Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1491 - Chương 1491. Thất Bảo Đan

Chương 1491. Thất Bảo Đan
Chương 1491. Thất Bảo Đan

Trên tốt thì dưới xấu.

Ông chủ Ngưu như vậy, Phạm Đức Bưu cũng lung lay.

Kể ra thì người này khá may mắn. Trong một lần tình cờ, hắn nhặt được một quyển sách nghe nói là bí kíp của Khâu Xử Cơ Khâu chân nhân thuộc Toàn Châu Giáo. Bên trong có viết một ít tâm đắc về luyện đan.

Thế là Phạm đại thần côn bước chân vào.

Ông chủ Ngưu như nhìn thấy tri kỷ, hai người lập tức “gió vàng sương ngọc tìm nhau, đường trần muôn kiếp có đâu sánh cùng”.

Sự nghiệp luyện đan oanh liệt bắt đầu.

Hắn thật sự đã có được thành quả. Ông chủ Ngưu không phải đồ ngốc, đã mang đến một số cơ sở y tế để kiểm tra.

Vấn đề kéo dài tuổi thọ thì không dám hứa chắc, nhưng thuốc vô hại với người, hơn nữa còn có hiệu quả tráng dương. Quan trọng nhất thuốc này do đông y chế thành, không có tác dụng phụ.

Người mà ông chủ Ngưu bội phục nhất là ai?

Tô Bình Nam.

Ông chủ Ngưu lập tức chạy đến Thiên Đô, định dựa vào việc cho Tô Bình Nam uống thuốc xong, lòng vui vẻ sẽ chia hoa hồng cho hắn.

Nhìn viên thuốc óng ánh màu vàng nhỏ bằng đầu ngón tay trước mặt, rồi lại nhìn Ngưu Quảng Phát mặt mày hớn hở, Tô Bình Nam dày dạn kinh nghiệm sa trường cũng phải bất ngờ.

Trường sinh bất lão…

Ngươi có dám nghĩ đến điều này không?

Tô Bình Nam kiêu ngạo cuồng vọng lần đầu tiên thừa nhận có một số người có suy nghĩ khiến ngươi không phục không được.

“Ngươi khẳng định không có ý định hạ độc ta chứ?”

Mặc dù ông chủ Ngưu vỗ ngực cam đoan công dụng của Thất Bảo Đan rất cao, tập trung vô số dược liệu quý, nhưng Tô Bình Nam vẫn không có dũng khí bỏ thuốc vào miệng.

“Yên tâm đi, nhị ca. Sao ta lại hại ngươi được chứ? Ta đã uống hai viên rồi, hiệu quả còn mạnh hơn Viagra nhiều, hơn nữa huyết áp cũng giảm, đi đường không còn thở dốc nữa.” Ông chủ Ngưu nhìn thấy biểu hiện của Tô Bình Nam, tất nhiên hiểu hắn đang nghĩ gì.

Tô Bình Nam vất vả lắm mới khôi phục lại từ bốn chữ trường sinh bất lão, nghiêm túc nhìn Ngưu Quảng Phát đã lâu không gặp.

Không thể không nói, không biết lão Ngưu uống thuốc xong có hiệu quả hay là còn nguyên nhân nào khác, gương mặt của đối phương hồng hào, tinh thần phấn chấn hơn trước kia rất nhiều.

“Chẳng phải ngươi đã mang Thất Bảo Đan đi kiểm tra rồi sao? Kết quả đâu, đưa ta xem một chút.”

Điều này khiến cho Tô Bình Nam cảm thấy hứng thú.

Văn phòng nhất thời yên tĩnh lại, chỉ có tiếng nam nhân lật xem giấy tờ.

“Bảo Văn Tiểu Địch vào đây.”

Mười mấy phút sau, ánh mắt Tô Bình Nam nhìn Ngưu Quảng Phát có chút kỳ quái, ấn nút gọi ra ngoài.

Rất nhanh, Văn Tiểu Địch mặc một bộ vest công sở đẩy cửa bước vào. Ngay lập tức nàng bị viên thuốc màu vàng óng ánh trên bàn của ông chủ thu hút.

“Ngươi đưa nó đến mấy viện y học mà chúng ta hợp tác để kiểm tra đi.”

