Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1531 - Chương 1531. Dùng Nhầm Chỗ

Chương 1531. Dùng nhầm chỗ
Chương 1531. Dùng nhầm chỗ

Trần Kế Hoa bị hai nam nhân khoác vai, kẹp nách giống như bạn bè bước ra khỏi nhà hàng.

Toàn bộ quá trình hắn đều rất nghe lời.

Mặc dù trên đường có không ít nhân viên phục vụ đã từng nhận tiền bo của hắn lên tiếng chào hỏi, hắn cũng nhiều lần muốn mở miệng kêu cứu nhưng con dao nhọn đè bên hông khiến cho hắn phải nuốt lời muốn nói xuống bụng.

Đối phương dán sát tai hắn, thì thầm: “Con dao này có ba cạnh, chỉ cần ta ra tay, thận của ngươi sẽ hỏng ngay. Hơn nữa vết thương còn chảy máu không cầm được. Bất kể bác sĩ đến nhanh cỡ nào, ngươi cũng chết chắc.”

Nói xong đối phương còn cười ha hả. Trong mắt người ngoài, biểu hiện của hai người cực kỳ thân thiết, không cách nào hoài nghi được.

Tất cả mọi người, bao gồm Trần Kế Hoa cũng không phát hiện ra trong hai người bắt hắn có một người cứ dùng tay che gương mặt của mình.

Sau khi ra khỏi nhà hàng, Trần Kế Hoa hơi hối hận. Hắn cảm thấy mình đã mất đi cơ hội thoát thân tốt nhất. Nhưng hắn đích thật không dám mạo hiểm. Dù sao hắn cũng chỉ là dân văn phòng có chút quyền hành mà thôi.

Một chiếc xe van hơi cũ chạy đến.

Cửa xe mở toang, lập tức có người nhảy ra khỏi xe. Trần Kế Hoa chỉ cảm thấy cổ tê rần, nhanh chóng hôn mê. Hai nam nhân bắt hắn lập tức nhét hắn vào xe như nhét món hàng. Toàn bộ quá trình vô cùng ngắn gọn, dứt khoát. Chiếc xe lao đi, rất nhanh biến mất trong bóng đêm.

Phác Ny Mạ đứng ở cửa câu lạc bộ, nhìn đèn thang máy từng cái sáng lên, tim của nàng căng thẳng đến mức muốn nhảy ra ngoài.

Tinh!

Cửa thang máy mở ra, Đinh Thanh và Thôi Đấu Hạo hai người một trước một sau bước ra ngoài. Nữ nhân rốt cuộc cũng nhìn thấy đại nhân vật tên Tô Bình Nam.

Trẻ hơn nàng nghĩ.

Tóc chải gọn gàng, mặc một bộ đồ vest sọc đen may thủ công, dáng người cao lớn và mạnh mẽ. Mặc dù biểu hiện của hắn rất lạnh lùng nhưng điều đó không ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp trai của hắn.

“Hoan nghênh Tô tiên sinh.”

Phản ứng của Phác Ny Mạ rất nhanh, thậm chí nàng còn khom người chín mươi độ, lộ rõ vóc dáng ngon nghẻ của mình. Theo động tác của nàng, toàn bộ người trong hành lang lập tức khom người theo.

Nam nhân sải bước tiến lên. Khi đi ngang qua Phác Ny Mạ, hắn khẽ gật đầu một cái xem như chào hỏi.

Biểu hiện của nữ nhân lập tức kích động.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Tô Bình Nam đến câu lạc bộ nhưng hắn đã nắm giữ toàn bộ tư liệu về nữ nhân này, bao gồm những gì nàng trải qua trong quá khứ và thích.

Anh hùng không hỏi xuất thân.

Câu lạc bộ Thiên Đường có thể tạo dựng được tác dụng lớn đến vậy không thể bỏ qua công lao của nữ nhân này.

Câu lạc bộ không dính một hạt bụi, ánh đèn chiếu vào nội thất bằng pha lê vô cùng lộng lẫy.

Một kim tự tháp được tạo thành từ những ly thủy tinh đế cao cùng với rượu vang làm cho căn phòng thoang thoảng mùi rượu.

Các nữ hài biểu hiện đoan trang, thanh lịch như những quý cô. Người nào cũng mặc trang phục dạ hội lẳng lặng chờ đợi một đêm cuồng hoan có khả năng diễn ra đêm nay.

