Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1499 - Chương 1499. Một Mạng Đổi Một Mạng

Chương 1499. Một mạng đổi một mạng
Chương 1499. Một mạng đổi một mạng

“Cảm ơn lão đại, ta không khát.”

Triệu Đàm bất giác tiến vào trạng thái trước đây. Hắn lập tức hắn nhận ra, khẩu súng trong tay lại chĩa vào Tô Bình Nam.

Họng súng đen ngòm khiến tất cả đều căng thẳng. Sắc mặt của Tô Bình Nam trầm xuống.

“Ta gặp ngươi là vì ta nể tình những gì mà ngươi đã làm cho ta. Thế nên ta cho ngươi một cơ hội để giải thích.”

Khí thế của nam nhân vô cùng dọa người: “Ngươi dám cầm súng chỉ vào ta. Ai cho ngươi lá gan đó?”

Nguyên nhân chủ yếu Tô Bình Nam muốn gặp Triệu Đàm không phải vì Trương Lam Vũ bị bắt làm con tin, cũng không phải lo lắng nhân vật đại diện cho phe phái Cẩm Tú mà mình nâng đỡ xảy ra chuyện. Hắn tò mò lý do Triệu Đàm làm như vậy.

Một cán bộ cấp cao tự dưng thực hiện hành vi như thế. Với tính cách cẩn thận của mình, làm sao hắn không điều tra cho rõ ràng chứ.

Người đủ tư cách tiến vào phòng tổng thống không nhiều.

Đỗ Cửu, Đỗ Thạch và Lục Viễn gần như ngăn trước người Tô Bình Nam khi họng súng chĩa vào hắn.

“Tên phản bội kia, ngươi muốn chết.”

Khóe mắt Lục Viễn như muốn nứt ra.

Hắn là đại quản gia của tập đoàn Cẩm Tú, chức vị rất cao. Ngày thường hắn đã dưỡng thành thói quen giải quyết mọi việc một cách ung dung. Nhưng lúc này, Lục Viễn lại xúc động như mười năm trước.

Người là do hắn dẫn đến. Chỉ điểm này thôi, hắn đã khó chối tội của mình. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lục Viễn lại nổi giận như thế.

Huống chi, người đến từ Tấn Châu trong tập đoàn Cẩm Tú cũng không ít.

Tấn Châu vốn là tỉnh giàu tài nguyên nhưng công nghiệp và nông nghiệp vô cùng lạc hậu, dẫn đến rất nhiều người trẻ tuổi không có công việc, rất nhiều người trở thành lưu manh.

Lục Viễn rất nổi tiếng ở đó, cho nên không ít người đến tìm Lục Viễn nương tựa. Bây giờ Triệu Đàm gây ra chuyện như vậy, con đường đó xem như đứt đoạn hoàn toàn.

Bất luận Tô Bình Nam nghĩ chuyện này như thế nào, Lục Viễn sẽ không làm theo phương thức trước kia. Thậm chí hắn còn có thể sa thải phần lớn nhân viên của mình.

Lục Viễn là người trọng nghĩa, điều này khiến hắn cực kỳ khó xử.

Triệu Đàm dời họng súng chỉ vào đầu Trương Lam Vũ, khiến cho ông chủ Trương vừa mới đứng thẳng lập tức mềm nhũn.

“Vì sao ngươi lại làm như thế?”

Tô Bình Nam khoát tay ra hiệu cho ba người kia tránh ra.

“Ngươi ra tay vào lúc này, ta thấy ngươi đã nghiên cứu trước. Nói đi, ngươi muốn cái gì?”

“Tha cho Thôi Tư Mộng.”

Mồ hôi lạnh rịn ra trên trán Triệu Đàm: “Tô tổng, ta biết ngươi đầu tư rất nhiều vào ông chủ Trương, cũng biết hậu quả nếu hắn chết ở đây. Cho nên ta muốn dùng chuyện này cầu xin ngươi tha cho Thôi Tư Mộng.”

Bầu không khí trở nên quỷ dị.

Tô Bình Nam không hiểu, còn Lục Viễn nhìn Triệu Đàm như gặp quỷ.

“Là nữ phóng viên đã đưa tin về Sản phẩm chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú à?”

