Tô Bình Nam nhìn sắc mặt vẫn còn sợ hãi của Phác Thái Nhật, lập tức cau mày trách mắng: “Cổ có Câu Tiễn nằm gai nếm mật, mới có ba ngàn thiết giáp phá Ngô. Hôm nay ngươi chẳng qua chỉ mới dọn dẹp mấy cấp dưới không biết nghe lời đã không chịu được rồi à?”
Người thành đại sự, lòng có kinh lôi nhưng mặt phải như mặt hồ.
Nam nhân kiêu ngạo cuồng vọng, làm sao cho phép một trong những quân cờ quan trọng nhất của mình có thái độ yếu đuối như vậy.
Điều khiến người ta cảm thấy kỳ quái là Phác Thái Nhật bị Tô Bình Nam nghiêm khắc quở trách, vậy mà không sợ hãi như ban đầu. Biểu hiện của hắn càng lúc càng khiêm tốn, cả người gần như chạm đất khi cúi đầu.
Tập đoàn Cẩm Tú cần phải vượt qua đủ mọi chông gai, cấp dưới của hắn phải là người kiêu ngạo. Chính vì Tô Bình Nam cuồng vọng và mạnh mẽ như thế, hắn mới được tất cả mọi người kính trọng.
“Việc gì cũng có tính hai mặt.”
Tô Bình Nam hài lòng với thái độ khiêm tốn của Phác Thái Nhật, nói tiếp.
“Ngươi bị xa lánh, nhưng đó là cơ hội tốt để ngươi đặt cược.”
“Đặt cược?”
Phác Thái Nhật nghi hoặc.
Ánh mắt của Tô Bình Nam có chút kỳ quái, dường như còn có chút hưng phấn: “Ngươi có biết Hạ quốc có một cậu thành ngữ là đầu cơ kiếm lợi không?”
“Biết.”
Trong đầu Phác Thái Nhật như có sấm sét vang dội.
Đừng đánh giá thấp trình độ học vấn của cấp dưới. Phác Thái Nhật biết Tô tiên sinh là người Hạ quốc, cho nên hắn thường xuyên học hỏi những thành ngữ của Hạ quốc.
“Can thiệp vào cuộc bầu cử, đứng đội sớm?”
Giọng nói của Phác Thái Nhật trở nên run rẩy. Phương thức này nguy hiểm và lợi ích đều rất lớn. Một khi thành công thì cá vượt Long Môn. Nếu thất bại, tiền đồ xem như mất hết.
“Ngươi không dám đánh cược?”
Tô Bình Nam nhướng mày, nói tiếp: “Sở dĩ Hàn Cường Thực có thể một tay che trời ở cục thanh tra là bởi vì lần nào hắn cũng đứng đúng phe của một lãnh đạo. Hắn có thể, vì sao ngươi lại không thể?”
“Ta cũng có thể.”
Phác Thái Nhật trả lời, không còn bất kỳ biểu hiện khiêm tốn nào.
Nam nhân biết rất rõ ông chủ của mình cường thế, cho nên có một số thời điểm hắn nhất định phải tỏ thái độ, điều này sẽ khiến Tô tiên sinh hài lòng.
Quả nhiên, Tô Bình Nam mỉm cười.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Là người coi trọng tin tức, Tô Bình Nam đã điều tra kỹ càng Hàn Cường Thực. Quả thật người này lần nào cũng đặt cược chính xác. Biểu hiện, sự can đảm và bản lĩnh của hắn thể hiện trong cả quá trình khiến người ta phải kinh ngạc.
Nhưng điều làm cho Tô Bình Nam cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là phương thức lựa chọn đứng đội của Hàn Cường Thực.
Trước khi bỏ phiếu, không ai biết người nào sẽ thắng.
Trong trường hợp này, hắn sẽ đặt toàn bộ hy vọng của mình vào một người ở Quang Châu. Cũng không biết người này có đủ vận may hay không, dù sao cho đến bây giờ Hàn Cường Thực đặt cược luôn chính xác.
Khác với Hàn Cường Thực, lòng tin của Tô Bình Nam đến từ một ký ức ở thời không khác.
