Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1342 - Chương 1342. Trái Tim Quá Yếu Mềm

Chương 1342. Trái tim quá yếu mềm
Chương 1342. Trái tim quá yếu mềm

“Chu Triều Tiên muốn ta xử lý trợ thủ đắc lực của Phương Quốc Huy, sau đó đồng ý cho ta tiến vào Bắc sảnh.”

Sa Vũ báo cáo rất kỹ càng, mà Tô Bình Nam trả lời cũng rất thẳng thắn.

“Chu Triều Tiên đang bị theo dõi, bên cạnh không có ai để dùng. Cho nên, lần này ngươi sẽ có cơ hội sấm dậy đất bằng.”

Nam nhân im lặng mấy phút, sau đó lên tiếng nói tiếp.

“Cái gì là đầu lĩnh, thật ra ban đầu bọn hắn cũng chẳng phải thế lực hắc ám, chẳng qua chỉ là một đám trẻ tuổi bảo vệ lợi ích rối rắm ở đó mà thôi.”

“Cho nên, hiện tại bọn hắn có một đặc điểm vô cùng rõ ràng, đó chính là cực kỳ bài ngoại, hơn nữa quan niệm lạc hậu.”

Tô Bình Nam luôn chú ý tới chuyện của Chu Triều Tiên. Nam nhân gần như bắt lấy được trọng điểm.

“Ngươi có thân phận xã hội đen, lại là người của Hòa Ký. Cho nên, bất luận ngươi gây chuyện bao lớn ở Bắc sảnh, chỗ dựa của ngươi chỉ có thể là Chu Triều Tiên. Nói cách khác, ngươi không thể rời khỏi sự ủng hộ của hắn.”

Tô Bình Nam nói trúng một câu: “Đó chính là nguyên nhân vì sao hắn đồng ý nhường cơ hội lần này cho ngươi.”

“Cứ làm thoải mái, hết thảy đã có ta.”

Tô Bình Nam cười lạnh: “Chuyện này nhất định phải làm cho đẹp, làm cho tất cả mọi người tâm phục khẩu phục. Tiếp theo, việc đứng vững ở Bắc sảnh sẽ không còn khó nữa.”

Giọng điệu của nam nhân trở nên nhẹ nhàng: “Thời đại khác biệt, đầu lĩnh của một nhóm cũng sẽ thay đổi, cũng sẽ thượng vị. Đây chính là nhân tính.”

Mỗi người đều có thứ mà mình am hiểu. Sa Vũ xuất thân từ Hải Đông Thanh am hiểu nhất chính là giết người.

Nếu lão đại Tô Bình Nam đã bảo làm cho đẹp, chẳng những hắn sẽ làm sạch sẽ, lưu loát mà còn phải nhanh.

Hắn hiểu ý của lão đại. Mục đích chủ yếu nhất của hắn bây giờ là muốn Chu Triều Tiên hiểu được Sa Vũ hắn là chuyên gia phương diện bạo lực.

“Chu tổng, Đại Đầu sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu.”

Sa Vũ cúp điện thoại.

Hôm nay, sân vận động Tiểu Cự Đản xuất hiện một nhân vật nổi tiếng nhất trong hai năm qua, Tiểu Tề.

Bài hát "Trái tim quá yếu mềm" nổi tiếng khắp eo biển Đài Loan và thậm chí cả Đông Nam Á. Không ai có thể ngờ rằng ca sĩ nở muộn này lại trở nên nổi tiếng như vậy. Ngay cả bản thân Tiểu Tề cũng có chút bối rối. Bây giờ rất khó mua được vé buổi hòa nhạc của hắn ở đảo Mỹ Lệ này.

Điểm đáng tiếc duy nhất là thời tiết không được tốt.

Trời bắt đầu mưa nhẹ vào khoảng 4 giờ chiều và bắt đầu rơi nặng hạt hơn vào khoảng 6 giờ chiều. Khi mọi người bước vào địa điểm tổ chức lúc 7 giờ thì trời đã đổ mưa như trút nước. Những hạt mưa to bằng hạt đậu phủ kín bầu trời sân vận động.

