Hồng Kông là một khu đô thị tài chính hàng thật giá thật, gần như là toàn dân đều đầu tư cổ phiếu. Lúc này một người nội địa công khai khiêu chiến giới tài chính Hồng Kông, khỏi cần nghĩ cũng biết sẽ dẫn tới sóng gió.
RMB mất giá, cuộc đàm phán Trung - Anh không suôn sẻ, bất đồng cực lớn.
Nhất thời vô số chuyên gia trong các chuyên mục lớn nhao nhao đưa ra các số liệu và phân tích chuyên nghiệp, ngoài sáng trong tối mỉa mai Tô Bình Nam.
Cẩm Tú của Tô Bình Nam vẫn giữ im lặng, nhưng vô số hợp đồng cá cược và khoản đặt cược vàng ròng bạc trắng khiến ai ai cũng biết lần này Cẩm Tú tuyệt đối làm thật.
Sau khi trưng cầu ý kiến của gần ba mươi chuyên gia, Diệp Vinh Lý đã đặt cược lớn. Hợp đồng cá cược một trăm ba mươi triệu, nếu thua thì hậu quả có thể khiến Diệp gia muôn đời không ngóc đầu lên được. Trên đời này nào chỉ có một người tham lam, trong mấy ngày ngắn ngủi có tới mười mấy công ty đầu tư ký kết hợp đồng cá cược với tập đoàn quốc tế Cẩm Tú.
Trong khi tất cả mọi người đều mong đợi vở kịch lớn diễn ra, ông trời lại chẳng nể mặt tí nào. Suốt ba ngày chỉ số chứng khoán trên thị trường chứng khoán không hề dao động.
Tô Bình Nam biết chỉ số chứng khoán nhất định sẽ tăng vọt, nhưng hắn không dám chắc là ngày nào. Hắn chỉ làm một việc là sai Đỗ Cửu ném Trương Đồng vào sảnh giao dịch.
Trương Đồng chẳng biết gì về cổ phiếu các thứ. Đây là lần đầu tiên hắn đến sảnh giao dịch, tò mò nhìn đông nhìn tây, ngơ ngác nhìn các giao dịch viên mặc áo gile đỏ chạy qua chạy lại.
"Cái kia là chỉ số chứng khoán sao?"
Trương Đồng kéo một giao dịch viên, vừa chỉ vào màn hình lớn treo trên tường vừa nghiêm túc hỏi.
Giao dịch viên bị kéo lại hết sức kinh ngạc, còn có người hỏi vấn đề này ư?
Hắn chỉ cho Trương Đồng, sau đó tò mò hỏi: "Ngươi làm gì vậy? Cái này mà cũng không biết hả?"
Trương Đồng nghiêm túc nhớ lại chức vụ mà lão đại vừa mới giao cho mình trước khi đến đây. Chức vụ hơi dài, hắn phải ngẫm lại đã.
"Trương Đồng, người phụ trách bộ phận đầu tư tại Hồng Kông của tập đoàn quốc tế Cẩm Tú."
Giao dịch viên kia lộ vẻ mặt táo bón, tin tức người phụ trách đầu tư của Cẩm Tú không biết chỉ số chứng khoán là cái gì truyền khắp đại sảnh với tốc độ ánh sáng.
Trương Đồng phát hiện thỉnh thoảng lại có người lạ đi qua, quan sát mình mấy lượt rồi mỉm cười rời đi.
"Lẽ nào trên người mình có thứ gì đó?"
Trương Đồng nghiêm túc xoay vòng quanh hòng tìm thứ gì đó dính trên người mình.
Người trong sảnh giao dịch vui phát điên, một nhà phân tích họ Trần cách Trương Đồng gần nhất cười sặc sụa.
"Hỏi tí, có phải chỉ số kia tăng thì chúng ta thắng không?"
"Đúng vậy, tăng trên mười nghìn điểm thì các ngươi kiếm bộn."
Nhà phân tích họ Trần nghiêm túc trả lời Trương Đồng.
"Màu nào tăng?"
Trương Đồng vẫn không ngại học hỏi.
"Màu xanh lục."
"Ồ, ra vậy."
Sau đó, trước sự chú ý của mọi người, Trương Đồng đi tới trước màn hình lớn ở chính giữa rồi chỉ vào chỉ số chứng khoán dưới cùng màn hình, thành tâm vái lạy.
"Nhích rồi, nhích dữ dội luôn!"
Đột nhiên có người hét to, nhà phân tích họ Trần cũng giống như những người khác trong đại sảnh, bỗng ngây ngẩn cả người.
"Tra cho ta, nguyên nhân là gì?"
Diệp Vinh Lý nhìn chỉ số chứng khoán đang tăng một mạch với biểu cảm dữ tợn.
"Đã có báo cáo thành tích giai đoạn giữa của Hối Phong và Trường Thực, tốt hơn nhiều so với dự tính. Ngoài ra, Âu Mỹ có hàng loạt tư bản vào sàn giao dịch."
Từ trước tới giờ Mỹ Tư vẫn luôn nắm bắt thông tin nhanh nhạy nhất, lần này quy mô lên sàn còn lớn như vậy, Hạ quốc đã giải quyết toàn bộ vấn đề ngoài ý muốn, đàm phán thuận lợi một cách bất ngờ...
Nếu hỏi bộ phim nào hot nhất Hồng Kông năm 1992, tất cả mọi người đều trả lời ba chữ "Đại thời đại."
Nhân vật nổi bật nhất trong Đại thời đại là ai?
Là Đinh Giải.
Vậy trong hiện thực thì sao?
Chín trăm sáu mươi lăm giao dịch viên ở sàn chứng khoán sẽ nói với ngươi, đó chính là nam nhân lúc này đang thản nhiên đứng dưới màn hình lớn ở trung tâm.
Trương Đồng.
Cả sảnh giao dịch tĩnh lặng như tờ.
Trương Đồng nhìn chỉ số chứng khoán xanh ngắt trên màn hình, ngoảnh đầu hỏi: "Cái này rất khó lên mười nghìn sao?"
"Kỳ nhân Trương Đồng."
Một tờ báo hạng ba của Hồng Kông dành cả một trang báo với văn phong trôi chảy đậm chất gây sốc, viết về một kỳ nhân giấu mặt của thế gian.
Tô Bình Nam đọc báo, hiếm khi cười vui vẻ như vậy. Đây là tờ báo hắn cưỡng ép lấy từ bộ sưu tập của Trương Đồng, dùng để giải khuây trên máy bay.
Ngày hôm sau Trương Đồng nhìn thấy bài báo viết về mình thì chóng váng luôn, lập tức ném ước mơ điện ảnh ra ngoài chín tầng mây luôn.
Ngày nào hắn cũng phải dạo quanh sạp báo một vòng, chỉ cần có báo đăng tin về mình là mua ngay, định bụng khoe khoang chuyện này cả đời.
Cứ nhìn thái độ của Vu Chính là biết báo chí đã thổi phồng Trương Đồng đến mức nào.
Vu Chính cũng được xem là nhân vật số một ở Thiên Nam, vậy mà bây giờ hắn nói chuyện với Trương Đồng vô cùng khách khí, thậm chí còn lén hỏi thăm có phải Trương Đồng có năng lực đặc biệt hay không.