Nói cách khác, hắn có thể đảm bảo Phác Thái Nhật sẽ luôn đúng trong mười hoặc hai mươi năm tới!
Vĩnh viễn đứng bên đội thắng, điều này sẽ mang đến cho tập đoàn Kim Môn lợi ích cực kỳ lớn.
…
Không giống Tô Bình Nam, Phác Thái Nhật không biết mình sẽ đặt cược đúng hay không nên không khỏi có chút lo lắng.
“Tô tiên sinh, ngươi cho rằng ai sẽ thắng trong trận chiến này?”
Phác Thái Nhật thận trọng đưa ra vấn đề của mình.
Trong cuộc tổng tuyển cử năm nay, hai phe phái lớn là Kim Vĩnh Tam và Lý Hội Xương sẽ là đối thủ cạnh tranh chủ yếu. Đương nhiên, Lý Nhân Tế một ứng cử viên độc lập cũng cực kỳ mạnh. Bây giờ, ba người trên cơ bản không phân thắng bại trong các cuộc thăm dò ý kiến.
“Ta xem trọng Kim Vĩnh Tam.”
Tô Bình Nam không chút do dự đưa ra đáp án chính xác: “Cuộc khủng hoảng tài chính này không chỉ là cơ hội cho chúng ta, mà còn là cơ hội tốt nhất để hắn tiếp quản. Đừng quên, hắn có danh hiệu nhà cải cách tài chính.”
Tô Bình Nam muốn một viên đá bắn hai con chim.
Sớm nhúng tay ủng hộ Kim Vĩnh Tam, thứ nhất nhằm khuếch trương bố cục cho Phác Thái Nhật trong ngành thanh tra, thứ hai hắn muốn tìm một đồng minh đủ mạnh để nuốt chửng Lotte và chia rẽ LG.
Cho dù Tô Bình Nam cuồng vọng cũng biết chuyện này không đơn giản. Nuốt vào không khó, khó là làm cách nào để tiêu hóa.
Còn gì tuyệt vời hơn khi được ngồi vào vị trí sếp lớn?
Ngày sau, thủ lĩnh Kim vì một vấn đề liên quan đến Thôi Khuê Thiện mà phải từ chức xuống đài, nói rõ hắn là loại người lòng tham không đáy.
“Nếu chẳng may Hàn Cường Thực cũng lựa chọn Kim Vĩnh Tam thì làm sao bây giờ?”
Phác Thái Nhật lại lo lắng một vấn đề khác: “So với Hàn Cường Thực, tác dụng của ta trong hệ thống giám sát không lớn. Đối phương chưa chắc tiếp nhận ta.”
“Ta sẽ khiến hắn không chọn Kim Vĩnh Tam.”
Tô Bình Nam ném một điếu xì gà cho Phác Thái Nhật: “Ngươi chỉ cần làm chuyện ngươi phải làm. Ta sẽ giải quyết hết thảy.”
Nam nhân hiểu, chỉ có thể làm cho đối phương cảm thấy mình sâu hiểm khó dò, khó mà suy đoán thì mới có thể vĩnh viễn khống chế được đối phương, đối phương sẽ cảm thấy đâu đâu trong cuộc sống của mình đều có bóng dáng của hắn mới là trạng thái hoàn mỹ nhất.
Hiện tại Phác Thái Nhật đã trung thành, nhưng Tô Bình Nam bản sắc kiêu hùng đã lâu sẽ tiếp tục khắc sâu hình ảnh toàn năng và phong cách tàn nhẫn của mình trong một thời gian dài.
Thời gian trôi qua, không chỉ Phác Thái Nhật, thậm chí những người trong Cẩm Tú sẽ giống như voi châu Phi, không còn mọc ra ngà voi, chỉ có vĩnh viễn thần phục.
“Tối nay, Kim Vĩnh Tam sẽ đến xem một buổi biểu diễn tại nhà hát Opera quốc gia, ngươi biết phải làm như thế nào rồi đấy.”
Tô Bình Nam kết thúc buổi nói chuyện cực kỳ quan trọng với Phác Thái Nhật.