Cánh cửa bị đẩy ra đột ngột, đám cấp dưới ngây người nhìn cảnh tượng trước mặt.
Thiếu niên với khuôn mặt dữ tợn và máu bắn tung tóe khắp nơi khiến phòng thẩm vấn như địa ngục!
Bọn hắn ngây người vài giây, mới cuống cuồng định kéo hai người ra, nhưng thiếu niên bị đánh giống như chó chết vừa nãy lại như con bạch tuộc, bất luận bị đánh như thế nào, hắn cũng không chịu nhả ra.
Một quyền lại một quyền.
Mấy nam nhân tráng kiện vẫn không lưu tình, Thiên Minh Tử thì ôm thật chặt Trần Văn Hoa lung lay như sắp đổ, điên cuồng cắn xé.
Trước khi Thiên Minh Tử hoàn toàn bất tỉnh, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
“Nếu ngươi muốn giết ta, ta nhất định sẽ giết chết ngươi trước.”
Thiếu niên mềm oặt ngã xuống, còn Trần Văn Hoa cổ họng bị cắn nát lại có biểu hiện rất kỳ quái. Nam nhân dường như không hề có sự phẫn nộ, chỉ nhận mệnh chậm rãi ngã xuống. A Trí vội bắt mạch cho cấp trên của mình, sau đó gương mặt trở nên đắng chát.
Tất cả mọi người ngây ra ngay tại chỗ.
Trần Văn Hoa chết rồi.
Một nam nhân phá án mưa rền chớp giật lại chết trong tay một thiếu niên mười lăm tuổi, còn chết một cách rất thê thảm, toàn bộ cổ họng bị cắn đứt.
Cảnh tượng này quá ồn ào, mấy quân nhân ở lại làm nhiệm vụ cũng nhìn thấy cảnh này.
Nửa tiếng sau, toàn bộ Lục Phiến Môn chấn động.
Quân sư Tô lập tức thông báo tin tức này cho Phi Cơ. Rebecca nhạy cảm nắm bắt được đây chính là một cơ hội.
Tại sao một thiếu niên còn nhỏ tuổi lại làm ra hành động điên cuồng như thế?
Đây thực sự là một tin tức lớn.
…
Cùng lúc đó.
Phi Cơ đã báo cáo những gì liên quan đến Thiên Minh Tử, thậm chí còn mô tả chi tiết cuộc điện thoại với Thượng Hải Tử vừa rồi.
“Lão đại, đầu lĩnh hiện tại của Thập Tứ Thủy là Thượng Hải Tử tìm ta nói có chuyện cần. Ta hiểu ý của hắn, đối phương đồng ý bỏ ra một số tiền lớn để ta không nhúng tay vào.”
Phản ứng của Tô Bình Nam rất lạnh nhạt.
“Tốc độ của Lam tiên sinh rất nhanh, quyết đoán không thua gì đấng mày râu, là một đối thủ tốt.”
Ánh mắt Tô Bình Nam sáng lên: “Ngươi cứ đến gặp hắn. Ta muốn xem xem bản lĩnh của Lam tiên sinh rốt cuộc cứng đến cỡ nào.”
Giọng điệu của nam nhân ẩn chứa hào khí không ai bì nổi. Tô Bình Nam cuồng vọng cho rằng niềm vui khi gặp được một đối thủ lớn còn lớn hơn cả lợi ích.
“Tên nhóc đó đúng là hung hãn.”
Nam nhân đánh giá rất cao về việc Thiên Minh Tử liều chết đánh cược một lần: “Nghĩ cách cứu sống hắn. Nếu hắn đủ dũng cảm, chúng ta sẽ hỗ trợ hắn đến cùng.”
Dừng lại một chút, Tô Bình Nam nói tiếp: “Đám cấp dưới của Trần Văn Hoa phối hợp bức cung như vậy, nhất định biết chút gì đó. Nghĩ cách từ chỗ đó tìm ra sơ hở của Lam tiên sinh.”
Nam nhân gõ xuống bàn: “Đã đến lúc chúng ta đánh trả.”
…
Chủ đề ân oán hào môn đã nổ tung toàn bộ Cảng thành vào ngày hôm sau.
