Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1548 - Chương 1548. Đầu Đảng Là Gì

Chương 1548. Đầu đảng là gì
Chương 1548. Đầu đảng là gì

Quý Đổng hút thuốc trong phòng bao tầng hai, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút do dự và đấu tranh tâm lý.

Đánh ư?

Nam nhân không muốn cho lắm. Không phải hắn sợ, mà là hắn già rồi.

Con người già đi dễ trở nên đa sầu đa cảm. Quý Đổng tàn nhẫn từng nổi tiếng như cồn, bây giờ đã bắt đầu chán cái cảnh hơi tí là chém giết.

Thứ nhất, hiện tại hầu hết những người đi theo hắn đều là con cháu của hàng xóm láng giềng, lớn lên dưới mí mắt hắn. Vì vậy hắn không muốn những người trẻ tuổi dưới trướng mình chết vì hiếu chiến.

Nói chuyện?

Nhìn vẻ mặt không chút sợ hãi của Sa Vũ, Quý Đổng hiểu rằng ngày hôm nay chưa chắc áp chế được đối phương. Nam nhân thông minh cả đời, cuộc sống an nhàn ở Bắc Quán trong nhiều năm qua khiến hắn quên mất một điều.

Xưa nay giang hồ tàn khốc máu tanh không tin nước mắt, nhân từ nương tay sẽ mất mạng, bất kể ngươi là ai...

"Hậu sinh khả uý."

Cửa phòng bao tầng hai mở rộng.

Quý Đổng ngồi trong đó híp mắt lại, ánh mắt nhìn Sa Vũ có ý khen ngợi, nhưng kiêng dè nhiều hơn.

Hắn đã hoạt động ở Bắc Quán nhiều năm, tất nhiên chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số. Sa Vũ dám đến, hơn nữa vẻ mặt không chút sợ hãi, một mình dẫn theo ba bốn người. Chỉ điểm này thôi cũng xứng với bốn chữ kia.

Quý Đổng tiếp tục nói: "Nghe nói Hòa Ký cơ to nghiệp lớn, nuôi được mãnh long. Ta không hiểu tại sao ngươi không bắt cá lớn Cảng thành, mà lại muốn chạy tới Bắc Quán mò chút tôm tép?"

Nam nhân nói xong, mắt híp lại, giọng điệu trở nên ác liệt: "Các đầu đảng cũng giết người đấy."

Quý Đổng nói tiếng Mân Nam, tốc độ cực nhanh. Ngoại trừ Sa Vũ có thể hiểu ý của đối phương, những người khác bao gồm Hạng Tiểu Bình và Cảnh Hùng Tử đều không hiểu gì.

"Thà làm đầu gà, không làm đuôi phượng."

Sa Vũ làm như không nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của đám du côn xung quanh, nghênh ngang ngồi xuống: "Quý Đổng, ta kính trọng ngươi là tiền bối, cho nên ta không động vào một địa bàn nào của ngươi. Hôm nay ngươi gọi ta đến đây, vừa mở miệng đã nói đến giết người, không biết là ý gì?"

Hiển nhiên đám người A Nhân đằng sau Quý Đổng không giỏi nhẫn nhịn. Nghe thấy giọng điệu cứng rắn ẩn trong mềm mỏng, bọn hắn lập tức tiến lên vài bước.

Súng ngắn ở hông mấy tên này lộ ra. Quý Đổng xua tay, giọng điệu ôn tồn: "Ra ngoài lăn lộn không dễ dàng. Ngươi lùi một bước, trả lại bốn địa bàn cho Sa Bì, ta cho phép ngươi cắm cờ, mỗi tháng ta chỉ lấy 10%."

"Nếu ta nói không thì sao?"

Sa Vũ cười gằn: "Chính phủ cũng chỉ lấy của ta 7%. Quý Đổng, ngươi vừa mở miệng đã đòi bốn địa bàn và 10%, thể diện lớn thật đấy."

Mặt Quý Đổng biến sắc.

Hắn thấy mình đã đủ nhượng bộ, nếu như đối phương không muốn ầm ĩ đến độ không thể dàn xếp thì kiểu gì cũng xuống nước. Không ngờ tên mãnh long đến từ Loan Tử này lại cứng rắn như vậy.

