Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1549 - Chương 1549. Chư Hầu Một Phương

Chương 1549. Chư hầu một phương
Chương 1549. Chư hầu một phương

Dưới tầng một, tiếng hô giết rung trời, máu phun ra, từng tên du côn ngã xuống. Sa Vũ ở trên tầng hai nhìn thấy hết thảy, nhưng biểu cảm lại thờ ơ như thể người chết không phải đàn em của mình.

"Sắp kết thúc rồi, ta tiễn ngươi lên đường."

A Nhân nhìn nam nhân có biệt danh Sa Hoàng Bắc Quán, cười rất lạnh lùng: "Qua ngày hôm nay, đảo Mỹ Lệ không còn tên của ngươi nữa."

"Người bên dưới quá hỗn loạn."

Sa Vũ vẫn cười ra tiếng: "Chiếm được địa bàn, nhưng trụ cột vẫn còn đó, ta có thể phất cờ bất cứ lúc nào. Hôm nay mượn tay Quý Đổng tiêu diệt đám người kia của Chu Triêu Tiên cũng là chuyện tốt."

Đối mặt với đám đông bao vây, Sa Vũ nói với A Nhân: "Ngươi có biết vì sao hôm nay ngươi thua không?"

"Ta thua?"

A Nhân kinh ngạc, ánh mắt nhìn đối phương như nhìn kẻ ngu.

"Đúng vậy."

Sa Vũ cười to, tiếng cười điên cuồng bộc lộ nội tâm bưu hãn của hắn: "Thua vì lảm nhảm quá nhiều. Đáng lẽ ra ngươi nên giết ta ngay từ đầu."

Lời nói vừa dứt, tiếng súng chợt vang lên.

Hạng Tiểu Bình nghiêng người lăn một vòng, đồng thời bóp cò súng. A Nhân trơ mắt nhìn đại ca của mình, tức là A Thái đả tử số một dưới trướng Quý Đổng ngửa mặt ngã xuống trong vũng máu.

Mà trên bức tường gỗ của phòng bao phía sau hắn vẫn còn lưu lại một lỗ đen sâu hoắm.

Pằng, pằng pằng pằng!

Một loạt tiếng súng vang lên, trước giờ A Nhân ngơ ngác đứng ở vị trí trung tâm chưa từng nghĩ tới con người có thể nổ súng nhanh đến vậy!

Phải biết rằng hắn là vua chơi súng đấy!

Động tác của bốn người bao gồm cả Sa Vũ đều nhanh gọn lẹ, liên tục lăn mình nổ súng, hệt như báo săn chạy băng băng trên thảo nguyên.

"Con mẹ nó, các ngươi muốn chết!"

Mặc dù A Nhân không rõ tại sao mấy tên sát thần này không bắn chết mình đầu tiên, nhưng dòng máu bưu hãn thúc đẩy hắn sờ lên hông.

Nhưng khoảnh khắc hắn nhấc tay lên.

Pằng!

Theo tiếng súng chát chúa, khẩu súng của hắn bị hất bay. Thậm chí Lâm Quốc Chính nổ súng còn nở nụ cười khinh bỉ với hắn.

Bắt đầu từ lúc Sa Vũ đặt chân lên đảo Mỹ Lệ, hắn làm việc không quá giống phong cách tính trước làm sau của Cẩm Tú hồi trước.

Tất nhiên không phải hắn tự ý quyết định.

Khả năng khống chế của Tô Bình Nam đối với cấp dưới cực kỳ mạnh, hiển nhiên Sa Vũ chỉ đi theo phương hướng chung do Tô Bình Nam định ra.

Nhìn tổng quát là Tô Bình Nam một đường tiến lên, bề ngoài trông có vẻ cường ngạnh, không để lại đường sống. Nhưng thật ra phần lớn là nước chảy thành sông hoặc mượn lực chống lực.

Mặc dù tập đoàn Cẩm Tú không thiếu lòng gan dạ của dân liều mạng, song nam nhân càng không thiếu kiên nhẫn.

Nhưng lần này thì sao?

Sau khi Sa Vũ bước lên đảo Mỹ Lệ, thủ đoạn cực kỳ máu tanh tàn nhẫn, hoàn toàn không có ý ẩn mình chờ thời, từ từ phát triển. Xem ra hắn muốn đứng vững gót chân trong thời gian ngắn nhất.

Điều này có liên quan đến phân tích của Tô Bình Nam về đảo Mỹ Lệ.

