Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1547 - Chương 1547. Là Người, Không Phải Thần

Chương 1547. Là người, không phải thần
Chương 1547. Là người, không phải thần

"Mọi người chuẩn bị đi."

Hàn Thi Hiền bộc lộ khía cạnh thông minh quả quyết của mình. Nàng vỗ tay, giọng nói vang dội: "Xương Mãn, ta cần toàn bộ dư liệu mới nhất về khủng hoảng tài chính Đông Nam Á đến thời điểm này. Thời gian năm phút."

"Không thành vấn đề."

Một nam nhân điên cuồng gõ bàn phím.

"Ta còn cần dữ liệu chân thực về dự trữ ngoại hối và hướng đi của dòng tiền nóng."

"Tình hình đầu tư nước ngoài hạn mức lớn. Chỉ cần hạn mức đạt tới năm trăm nghìn đô la Mỹ, nhất định phải tra cho ta hướng đi của tất cả khoản tiền này..."

Theo từng mệnh lệnh nữ nhân đưa ra, tổ nhỏ vốn trầm lặng lập tức tràn đầy sức sống.

"Tổ trưởng, ngươi sẽ thành công."

Trước khi nữ nhân lên xe, trợ lý Tiểu Kim lại nở nụ cười xinh đẹp, ra dấu cố lên.

"Boss, chúng ta đã lấy đủ chip trên thị trường ngoại hối. Theo phân tích của chúng ta, các vốn lưu động như Quantum và Tiger cũng đang tích lũy, coi bộ sẽ ra tay."

Tần Tử Khâm đặt một bản báo cáo trước mặt Tô Bình Nam.

"Bọn hắn sẽ không."

Tô Bình Nam xem xong tư liệu, tiện tay để sang một bên, sau đó ngẩng đầu nhìn Tần Tử Khâm lộ vẻ nghi hoặc, mỉm cười giải thích: "Xứ sở kim chi không phải mấy quốc gia Đông Nam Á. Nó là cường quốc kinh tế xếp thứ mười một thế giới, mức độ hoàn thiện của các ngành nghề cao vô cùng. Vì vậy đây là một bữa tiệc lớn, Phố Wall sẽ không cho phép các vốn lưu động tham lam, bọn hắn muốn nhiều hơn."

"Tựa như một món ăn tinh xảo cần từ từ thưởng thức mới có thể nếm được hương vị." Nam nhân mỉm cười châm xì gà: "Thật ra đám tài phiệt tự cho rằng mình có thể khống chế tất thảy đều là heo. Bọn hắn sẽ phải trả giá nhiều hơn."

"Ý ngươi là lần này chúng ta vẫn ra tay đầu tiên?"

Từ lâu Tần Tử Khâm đã cực kỳ bội phục Tô Bình Nam thiết lập bố cục ở xứ sở kim chi. Thị trường này tuy hoàn thiện nhưng không hoàn toàn mở cửa, vì vậy lần này tập đoàn Kim Môn chiếm tiên cơ đủ lớn.

Không nói những cái khác, sau khủng hoảng lần này, những khoản nợ lớn dọa người kia sẽ hoàn toàn biến thành tài phú, huống chi còn có nhiều tài sản chất lượng cao như vậy.

"Chúng ta phải chờ đợi."

Tô Bình Nam chậm rãi lắc đầu: "Chúng ta phải tung ra một kích này tại thời điểm quan trọng nhất."

Không biết vì sao hôm nay nam nhân có vẻ mệt mỏi, rõ ràng là không có tinh thần.

Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Kế hoạch nên làm đều đã làm, cho tới bước này rất nhiều chuyện không cần tới Tô Bình Nam đích thân làm.

Việc hắn có thể làm là chờ đợi.

Có lẽ con người chung quy không phải máy móc. Những cuộc đấu đá và tâm thái cẩn thận như giẫm lên băng mỏng khiến hắn ít nhiều gì cũng có chút mệt mỏi. Hoặc là bài hát Casablanca trong nhà hàng khiến hắn đột nhiên nảy sinh suy nghĩ muốn thư giãn.

Nghĩ sao làm vậy, năng lực hành động của nam nhân luôn kinh người.

