Rầm!
Trong tiếng gào thét, cửa kính trong suốt bị đụng vỡ.
Mark oai phong lẫm liệt: "Thượng Hải Tử ra đây gặp ta!"
Bên trong tĩnh lặng như tờ. Không chỉ người của Hòa Ký sững sờ giây lát, mà mấy đả tử cuối cùng của Thập Tứ Thủy còn gắng gượng đánh với đối phương cũng ngơ ngác. Bọn hắn đánh nhau sống mái hồi lâu, thế mà bang chủ nhà mình lại không dám nán lại địa bàn. Chưa từng thấy tình huống này bao giờ.
"Kết thúc rồi."
Cao Gia Thanh lên tiếng: "Nổ súng cảnh cáo, bắt người!"
...
Cùng lúc đó, luật sư Hoàng Đình Văn nhíu mày đi vào Lục Phiến Môn Loan Tử.
Hắn là luật sư nằm trong top năm giới luật sư Cảng thành, đây là lần đầu tiên đi phục vụ một tên xã hội đen. Điều này khiến hắn hơi khó chịu.
Nhưng thái độ của Lương thái thái rất kiên quyết. Hắn làm việc cho Hà gia nhiều năm như vậy, thật sự không có cách nào từ chối.
"Xin hỏi?"
Newbie Chung Hân Như lại đụng phải ổ kiến lửa.
"Ta là Hoàng Đình Văn, đến nộp tiền bảo lãnh cho thân chủ của ta là Phi Cơ tiên sinh."
Đại luật sư nói chuyện hơi lắp bắp, rõ ràng là quên mất tên thật của thân chủ, nói ra một cái tên nổi tiếng như cồn.
Nữ hài Chung Hân Như giật mình, còn chưa tỉnh táo lại, luật sư Hoàng đã nói tiếp: "Dựa theo quy định của các ngươi, nhất định phải tiếp nhận đơn xin giải quyết trong vòng mười lăm phút. Hiện tại ngươi đã lãng phí một phút của ta. Tiểu thư, hi vọng ngươi biết chi phí cho một tiếng của ta đắt cỡ nào!"
…
Lương Văn Xương nhìn bóng lưng Phi Cơ rời đi, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Hắn đã hiểu ra kẻ đứng sau chân chính là Hà gia!
Mọi người đều biết luật sư Hoàng đại diện cho ai, nhưng hắn không tài nào hiểu nổi tại sao Phi Cơ lại nhận được sự ủng hộ của nhà họ Hà như vậy!
Phải biết rằng trong mắt các đại gia, băng đảng chỉ là con chó phục vụ cho bọn hắn, ném bừa cho nó một khúc xương thì nó sẽ sủa thay ngươi. Nhưng không ngờ Hà gia lại điều động luật sư danh tiếng ra mặt, việc này đã lật đổ tất cả tưởng tượng của sếp Lương.
"A Chính, năng lực theo dõi của ngươi mạnh nhất."
Lương Văn Xương nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng gọi điện cho một người bạn già của mình: "Trước khi về hưu, ta muốn ngươi giúp ta một việc."
"Được, đội trưởng."
A Chính không dài dòng, lập tức đồng ý. Cùng vào sống ra chết nhiều năm nên các nam nhân có tình hữu nghị chỉ thuộc về bọn hắn.
"Ta muốn điều tra Phi Cơ. Ta cảm thấy hắn không có bản lĩnh làm ra chuyện lớn như vậy mà vẫn bình yên rút lui."
Lương Văn Xương gằn giọng nói.
"Phi Cơ? Con hổ phong sinh thủy khởi nhất Hòa Ký kia ư?"
Mặc dù A Chính đã quên béng từ lâu, nhưng vẫn nhớ ra ngay lập tức.
"Đúng vậy. Khác với những vụ án ngươi đang vụ trách, tên này rất nguy hiểm. Ngươi có giúp ta không?"
"Cứ giao cho ta."
….