"Có phải ngươi không muốn đi ra ngoài nữa không?"

Giọng nói của Quý Đổng đắng chát. Hắn nhìn Sa Vũ mặt không đổi sắc, cuối cùng thở dài đứng dậy, vừa đi xuống tầng vừa gật đầu với ngựa đầu đàn A Nhân.

"Làm theo lời ngươi nói, phía Chu Triều Tiên ta sẽ xử lý."

Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.

Quý Đổng biết rõ mình không có đường lui. Với thái độ này của đối phương, nếu mình không làm gì thì tất cả mọi người sẽ cho rằng mình mềm yếu có thể bắt nạt.

Như vậy thì chẳng cần nói cũng biết kết cục của mình là gì.

Cả buổi tối A Nhân đã giận sôi gan. Có thể nói ở Bắc Quán, Quý Đổng một tay che trời. Hắn là ngựa đầu đàn của Quý Đổng, từ nhỏ đã thuận buồm xuôi gió, đã bao giờ bị người khác đè ép không ngóc đầu lên được đâu?

Lúc này nghe Quý Đổng nói vậy, hắn lập tức lộ vẻ mặt dữ tợn, đặt ngón cái và ngón trỏ vào miệng huýt sáo thật vang.

"Đàm phán không thành, làm việc."

Tiếng huýt sáo trên tầng hai vang lên, La Hồ Tử phụ trách phô bày thực lực dưới tầng một lập tức đá văng mặt bàn phía trước, để lộ đống dao rựa sáng bóng được gắn bên dưới từ trước.

"Chém chết bọn hắn!"

Hiển nhiên đám đàn em của Sa Vũ ở bên dưới cũng đã có sự chuẩn bị từ trước. Mấy người ở hàng cuối lập tức xách mấy thùng nhựa đầy đủ dao rựa ném vào chính giữa.

Người của hai bên lao vào nhau như thủy triều, tức thì tiếng hét thảm thiết vang lên khắp nơi. Cửa lớn ở tận ngoài cùng của nhà hàng bị đóng chặt.

Các đầu đảng tử chiến theo cách thức sinh tồn!

Đầu đảng là gì?

Bọn hắn không phải thế lực xã hội đen có tổ chức nghiêm minh, mà là một hình thức dân bản địa từng bước phát triển lên để chống lại sự chèn ép. Bọn hắn có thể đứng vững không ngã ở đảo Mỹ Lệ hỗn tạp này là vì bọn hắn ác nhất!

Nếu không, dựa vào đâu mà những kẻ chân đất cắm rễ trong thôn xóm này lại có địa vị nặng hàng Trúc Liên Bang và Tam Liên Xã?

Quý Đổng ra khỏi nhà hàng, phô bày thực lực của hắn ở Bắc Quán.

Nam nhân chậm rãi lên xe, thậm chí trong quá trình này còn không quên gật đầu với mấy cảnh sát duy trì trật tự: "Có thời gian thì thường xuyên đến dùng cơm nhé, dạo này làm rất nhiều vịt quay."

Cảnh sát dẫn đội gật đầu đi tới: "Quý Đổng, gần đây mẹ ta luôn gặp ác mộng, đi miếu thắp hương. A Quý bá nói ngươi nặng sát khí, muốn nhờ ngươi giúp một nguyện vọng."

"Được."

Quý Đổng hạ cửa kính xe xuống, đưa cho đối phương một điếu thuốc: "Hàng xóm láng giềng nên giúp đỡ lẫn nhau. Ngày mai có thời gian ta sẽ đi đón Hà Phân tẩu."

Hai người nói chút chuyện nhà, mà trong một nhà hàng cách bọn hắn chưa đầy ba mươi mét đang diễn ra một hồi chém giết sinh tử!

"Giải tán đi! Có lẽ hôm nay động tĩnh hơi lớn, ngươi không có mặt tại hiện trường cũng dễ bàn giao." Quý Đổng kết thúc cuộc nói chuyện. Mấy cảnh sát nhanh chóng rời khỏi con đường đèn đóm sáng trưng này.

Hết chương 1548.
Bình Luận (0)
Comment