Sau khi Tần Tử Khâm rời đi, lần đầu tiên Tô Bình Nam không tăng ca làm việc, mà đóng lại tư liệu tài vụ phân tích tập đoàn Nhạc Thiên dày cộp.

Hắn từ chối mọi người đi theo ra ngoài, lựa chọn ở một mình. Xứ sở kim chi cấm súng. Trong hoàn cảnh này, với sự kiêu ngạo của nam nhân, hắn đâu thèm quan tâm tới vấn đề an toàn của bản thân.

Thế là trong ánh mắt cầu xin của một đám hán tử bưu hãn, nam nhân ngồi lên một chiếc taxi, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.

...

Quách Quang Diệu liếc nhìn Lục Viễn: "Ngươi chắc chắn là không đi theo?"

Lục Viễn thở dài: "Lão đại muốn ở một mình, chúng ta nào dám."

Đúng vậy, không ai dám làm trái ý Tô Bình Nam. Cho dù Seoul không lớn, tập đoàn Kim Môn cũng có năng lực theo dõi mọi hành động của lão đại, nhưng Quách Quang Diệu vẫn không dám tự ý quyết định.

"Lão đại cũng là người, không phải thần."

Lục Viễn vỗ vai Quách Quang Diệu: "Chúng ta uống một ly nhé?"

Đêm khuya, đảo Mỹ Lệ.

Lão Phúc mở quán ăn lớn nhất Bắc Quán nhớ hôm nay là ngày dọn dẹp, không mở cửa cho người ngoài. Nói là dọn dẹp, nhưng lúc đêm khuya người trẻ tuổi chen kín đại sảnh rộng lớn, hai bên phân tách rõ ràng.

Những người tuổi trẻ này có ngoại hình khác lạ, cách ăn mặc quái dị khiến người ta mở rộng tầm mắt. Điểm giống nhau duy nhất là trên mặt ai cũng viết đầy mấy chữ ngỗ ngược và tàn bạo, bọn hắn nhìn đối phương như nhìn kẻ thù giết ba.

Chuyện bình thường ấy mà.

Ở độ tuổi này, hiếu chiến trở thành chuyện có thể khoe khoang, bọn hắn đều muốn xuất đầu lộ diện, nhưng lại xem nhẹ cái giá bỏ ra.

Tối nay Quý Đổng mở tiệc chiêu đãi Sa Vũ.

Mấy người Hạng Tiểu Bình tới đây, Sa Vũ đẩy nhanh bước phát triển lớn mạnh.

Sau khi Sa Vũ chiếm một mạch ba địa bàn của đầu đảng nhỏ, Quý Đổng - đầu đảng lớn nhất Bắc Quán đích thân ra mặt, muốn ngồi xuống nói chuyện.

Nói chuyện suôn sẻ thì bàn bạc, không suôn sẻ thì đánh.

Đây là ý của Quý Đổng. Hiện tại hắn cũng có ý bị ép lên Lương Sơn.

Hầu hết các đầu đảng đều là dân bản địa.

Mặc dù bình thường trên danh nghĩa mọi người đều thuộc Thiên Đạo Minh, nhưng thật ra chỉ là một liên minh rời rạc mà thôi. Sau khi liên tục bị chiếm nhiều địa bàn như vậy, lão giang hồ Quý Đổng biết mình không thể không ra mặt.

Nếu tiếp tục cái đà này thì Tam Liên Hội sẽ hoàn toàn cắm rễ ở đại bản doanh Bắc Quán của đám đầu đảng bọn hắn.

Mục đích của đối phương rất rõ ràng. Liên tục xây dựng quán bar, quán ăn đêm và phòng tắm hơi, hơn nữa còn thành lập doanh nghiệp chính quy như là công ty tài chính.

Tất cả đều chứng minh lần cắm cờ này của đối phương không đơn giản là cầu tài như mọi khi. Nhất là mãnh long đến từ Loan Tử tên Sa Hoàng càng khiến Quý Đổng cảm thấy đe dọa.

Làm việc phóng khoáng, ra tay đủ ác.

Hết chương 1547.
Bình Luận (0)
Comment