Tô Bình Nam lên tiếng: “Ta muốn số liệu hoàn chỉnh nhất, đồng thời đối phương cần tài liệu gì, ngươi cứ liên lạc với Ngưu tổng.”

“Vâng.”

Văn Tiểu Địch rón rén cầm lấy viên thuốc bước ra ngoài.

Các sản phẩm chăm sóc sức khỏe của tập đoàn Cẩm Tú đang phát triển rất tốt, hiện tại bắt đầu triển khai trong lĩnh vực y tế. Tô Bình Nam đã hợp tác với một số phòng thí nghiệm y tế và một số trường đại học y, cho nên hắn muốn kiểm tra cũng không khó.

Ngưu Quảng Phát ở bên cạnh xoa tay: “Nhị ca, ta cũng muốn lấy công chuộc tội. Sau này, ta sẽ cung cấp loại thuốc này lâu dài cho ngươi. Lần này, ngươi xem có thể chia hoa hồng cho ta hay không?”

Tô Bình Nam khép lại văn kiện.

“Giai đoạn đầu, ngươi đã bỏ ra bao nhiêu tiền để chế tạo viên thuốc này?”

Ngưu Quảng Phát thành thật trả lời: “Nguyên liệu làm thuốc trị giá hơn tám trăm ngàn nhân dân tệ, phòng thí nghiệm thuốc tốn chưa đến sáu triệu.”

Vào năm 1997, sáu triệu là một số tiền rất lớn. Có thể nói ông chủ Ngưu quá tùy ý.

“Tài vận của ngươi xác thực rất tốt.”

Tô Bình Nam tiện tay ném một điếu xì gà cho Ngưu Quảng Phát.

“Lát nữa ngươi đến phòng tài vụ lấy tiền. Còn nữa, đây là hạng mục mà ta làm. Tất cả mọi thứ đều giao lại cho Cẩm Tú. Ta sẽ cho ngươi 20% cổ phần.”

“Hạng mục gì?”

Ánh mắt ông chủ Ngưu mờ mịt.

“Thất Bảo Đan.”

Tô Bình Nam nói đến đây, cơ mặt không kìm được có chút dữ tợn.

“Ta hiểu những báo cáo đó. Chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú còn thiếu một sản phẩm hàng đầu. Với hiệu quả tráng dương, ngươi có biết Viagra của Tinh Điều quốc một năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền không?”

Tô Bình Nam không phải Ngưu Quảng Phát. Hắn hiểu một sản phẩm cùng loại với Viagra nhưng không có tác dụng phụ sẽ tạo ra bao nhiêu lợi nhuận.

Ngưu Quảng Phát mờ mịt lắc đầu.

Một trăm triệu.

Tô Bình Nam trả lời: “Đây chỉ là số liệu của năm ngoái. Khi nền kinh tế tiến lên, phép toán này sẽ ngày càng lớn hơn.”

Ngưu Quảng Phát cái hiểu cái không gật đầu. Lúc này, hắn không biết 20% cổ phần sẽ mang lại cho mình bao nhiêu của cải.

Sử dụng Thất Bảo Đan để tạo ra một sản phẩm tốt nhất mở ra thị trường cao cấp. Trong lúc Tô Bình Nam đang chờ kết quả kiểm tra lần thứ hai của Thất Bảo Đan, một tin tức đã hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của hắn.

Một mẩu tin trên phương tiện truyền thông chính thống, cũng chính là báo chiều phương Bắc đã gây ra chấn động lớn, thậm chí cả xã hội bắt đầu thảo luận về melatonin. Đây là một sản phẩm mà mọi người đã nghe nhiều lần.

“Bản chất của melatonin là gì? Tác dụng phụ của melatonin toàn năng được đóng gói sẽ gây hại cho cơ thể con người!”

Báo cáo được đăng trên một trong những phương tiện truyền thông chính thống của Hạ quốc đã ngăn chặn đà phát triển lành mạnh của Cẩm Tú.

Rõ ràng là có người đã dồn hết sức lực vào báo cáo này.

Không chỉ các dữ liệu chi tiết được phân tích trong phòng thí nghiệm được công bố, mà còn có lời kêu gọi của các chuyên gia khác nhau đã thực sự thổi bùng độ hot của chủ đề này.

Đối phương dường như rất có tinh thần trọng nghĩa.

Hết chương 1491.
Bình Luận (0)
Comment