rất hung ác, xứng với tên tuổi của Hòa Ký.”

Ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo.

A Hùng có thể làm được đầu đảng của Đỉnh Trang cũng phải dựa vào liều mạng chém giết mới có được. Hắn nhìn các khớp ngón tay chai dày và đôi giày nặng nề của những người kia, lập tức đưa ra đánh giá.

Nam nhân biết loại giày này, một trong những sát chiêu của đám tội phạm. Mặc dù bây giờ không còn điên cuồng như những năm trước, nhưng đến nay vẫn còn nghe thấy chuyện Soa lão bị loại giày này đá thành ngớ ngẩn ở Đôn Đạo vào ba năm trước.

“Tin ta đi, lựa chọn của ngươi là quyết định chính xác nhất trong cuộc đời này.”

Chu Triều Tiên ôm mỗi người một cái.

Nam nhân nói nhỏ bên tai Sa Vũ: “Ta có thể cho ngươi những gì mà Hòa Ký không thể. Ta mang ngươi đi kiếm thật nhiều tiền, ngủ với người đẹp nhất đảo Formosa, uống loại rượu ngon nhất.”

“Là chúng ta giúp ngươi kiếm tiền.”

Sa Vũ mỉm cười: “Phi Cơ ca nói ngươi có tài sản trị giá ba tỷ Đài tệ, có chúng ta giúp ngươi, không nhân đôi số tiền đó tức là thất bại.”

Tô Bình Nam đã từng khuyên Sa Vũ.

Không có nhân mạch, lần này ra ngoài chỉ có một chữ: ác.

Ác đến mức toàn bộ thế giới ngầm đảo Formosa này không ai không sợ, có như vậy ngươi mới có thể thuận lợi mở ra những rào cản không nhìn thấy được.

Đối với những lời lão đại nói, từ trước đến nay Sa Vũ luôn nghe theo.

Những tên đầu trọc này đều là người giang hồ, còn là người giang hồ rất tàn ác.

Lăng Phi đưa ra định nghĩa về những người này. Nữ hài có một cảm giác Chu Triều Tiên chắc chắn có hành động lớn nào đó.

Phúc Vận Lâu là một quán trà.

Tên nghe rất tục, trang trí cũng không thời thượng, ít người lui tới là chuyện đương nhiên.

Không phải trà không ngon, có thể trở thành thương hiệu lâu đời ở Tứ Cửu thành ắt phải có bảo vật của tiệm, cho dù là trà bình thường cũng có đủ hương vị tinh khiết.

Không kinh doanh là vì thời đại đã thay đổi.

Không có sự nhàn nhã của những thanh niên thời Mãn Thanh mang chim đi dạo. Mọi thứ đều dựa vào tiền, tốc độ cải cách mở cửa quá nhanh dẫn tới quán không có khách, tất nhiên khó buôn bán.

Không phải là chủ quán không cải tiến.

Quách mập từ Thiên Tân đã tìm đến quán trà, vội vàng xin công việc biểu diễn tướng thanh. Hắn nghe thấy giá một đồng, rẻ một cách nực cười, nhưng cho dù vậy vẫn rất ít khách hàng sẵn sàng bỏ ra một đồng để nghe.

Cho dù trà bọn hắn gọi đắt đến dọa người.

Hết chương 1273.
Bình Luận (0)
Comment