Nhưng điều đó không ngăn được sự cuồng nhiệt của người hâm mộ.

Người hâm mộ cầm bảng hiệu đèn led và các đạo cụ khác đã phát cuồng, chào hỏi lẫn nhau, hát ca khúc thành danh của Tiểu Tề trong mưa. Điều đó đã giải thích một cách hoàn hảo tầm ảnh hưởng của một ngôi sao Thiên Vương đời mới.

Lâm Dĩ Nhiên mặc một chiếc váy liền màu trắng, khoác áo mưa đứng cùng bạn bè của mình. Nữ hài mỉm cười, hoàn toàn mất hết sự thận trọng mà nàng có ở Tây Bắc.

Sau khi trở về từ khu đất hoang Tây Bắc hoang vu, ý tưởng của nữ hài giống như suối nguồn, sáng tác một đoạn văn cũng được không ít người trong ngành khen ngợi. Tuy nhiên, tính chủ quan của bài viết này rất cao. Sau khi mắc kẹt trong thể loại văn nhàm chán, nàng phát hiện mình có chút không hợp với cuộc sống đô thị này.

Vì thế mới có chuyện đến tham gia buổi hòa nhạc.

Mưa ngày càng nặng hạt, đám đông di chuyển chậm chạp khiến nữ hài theo thói quen quan sát xung quanh.

Đây có thể được coi là một loại bệnh nghề nghiệp của các nhà văn. Lâm Dĩ Nhiên vốn thích quan sát, thích thả hồn bay bổng và nghĩ ra những câu chuyện khó tưởng tượng qua hình ảnh của những người xung quanh mình.

Đó cũng là một trong những nguồn cảm hứng cho nữ hài.

“Ba người bên trái hẳn là fan cuồng, nhưng phỏng chừng tiền vé đều là đi làm thêm kiếm được. Có thể sau nhiều năm, bọn hắn sẽ bị cuộc sống vùi dập. Nhưng chuyến đi đến buổi hòa nhạc lần này sẽ là minh chứng rất tốt cho tình bạn của bọn hắn.”

Nhìn một vài người hâm mộ mặc trang phục bồi bàn, Lâm Dĩ Nhiên đã ngầm đoán ra thân phận và lai lịch của đối phương, bắt đầu có thói quen đa cảm.

“Nam nhân này rất yêu nữ nhân kia, lại rất mạnh mẽ, cho nên không muốn nữ nhân chen chúc, thực sự rất ấm lòng. Chỉ là không biết tình yêu của bọn hắn có chịu được thử thách khác hay không.”

Nhìn trái nhìn phải, nữ hài thậm chí còn chụp ảnh khắp nơi những bức ảnh mà nàng cho là có ý nghĩa. Lâm Dĩ Nhiên không phải là một người cứng nhắc, nàng cảm thấy điều này thú vị hơn là xem một buổi hòa nhạc.

Tuy nhiên, không có nhiều địa điểm đáng để chụp ảnh, vì vậy Lâm Dĩ Nhiên chú ý nhất vẫn là cặp đôi trong đám đông. Suy cho cùng, con gái ở độ tuổi này vẫn khao khát cái gọi là tình yêu.

Nữ hài bỗng nhiên dừng bước, nheo mắt, hít một hơi khí lạnh.

Mấy người bạn bên cạnh mải lo chen chúc đám đông, cho nên không phát hiện sự bất thường của Lâm Dĩ Nhiên.

Lâm Dĩ Nhiên quả thật đã hồn phi phách tán. Không vì cái gì khác.

Trong tầm mắt của nàng, không biết từ lúc nào xuất hiện ba nam nhân xa lạ nhưng lại có khí tức quen thuộc.

Nguyên nhân nữ nhân há miệng hít một hơi khí lạnh là bởi vì trên người ba người này, Lâm Dĩ Nhiên ngửi thấy mùi mạnh mẽ và dã tính của người vùng Tây Bắc.

Cùng là nữ, nhưng Mộ Dung Thanh Thanh lại mang đến cho Lâm Dĩ Nhiên một cảm giác cả đời khó quên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng có thể lập tức phát hiện.

Hết chương 1342.
Bình Luận (0)
Comment