Tóm lại, đây là một thế giới của tiền.

Tô Bình Nam không để ý đến những nữ hài kia. Nam nhân lòng có sơn hà, sống cuộc sống như tăng sư khổ hạnh. Mọi khó khăn gian khổ đối với hắn chỉ là sự khởi đầu mà thôi.

“Khi nào thì nhóm khách đầu tiên của hôm nay đến?”

Tô Bình Nam nhận ly rượu vang do Phác Ny Mạ đưa đến, ngồi thẳng ở vị trí chính giữa, khoan thai hỏi.

Quách Quang Diệu nhìn đồng hồ, nghiêm túc trả lời: “Dựa theo thời gian đã hẹn thì khoảng mười ba phút sau.”

Tô Bình Nam gật đầu một cái, sau đó nhấp một ngụm rượu vang, duỗi ngón tay chỉ Quách Quang Diệu: “Có lòng đấy, mùi vị không tệ.”

Quách Quang Diệu mỉm cười rất vui vẻ, khiến các nữ nhân trong câu lạc bộ phải kinh ngạc xém rớt cả cằm.

Đây chính là giám đốc Thôi như mặt trời ban trưa ở Busan. Bình thường các nàng chưa từng thấy nam nhân cười đến vui vẻ như vậy, thậm chí còn có chút ngốc nghếch.

Phác Ny Mạ đi theo phục vụ bên cạnh cũng chấn kinh.

Nàng đã hiểu vì sao tất cả các giám đốc của câu lạc bộ đều thèm nhỏ dãi mấy chai Romanee-Conti 74 tuổi cất trong tủ rượu nhưng không ai dám đụng vào.

Vì những loại rượu đắt tiền đến mức một nữ hài có thể ngã vào vòng tay của mình chỉ dành riêng cho người này.

“Hút một điếu đi.”

Thứ mà Tô Bình Nam lấy ra lần này không phải là xì gà Havana hắn yêu thích, mà là thuốc lá Tháp Sơn Tuyền giá bán sáu tệ thời đó ở Ô thành.

Phải biết rằng thuốc lá sáu tệ đã thuộc hàng thuốc xịn chính cống. Nhất là Quách Quang Diệu tuổi còn trẻ thích nhất danh tiếng, thường mua vài gói phân phát khắp nơi, giả bộ giàu có, dẫn đến mỗi tháng có vài ngày đi hút thuốc lá của người khác.

Quách Quang Diệu căng thẳng nhận lấy, châm lửa, hít một hơi thật sâu. Bởi vì giữ trong phổi quá lâu, thậm chí khói trở nên nhợt nhạt không màu.

Mùi cay nồng của thuốc lá kém chất lượng tràn ngập trái tim của Quách Quang Diệu. Trong nháy mắt, hắn có cảm giác như trải qua mấy kiếp.

“Ngươi làm rất tốt, ta cảm thấy vô cùng hài lòng.”

Tô Bình Nam không nói tiếng Hàn, mà dùng thổ ngữ ngay cả người Ô thành hiện tại rất ít khi nói: “Bây giờ ngươi có thể tự quản lý công việc của mình, không cần chuyện gì cũng phải xin chỉ thị của ta.”

Nam nhân ngửa người ra sau: “Ta không phải người độc tài. Có đôi khi ngươi suy nghĩ nhiều quá.”

Quách Quang Diệu gật đầu.

Tô Bình Nam tiếp tục quay sang nhìn Vạn Thu Sinh đang đứng trong đám người đằng sau: “Ngươi có tầm nhìn xa, có bản lĩnh, nhưng thủ đoạn đấu đá nội bộ trong xí nghiệp nhà nước đã dùng nhầm chỗ rồi.”

Giọng điệu của nam nhân vẫn rất nhẹ. Phác Ny Mạ ở bên cạnh nghe không hiểu Tô Bình Nam nói gì, cứ nghĩ rằng đại nhân vật có phần bình dị, gần gũi này đang bàn chuyện nhà.

Nhưng Vạn Thu Sinh mà các nàng luôn xem là lão hồ ly lại mặt mày tái nhợt. Nếu không phải có người bên cạnh đỡ lấy, chỉ sợ hắn đứng không vững.

Hết chương 1531.
Bình Luận (0)
Comment