Tô Bình Nam trăm việc quấn thân, một lúc lâu sau mới nhớ ra tên của người này.

“Vâng.”

Triệu Đàm cắn răng nói tiếp: “Giấc mơ của nàng là làm một phóng viên đưa tin trung thực, cho nên nàng sẽ tiếp tục đưa tin. Ta cầu xin Tô tổng hãy rộng lượng bỏ qua cho nàng.”

“Ta có nói muốn giết nàng không? Ngươi làm vậy có đáng giá không?”

Tô Bình Nam rốt cuộc đã hiểu ra lý do vì sao. Thì ra cấp dưới của hắn là một kẻ si tình. Điều này khiến cho hắn thậm chí không biết nên khóc hay cười.

Tô Bình Nam luôn lạnh lùng cứng rắn đối với mấy chuyện nhi nữ tình trường thật sự không hiểu nổi.

“Đáng.”

Triệu Đàm cụp mắt: “Ta rất hiểu đạo lý kẻ mạnh là kẻ chiến thắng. Nàng rất quật cường, nhất định không chịu thỏa hiệp. Ta lại càng hiểu rõ phong cách làm việc của Tô tổng. Kết quả của nàng sẽ là biến mất khỏi nhân gian hoặc vào tù.”

“Ngươi cầu xin ta bằng hành động này sao?”

Tô Bình Nam từ chối cho ý kiến, khoan thai hút xì gà nhìn đối phương: “Ngươi có biết bất luận kết quả hôm nay như thế nào, ta nhất định sẽ không giữ ngươi lại.”

"Ta biết.”

Biểu hiện của Triệu Đàm trở nên phức tạp: “Ta đã từng do dự nhưng ta không bỏ được nàng.”

“Vì yêu mà chết, có khí phách.”

Tô Bình Nam nhẹ nhàng vỗ tay: “Đời này ta ghét nhất là người khác uy hiếp ta. Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi thả ông chủ Trương ra, nổ súng bắn chết ta. Bắn chết ta, mọi chuyện tự nhiên sẽ xong hết.”

Nam nhân vẫn cay độc như trước đây, ánh mắt nhìn Triệu Đàm có chút khinh thường.

Triệu Đàm nhìn Tô Bình Nam.

Đối phương rất nghiêm túc.

Ánh mắt của Tiểu Hồng Bào chỉ có sự khinh thường và trào phúng chứ không có sự thỏa hiệp.

Triệu Đàm lắc đầu: “Ta không giết chết được ngươi.”

Hắn không có lòng tin với mình bởi vì hắn đã nhìn thấy thân thủ của Tô Bình Nam.

“Ta sẽ không đồng ý với ngươi, nhưng ta sẽ cho ngươi một cơ hội.”

Bầu không khí trở nên lạ thường.

Triệu Đàm cầm súng nhưng lại bị khí thế của Tô Bình Nam ép xuống, thế nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, bao gồm cả Trương Lam Vũ đang run rẩy trước họng súng.

“Có mang dao không?”

Tô Bình Nam quay sang nhìn Lục Viễn, ngoắc ngoắc ngón tay: “Đưa cho ta.”

“Có mang theo.”

Mặc dù Lục Viễn không hiểu ý của lão đại nhưng vẫn thành thật lấy con dao đeo bên hông đặt vào lòng bàn tay của Tô Bình Nam.

Con dao găm rất sắc bén, thô ráp. Lục Viễn đã mài nó từ một thanh thép trong nhà máy giấy trước đó.

Tô Bình Nam ngậm điếu xì gà, dùng ngón tay gõ gõ. Vật liệu thép không tệ, dùng một ngón tay gõ vào phát ra âm thanh rất rõ ràng.

“Một mạng đổi một mạng.”

Nam nhân tiện tay ném con dao xuống dưới chân Triệu Đàm: “Ta cho ngươi thể diện. Ngươi chết, ta đồng ý điều kiện của ngươi.”

“Được.”

Triệu Đàm thở phào. Hắn biết nam nhân trước mặt nói lời sẽ giữ lời. Cuối cùng thì hắn cũng đã thành công rồi.

Hết chương 1499.
Bình Luận (0)
Comment