"Giao cho ta!"
Lương Văn Xương vẫn cảm thấy lời hứa hẹn của A Chính không đảm bảo. Không phải hắn không tin ông bạn già của mình, mà là do Phi Cơ đã trưởng thành tới độ khiến hắn sợ hãi.
Nam nhân đã dốc hết tất cả vào kế hoạch Thế Giới Mới.
Nhưng kết quả ra sao?
Đối phương hóa giải một cách nhẹ nhàng, thật sự là đối thủ không cùng đẳng cấp.
"Sếp Lương, uống cốc nước ấm đi."
Nhìn nam nhân cô độc ngồi trên băng ghế ngoài đại sảnh, đột nhiên Chung Hân Như cảm thấy đối phương thật đáng thương, có cảm giác cô quạnh khi cùng đường bí lối.
Khi nàng còn học ở trường cảnh sát đã xem Lương Văn Xương thời hăm hở nhất diễn thuyết.
Hồi đó nam nhân rồng bay hổ bước, mười mấy hán tử lanh lợi cường hãn luôn đi theo bên cạnh. Giọng nói vang vọng mạnh mẽ. Hơn nữa, dưới một loạt thủ đoạn cứng rắn của nam nhân, rất nhiều chuyện đều biến mất.
Chung Hân Như sinh ra ở Đồn Ốc, rất cảm kích về điều này. Đó là nguyên nhân quan trọng nhất khiến nàng coi Lương Văn Xương là thần tượng.
"Cảm ơn."
Lương Văn Xương nhận cốc nước, nét mặt tang thương buồn bã, hoàn toàn mất hết vẻ tự tin quen thuộc và thái độ hăng hái ngày xưa.
"Sếp Lương, thật ra nếu một số con đường không đi được thì hãy đổi một con đường khác, đừng đi vào ngõ cụt."
Nữ hài học theo lời dạy dỗ của mẹ mình, an ủi một câu. Thật ra nàng không ôm hi vọng gì, chẳng qua là không biết phải nói gì khi gặp thần tượng trong tình cảnh này.
Hai mắt Lương Văn Xương sáng ngời.
"Đúng vậy. Hiện tại Phi Cơ hoàn toàn khác kẻ địch ngày trước, vậy thì tại sao không thay đổi lối tư duy?"
Vừa rồi Hoàng Đình Văn hống hách như vậy, chứng tỏ Hà gia đã nằm trong mạng lưới quan hệ mạng lưới quan hệ của Phi Cơ, hơn nữa không phải là quan hệ trên dưới bình thường.
Mặc dù hắn không biết tại sao Phi Cơ làm được, nhưng nếu là quan hệ phụ thuộc thì tuyệt đối không kinh động đến vị luật sư danh tiếng này.
Đây là phán đoán của Lương Văn Xương.
"Hà gia, Hà gia..."
Sau khi lẩm bẩm vài câu, đột nhiên nam nhân liên tưởng đến tin tức mấy ngày qua. Hắn đã biết phải mượn sức từ đâu rồi.
Lam tiên sinh.
Nữ nhân đáng sợ nhất Hà gia kia và Lương An Kỳ luôn đối đầu với nhau, hơn nữa hắn biết rõ quan hệ giữa Thập Tứ K và Hà gia.
"Cảm ơn."
Lương Văn Xương thình lình đứng dậy, vỗ vai Chung Hân Như: "Câu nói của ngươi thật sự giúp ích cho ta."
Nam nhân vội vã rời đi.
Hắn muốn mượn tay Lam tiên sinh tiêu diệt thế lực của Phi Cơ. Lực lượng của đám người giới thượng lưu này vô cùng lớn, đây là một con đường mới.
Về phần có đáng giá hay không?
Lương Văn Xương cho rằng đáng giá. Phi Cơ trưởng thành càng thêm đáng sợ, hắn rất lo Hòa Ký cứ phát triển như vậy sẽ trở thành tồn tại giống Sicilia.
Mafia.