Văn hóa paparazzi vốn rất thịnh hành ở thành phố này. Hà gia thuộc gia tộc đỉnh lưu, bất luận là vì mục đích gì, thổi phồng bí mật của Hà gia là một công việc rất tốt có thể thu hút ánh mắt người khác.
Nhưng nhiều người cảm thấy có gì đó không ổn.
Trước đây, hầu hết là những lời đàm tiếu hoặc mắng mỏ giữa các thành viên trong gia tộc, rất ít khi trở mặt. Nhưng lần này thì khác. Những lời vạch trần về Lam tiên sinh, cũng chính là bà hai chẳng khác nào dồn vào chỗ chết.
Hai vụ tai nạn xe hơi mười chín năm trước và mười bảy năm trước được lật lại.
Ơ Cảng thành, có hai tờ báo lá cải có số lượng bán ra đáng kinh ngạc nhất, vụ cháy nhà kho khiến Next Magazine đột ngột bị hủy, từ đó doanh thu của một tờ báo khác tăng lên rất nhiều.
Trên trang nhất của tờ báo này có bốn từ được viết một cách ấn tượng, ân oán hào môn, Lương An Kỳ có phải là bà cả Lê Mỹ Hoa kế tiếp không?
Bài báo bắt đầu từ việc Hà tiên sinh mất tích, sự tập hợp của ba tên côn đồ, sau đó đề cập đến vụ tai nạn xe hơi kỳ lạ của người thừa kế thứ nhất Hà gia vài năm trước, lý lịch gia đình của các anh trai Lam tiên sinh và những người khác, cùng loạt tin tức tiêu cực gần đây về Lương An Kỳ đã được miêu tả sinh động bằng bút pháp thê lê.
Đọc xong cả bài chỉ có một cảm nhận.
Đáng sợ.
Nữ nhân đáng sợ, Lam tiên sinh đáng sợ.
“Ta chết cũng không rời khỏi Hào Giang, nhưng cũng sẽ không chôn trong mộ địa của Hà gia.”
Đây là lời thề của vợ cả Lê Uyển Như của Hà gia. Nữ nhân vẫn kéo dài hơi tàn, thậm chí sau khi biết Hà tiên sinh xảy ra chuyện, vị đệ nhất phu nhân chính thống của Hà gia vẫn còn có tâm trạng ăn một bát cháo lớn.
Cuộc đời của nữ nhân từ đầu đến cuối chỉ toàn là bi kịch.
Theo lời của nàng, nửa đầu cuộc đời là màu hồng, trong khi nửa sau hoàn toàn là màu đen.
Nửa đời trước, nàng xuất thân ưu tú, xinh đẹp như hoa, được mệnh danh là đệ nhất phu nhân Hào Giang. Chọn nam nhân cũng là nàng quyết định, gả cho một tên tiểu tử nghèo trên người không có nổi mười ngàn.
Sau đó là một cuộc hôn nhân hạnh phúc, có ba đứa con, hai gái một trai, hơn nữa tụi nhỏ đều không chịu thua kém.
Ở nửa sau của cuộc đời, người con trai ưu tú qua đời một cách bi thảm, cô con gái lớn thông minh lanh lợi bị hãm hại thành kẻ tâm thần. May mắn thoát khỏi là hai đứa con vẫn còn nhỏ Hà Siêu Hiền và Hà Nam Hiến Hùng.
Ngay cả bản thân nữ nhân cũng nằm liệt giường gần bốn mươi năm vì tai nạn xe cộ và căn bệnh lạ. Qua nhiều năm như thế, tướng mạo nữ nhân đã sớm phai tàn, Hà tiên sinh có vô số mỹ nữ vờn quanh, hà cớ gì phải để ý đến nàng?
Điểm này, nữ nhân không có gì oán hận.
Điều khiến cho Lê Uyển Như hận thấu xương chính là nam nhân biết kẻ giết con trai mình và khiến con gái mình phát điên nhưng lại giả câm giả điếc, thậm chí còn giao quyền hành gia tộc cho đối phương.
Lam Quỳnh Anh.
Nữ nhân ác ma.