Lịch sử phức tạp của đảo Mỹ Lệ khiến sự phân bố thế lực nguyên bản đã thâm căn cố đế từ lâu. Hơn nữa, hiện tượng phân biệt giai cấp cực kỳ nghiêm trọng, đừng tưởng tam giáo cửu lưu không có sự phân hóa giai cấp.

Nói cách khác, nơi này rất bài ngoại.

Vì lẽ đó, cho dù Sa Vũ mang danh hiệu đệ nhất hồng côn Hòa Ký nhảy sang Tam Liên Xã một cách vẻ vang, nhưng có tiến dần từng bước cũng chỉ là đại ca một phương mà thôi.

Bối cảnh của hắn dẫn đến Tam Liên Xã không thể nào ủng hộ hắn vượt qua bước khó khăn nhất kia.

Đó là trở thành ủy viên lập pháp.

Vì vậy, hắn làm việc cho Tam Liên Xã không phù hợp với định vị của Tô Bình Nam ngông cuồng kiệt ngạo, cũng không thỏa mãn dã tâm ngày càng bành trướng của nam nhân.

Có lợi hại hơn nữa, đại ca cũng chỉ là cái bô mà thôi.

Binh hùng tướng mạnh? Tài phú kinh người?

Nhiều nhất cũng chỉ là một cái bô to mà thôi. Làm theo thì kiểu gì cũng có ngày bị giết, về đêm cái bô có thể bị người ta vứt đi bất cứ lúc nào.

Sợ hãi là công cụ khống chế con người tốt nhất.

Tô Bình Nam muốn Sa Vũ mượn Chu Triều Tiên làm bàn đạp đặt chân lên đảo Mỹ Lệ, sau đó dựa vào bạo lực tuyệt đối đánh chiếm lấy thiên hạ thuộc về mình.

Nam nhân từng nói với Sa Vũ: "Ta biết tính cách của ngươi, vì vậy cho ngươi ngươi hội này. Đi dùng máu và lửa đánh lấy khoảng trời nơi ấy cho tập đoàn Cẩm Tú."

Tô Bình Nam, nam nhân như ở trong địa ngục đã lộ ra năng nanh của hắn với đảo Mỹ Lệ!

Sa Vũ biết phải làm thế nào.

Mình chỉ cần mình đánh tới Tam Liên Xã, tập đoàn Trúc Liên gì đó, thì ngay cả Thiên Đạo Minh của các đầu đảng cũng thừa nhận một thế lực mới quật khởi. Như vậy là đã thành công!

Quá trình này sẽ rất tàn khốc, nhưng Tô Bình Nam cho rằng đáng giá. Đồng thời, đây cũng là nguyên nhân quan trọng vì sao hắn cho mấy người Hạng Tiểu Bình đến đảo Mỹ Lệ.

Hắn muốn người khác sợ hãi.

Đồng thời, đây cũng là lý do tại sao Sa Vũ có rất nhiều cơ hội hợp tác với Quý Đổng để giải quyết vấn đề, nhưng lại lựa chọn phương pháp cứng rắn thiết huyết nhất.

Lấy cứng chọi cứng.

Thứ nhất, Quý Đổng đủ sức nặng. Nam nhân hơn bốn mươi tuổi này là một trong bảy đầu đảng của Thiên Đạo Minh.

Trong số các đầu đảng, Quý Đổng làm việc phù hợp với bốn chữ.

Đức cao vọng trọng.

Cho nên, hắn là hòn đá thử vàng tốt nhất, cũng là cơ hội tốt nhất để Sa Vũ chuyển mình từ một đả tử trong mắt người khác thành chư hầu một phương.

Mỗi lần một thế lực mới quật khởi nhất định sẽ mang theo máu tanh. Lần này cũng không ngoại lệ. Đám du côn ngã trong vũng máu dưới lầu dường như là lời chú giải tốt nhất. Sau khi súng của A Nhân bị hất rơi, hắn không né tránh.

Hắn cũng đủ bưu hãn, biết kỹ thuật bắn súng của đối phương giỏi hơn mình, nhưng vẫn cắn răng rút trường đao xông về phía Sa Vũ.

Cảnh tượng tiếp theo khiến hắn mất hết can đảm.

A Quỷ chết rồi!

Chết ngay trước mặt hắn.

Quỷ Kiến Sầu dẫn dắt hắn gia nhập con đường này, dạy hắn đánh võ đã chết như một đống bùn nhão, cơ thể vẫn đang co giật không ngừng.

Hết chương 1549.
Bình Luận (0)
Comment